- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Nhanh
- Máy Mô Phỏng Nhân Sinh Của Người Chơi Đen Đủi
- Chương 4: Thần và sứ đồ
Máy Mô Phỏng Nhân Sinh Của Người Chơi Đen Đủi
Chương 4: Thần và sứ đồ
Sứ đồ, hay còn được gọi là “môn đồ”, xuất phát từ một thuật ngữ của tôn giáo, có nghĩa gốc là “người được phái tới”, cụ thể hơn là “người được Thần phái tới”.
Tuy nhiên, năm 2016 trái đất xảy ra biến cố, năm 2017 dị chủng bùng phát, năm 2018 nổ ra phong trào tạo ra các vị thần, năm 2019 toàn cầu tiến hóa và giờ là kế hoạch thanh lọc loài người năm 2023, quá trình phát triển và tiến hóa kéo dài bảy năm này đã trao cho thuật ngữ “sứ đồ” một hàm ý rộng lớn và thông tục hơn—
Người được thần linh ban cho siêu năng lực.
Mà Dịch Văn Quân chính là một trong vô số sứ đồ trên trái đất, còn là một sứ đồ cấp cao.
Chỉ là thời điểm cô tham gia kiểm tra thức tỉnh không may mắn lắm, bị phân tới một thần điện chẳng ra sao cả, đăng ký làm sứ đồ dưới tên một thần linh năng lực cũng chẳng ra sao cả, cuối cùng thức tỉnh một năng lực cấp A nhưng căn bản là không có tính thực dụng, cho nên mấy năm nay cô chỉ ở thần điện làm linh vật, chưa bao giờ được ra ngoài làm việc.
Cũng chính vì điều này mà cô không có kinh nghiệm chiến đấu thực tế, dễ dàng bị dị chủng tập kích thành công và mắc kẹt trong ảo cảnh ... Nhưng nghĩ lại thì, dị chủng đó ra tay khi nào và bằng cách nào? Với lại đang yên đang lành đi tấn công cô làm gì cơ chứ?
Không biết Nữ thần đau khổ và tai hoạ mà cô làm việc cho nghe tên thì trâu bò nhưng thực ra là một vị thần ở rìa chỉ có khoảng mười sứ đồ, diện tích thần điện khoảng trăm mét vuông, kinh phí khoảng mười nghìn à?
Quá ảo!
Một vị thần chủ thần điện không đến 100 mét vuông và nhóm sứ đồ không đến mười người cũng đáng để dị chủng các ngươi tấn công à?!
Quá vô lý!
Nhưng bây giờ không phải lúc để nghĩ về điều đó.
Dịch Văn Quân nhanh chóng phục hồi tinh thần, nghiêm túc nhìn người hầu gái, trầm giọng nói: “Giải thích về sứ đồ cho tôi.”
“Sứ đồ” thực ra không phải là danh từ riêng gì, mà lai lịch của các sứ đồ trên trái đất cũng rất kỳ quặc, vì vậy sứ đồ trong “trò chơi tình yêu” này có thể không thực sự liên quan đến các sứ đồ của trái đất, Dịch Văn Quân không cần thiết phải đề phòng đối địch.
Nhưng sở dĩ Dịch Văn Quân có thể đạt được số điểm cao hơn 700 trong kiểm tra thức tỉnh là nhờ đầu óc thông minh và thái độ tỉ mỉ cẩn thận không bỏ qua bất kỳ điểm đáng ngờ nào của cô. Nếu không phải cuối cùng bị phân vào thần điện quá hẻo lánh, năng lực thức tỉnh lại quá vớ vẩn thì e rằng cô thật sự có thể... Bỏ đi, quân tử thì phải khiêm tốn.
Tóm lại, sự thật chứng minh thái độ thận trọng của Dịch Văn Quân là chính xác.
Dưới sự giải thích vụng về của người hầu gái, Dịch Văn Quân nhanh chóng biết được hai điều——
Đầu tiên là thế giới này cũng có siêu năng lực như trái đất, hơn nữa những người có siêu năng lực đó cũng được gọi là sứ đồ. Sứ đồ không nhất định sẽ có tước vị, nhưng người có tước vị chắc chắn là sứ đồ, nói cách khác, nam tước Lex làm khách cùng chủ nhân pháo đài này đều là những người có siêu năng lực thực sự, hơn nữa còn có thể sai sử vô số người có siêu năng lực khác nhau phục vụ cho mình.
Điều thứ hai rất vi diệu. Tương truyền, các sứ đồ ở thế giới này đều được các vị thần chúc phúc, phải có tâm hồn thuần khiết và thành tín thì mới có thể thức tỉnh năng lực. Bởi mức độ thành tín và vị thần thờ phụng khác nhau mà họ thức tỉnh các năng lực khác nhau, nhưng chỉ cần họ thức tỉnh được năng lực cấp cao thì chắc chắn là người được thần ưu ái, trong lòng nhất định sẽ có tín ngưỡng cực kỳ mạnh mẽ.
