Chương 1: Dị năng không gian

"Lâm Hạ Cẩm, thức ăn này là do chúng tôi vất vả lắm mới kiếm được đấy! Cậu không muốn ăn thì nói ngay từ đầu đi, ăn xong lại nôn ọe là thái độ gì vậy?" Vương Bình tức giận mắng mỏ.

"Nôn là nôn, thái độ gì nữa? Tất nhiên là do có người không nuốt nổi bánh mì quá hạn chứ sao. Đừng có quên người ta là hoa khôi, là cái rốn của vũ trụ đó."

Một cô gái khác đi tới, khoanh tay trước ngực, ánh mắt ngập tràn mỉa mai nhìn Lâm Hạ Cẩm.

"Giờ là lúc nào rồi mà còn bày đặt hoa này khôi nọ, không phải chỉ là một đứa phế vật không thức tỉnh nổi dị năng thôi à?" Vương Bình coi thường nói.

Lâm Hạ Cẩm khó chịu toàn thân. Không phải cô kén chọn, nhưng cứ ăn vào là lại nôn, dạ dày lúc nào cũng trong trạng thái sắp sửa phun trào.

Hiện tại cô đầu váng mắt hoa, thật sự không muốn gây gổ với hai người họ. Lý do quan trọng nhất là đã hai ngày nay cô không cùng bọn họ ra ngoài tìm nhu yếu phẩm.

Mọi chuyện bắt đầu từ ngày 4 tháng 4 năm 2062. Nhật thực xuất hiện ngay giữa buổi trưa, hơn nữa không chỉ trong mấy phút như nhật thực thông thường mà kéo dài đến hơn một tiếng đồng hồ. Phần lớn sinh viên trong ký túc xá thấy hiện tượng lạ nên đi ra ngoài hóng chuyện.

Lúc đó Lâm Hạ Cẩm không ra ngoài cùng mọi người mà nghỉ ngơi trong phòng. Cả người cô không có chỗ nào thoải mái, nhất là đầu đau đến mức như sắp nứt ra. Tầm mắt cô mờ mờ ảo ảo như bị bao quanh bởi sương mù, không thể nào định vị được phương hướng.

Lâm Hạ Cẩm mê man tới khi bị cảm giác dính nhớp do mồ hôi lạnh chảy ra đánh thức. Bạn cùng phòng vẫn chưa có ai về.

Cô cầm lấy điện thoại mở lên xem giờ thì phát hiện điện thoại không bắt được sóng. Đã hơn ba giờ sáng rồi, có lẽ bọn họ đã rủ nhau đi uống rượu thâu đêm.

Lâm Hạ Cẩm không có sở thích nhậu nhẹt, duy chỉ có hôm sinh nhật bạn cùng phòng là nể mặt nên mới bị kéo đi. Kết quả sau đó là cô bị chuốc say đến mức không biết gì nữa.

Đó. Nghĩ đến đây, đầu Lâm Hạ Cẩm lại nhói lên từng cơn đau buốt. Dì cả của cô đã tới muộn mấy hôm rồi, hôm nay cô cần phải đi mua que thử thai về xem thử.

Đột nhiên, một không gian hình hộp kỳ lạ xuất hiện trong đầu cô. Lâm Hạ Cẩm nghĩ mình bị ảo giác, vội vã lắc đầu để ép mình tỉnh táo lại. Nhưng chiếc điện thoại mà cô vẫn đang cầm trên tay lại biến mất, rồi xuất hiện ở trong không gian trong tiềm thức của cô...