Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mê Án Truy Hung

Chương 2: Số 18 đường Tinh Hà

« Chương TrướcChương Tiếp »
#daongucu

Trần Mạt tắt video đi, sau đó đặt điện thoại di động lên mặt bàn, móc móc trong túi rồi rút bao Hồng Song Hỉ còn một nửa đặt lên đôi môi mềm.

Anh lấy một điếu ra, đặt lên môi, nhưng không có lửa nên lại cất trở về.

Sau đó lại bưng cốc tráng men lên bàn, uống ừng ực một ngụm to.

Cái cốc này đã bên anh từ lúc anh mới làm cảnh sát, lúc đó trong sở phát phần thưởng khen ngợi cá nhân tiên tiến, nhiều năm như vậy rồi, không biết đã rơi bao lần, bên dưới cũng bị tróc lớp sơn, sinh ra những vết xước xấu bẩn.

Trong cốc có vết cặn trà vì bị khói thuốc lá hun nóng như tay anh, trở nên vàng khè.

Trần Mạt đã làm cảnh sát hình sự hơn ba mươi năm, dãi nắng dầm mưa, trải qua bao gian khổ nên không chú ý đến những điều này, vẫn chưa đổi sang cốc mới.

Giao thông đường thủy và đường bộ ở thành phố Nam Giang phát triển, trước kia đã có bốn quận ở bốn phía, giờ lại có thêm một quận Nam Giang mới.

Người đi từ Nam vào Bắc rất đông nên phát sinh đủ loại yêu ma quỷ quái. Gần hai năm nay liên tiếp xảy ra các vụ án kinh hoàng nên Cục trưởng thành phố là Cục trưởng Trương gọi anh tới dẫn đầu, thành lập tổ điều tra những vụ án đặc biệt, chuyên phụ trách vài vụ án hỗn tạp nan giải và vài chuyện "Không ai quản lý".

Ngày hôm nay là ngày đi làm đầu tiên, người dưới trướng còn chưa đến mà vụ án đã tới nơi.

Video đó chính là một vụ án mạng kì lạ mới phát sinh ở quận Nam Giang mới, chủ kênh linh dị Trúc Mi đã chết trong tủ ngay lúc đang livestream. Mặc dù nền tảng đã kịp thời ngừng phát sóng cảnh tượng này nhưng sự việc đã gây xôn xao dư luận.

Mới từ sáng sớm, vụ án này đã được chuyển từ Phân cục bên khu mới sang Cục thành phố, vào trong tay Tổ chuyên án.

Trần Mạt nghĩ, đặt cốc trà xuống bàn, nhìn về bốn bộ hồ sơ trên bàn, không nhịn được thở dài một hơi.

"Đúng là toàn chuyện đau đầu."

Trên mỗi bộ hồ sơ đều dán ảnh của một cô gái trẻ tuổi.

Cô ấy cố gắng nhếch khóe miệng lên, trông như đang bị thợ chụp ảnh yêu cầu mỉm cười lúc chụp giấy chứng nhận. Nhưng nụ cười này thật sự cứng nhắc, còn sinh ra cảm giác sợ hãi.

Có thể trong lòng sinh ra kháng cự quá mức nên cả người toát ra vẻ âm trầm, từng sợi tóc xoăn như khắc lên dòng chữ người sống chớ lại gần.

Trần Mạt nhìn thoáng qua bức ảnh rồi tìm kiếm thêm bên dưới.

Anh lại nhìn thấy một hàng chữ trông bình thường không có gì lạ nhưng lại rất không bình thường, kì quặc.

Thẩm Kha, người sống sót duy nhất trong thảm án tại số 18 đường Tinh Hà.

Thảm án tại số 18 đường Tinh Hà là thảm án diệt môn gây chấn động vào hai mươi năm trước tại thành phố Nam Giang. Cho đến hiện giờ, hung thủ vẫn chưa bắt được nên vụ án này đã trở thành một vụ án treo.

Anh đặt cốc trà xuống, gập hồ sơ lại, cất vào bên trong ngăn kéo, sau đó lại cầm hồ sơ đang đặt bên cạnh ra ngoài ngăn kéo, đây là hồ sơ bên Phân cục bên khu mới chuyển tới.

Lấy hồ sơ ra, phong thư dưới đáy lộ ra.

Mục địa chỉ đã được ghi sẵn: Cục công an thành phố Nam Giang, số 18 đường Tinh Hà, khu phố Chính Nghĩa, quận Tây thành phố Nam Giang.
« Chương TrướcChương Tiếp »