Dịch Văn Quân: “...”
Nghe có vẻ khá giống sứ đồ của trái đất, nhưng ... tín ngưỡng?
Các sứ đồ trên trái đất không bàn về tín ngưỡng, chỉ có kiểm tra và phân phối, thậm chí cả sách thánh đều do họ tự bịa ra!
Dịch Văn Quân có thể thề rằng mặc dù là một tông đồ cấp cao, nhưng cô hoàn toàn không có chút tín ngưỡng nào đối với nữ thần đau khổ và tai họa, cũng có thể khẳng định rằng không ai trong số những người bình thường tin vào vị thần này cả.
Dịch Văn Quân tiếp tục hỏi: “Có bao nhiêu sứ đồ trong pháo đài? Họ có những năng lực gì?”
Người hầu gái nhìn cô một cách kỳ lạ: “Tôi chỉ là một người hầu gái, sao có thể biết được những chuyện như vậy?”
Dịch Văn Quân: “...” Chẳng phải cô là NPC giai đoạn đầu sao? Kiểu chuyên cung cấp thông tin giúp đỡ tân thủ ấy?
Hầu gái: “Nhưng tôi từng nghe thấy Annie nhắc đến một số chuyện..."
Dịch Văn Quân: Thấy chưa, bắt đầu rồi này!
Người hầu gái nhớ lại: “Annie đã từng phục vụ mấy vị sứ đồ trước khi chết. Cô ấy nói rằng các đại nhân sứ đồ đều có sức mạnh vô cùng kỳ diệu, người có thể biến đá thành vàng, người có thể thông qua một sợi tóc một dụng cụ liền định vị được chính xác đối tượng cần tìm trong hàng trăm người, người có thể triệu hồi bão táp, thậm chí có người có thể khiến cô ấy mang thai chỉ bằng một ánh mắt ...”
Dịch Văn Quân vừa nghe vừa yên lặng gật đầu, nhanh chóng tìm được những vị thần tín ngưỡng tương ứng cho những sứ đồ này——
Biến đá thành vàng, thuật luyện kim, nữ thần trí tuệ và tri thức; từ tóc tìm người, thuật truy tung, thần chiến tranh; triệu hồi bão táp, phép thuật tự nhiên, thần gió bão và sấm chớp; nhìn là có thai... clgt?
Một cái nhìn là có thể khiến người ta mang thai, cô nghiêm túc à?!
Dịch Văn Quân khϊếp sợ nhìn người giúp việc, ánh mắt gần như kinh hãi.
Nhưng người hầu gái đắm chìm trong hồi ức lại không hề để ý, vẫn dùng giọng điệu xúc động kể lại câu chuyện khiến Dịch Văn Quân tam quan sụp đổ: “...Chuyện mang thai đó vô cùng kỳ diệu, mặc dù đại nhân sứ đồ đó đã nhanh chóng thu lại năng lực của mình, khiến Annie thoát khỏi trạng thái mang thai, nhưng đến trước khi chết, Annie vẫn mê muội trải nghiệm tuyệt vời chỉ trong vài giây ngắn ngủn đó... Cô ấy mô tả cho tôi, nói rằng trong vài giây đó, lần đầu tiên cô ấy cảm nhận được thần... Mặc dù nói ra sẽ khiến người khác khinh nhờn, nhưng cô ấy thực sự cảm nhận được, vào thời điểm đó, thần đang ở trong bụng cô ấy!”
Người hầu gái cảm xúc dâng trào, như thể cô ấy đang miêu tả một vị Đức mẹ Maria suýt nữa sinh ra Chúa, nhưng Dịch Văn Quân chỉ cảm thấy kỳ lạ và kinh khủng——
Cho dù là năng lực khiến người ta tự dưng mang thai hay là khiến người bình thường chưa thức tỉnh cảm nhận được năng lực của “thần”, đây căn bản đều là chuyện sứ đồ bình thường không thể làm được, càng không giống năng lực của bất kỳ vị thần nào.
Ít nhất theo kiến thức mà Dịch Văn Quân có được, hoàn toàn không có vị thần nào có thể ban cho sứ đồ sức mạnh kỳ lạ như vậy!
Là đặc sản của thế giới này sao?
Hay... cái gì đó khác?!
Dịch Văn Quân tê cả da đầu, vội vàng truy hỏi: “Cô có biết sứ đồ có thể khiến người ta tự dưng mang thai là tín đồ của thần linh nào không?!”
Hầu gái lắc đầu: “Tôi cũng hỏi qua Annie, nhưng Annie không chịu nói cho tôi biết, cô ấy chỉ nói sườn trong tay áo của sứ đồ đó có hình một con sơn dương đen.”
Sơn dương đen?
Dịch Văn Quân nhanh chóng lướt qua kho ký ức của mình, nhưng không tìm thấy bất cứ thứ gì liên quan đến sơn dương đen. Cô ngày càng cảm thấy không ổn, lại hỏi tiếp, giọng vô cùng gấp gáp: “Sơn dương đen là biểu tượng của vị thần nào?”
Người hầu gái vẫn lắc đầu: “Tôi chỉ là người bình thường, làm sao có thể biết về chuyện của các đại nhân sứ đồ?”
Sau khi nói xong, người hầu gái bắt đầu tận tình khuyên nhủ Dịch Văn Quân, nói về “sự ưu tú” của nam tước Lex, về những chỗ tốt khi trở thành tình nhân của nam tước ... Nhưng Dịch Văn Quân không có thời gian để ý với cô ta.
Bởi vì lúc này Dịch Văn Quân rốt cuộc cũng nhớ ra tên của phó bản này: tân nương của Tà thần.
Lúc đầu, khi Dịch Văn Quân tiến vào trò chơi, cô nghiễm nhiên cho rằng “Tà thần” ở đây là kiểu tà thần đặc biệt của trò chơi tình yêu “em là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời tăm tối của tôi”, “chỉ cần em yêu tôi, tôi sẽ trao cho em cả tính mạng của mình”. Nhưng sau đó, khi chết đi sống lại GG vô số lần trong trò chơi, cô cũng không có thời gian để suy nghĩ xem tà thần trong phó bản này ám chỉ điều gì ... mãi cho đến lúc này.
Lúc này, Dịch Văn Quân hồi tưởng lại nam tước Lex biến thành một đám “bùn máu thịt” trong phòng khách, và Annie người “cảm thấy như mình đang mang thai một vị thần” trong lời mô tả của người hầu gái, vị thần côn cấp cao có kiến thức lý thuyết vô cùng phong phú được quốc gia công nhận này sau khi kết hợp với các câu chuyện rời rạc, ý tưởng và phương pháp hiến tế liên quan đến tà thần mà bản thân đã từng thấy trong thần điện thực tế, cuối cùng cũng hiểu ra tình cảnh của mình——
Pháo đài này cất giấu một hoặc một số tín đồ của tà thần có năng lực kỳ quái, chuẩn bị triệu hồi chủ nhân của mình.
Mà cô trong thân phận Elena tay trói gà không chặt, muốn trốn thoát khỏi sào huyệt tà thần dưới cái nhìn chăm chú của những tín đồ tà thần này là chuyện không thể, giống như cô không thể mở cửa sổ phòng sinh hoạt trong lần chơi đầu tiên, có lẽ không đơn thuần là “thiết lập của trò chơi”, mà có sự can thiệp của tín đồ tà thần!
Vì vậy, cơ hội sống sót duy nhất của cô bây giờ là phấn đấu trở thành “tân nương của Tà thần”, tức là dùng máu thịt của bản thân mang thai con nối dõi của Tà thần, sau đó dùng con nối dõi của Tà thần làm điểm tựa để triệu hồi …“tân nương máu thịt” của Tà thần.
Cô cảm thấy da gà trên cánh tay của mình không tự chủ nổi hết lên, lưng lạnh toát, trong cơn hoảng hốt, một tiếng nổ quen thuộc chào mừng lần GG thứ tư.
Lần chơi thứ năm, Dịch Văn Quân ngồi trên giường trong phòng ngủ, điều chỉnh lại mạch suy nghĩ.
“Cho nên, dị trạng của nam tước Lex là do hắn ta được tín đồ tà thần lựa chọn, nhưng không thể thụ thai thành công con nối dõi của tà thần, vì vậy mình bị đưa cho nam tước làm thức ăn, nhưng cuối cùng lại bỏ trốn, nam tước không kịp ăn liền phải tự huỷ?”
“...Điểm này vẫn chưa thể xác định...nhưng ít nhất, mục tiêu của mình bây giờ là lọt vào mắt xanh của các tín đồ tà thần, lật đổ địa vị của ‘tân nương máu thịt’ thất bại - nam tước Lex, trở thành ‘tân nương máu thịt’ mới, chắc có thể khiến bản thân dễ chịu trong một khoảng thời gian nhỉ?”
“Mẹ kiếp, không ngờ có một ngày mình lại phải cùng một nam nhân so xem ai ‘mang bầu’ giỏi hơn?!”
“Trò chơi này quá dị hợm rồi!”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Nhanh
- Máy Mô Phỏng Nhân Sinh Của Người Chơi Đen Đủi
- Chương 4: Thần và sứ đồ