🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.P/s:
Cho những bạn thắc mắc về ngôi xưng:
Anh – Ngôi t3 chỉ hành động, lời nói của Kiều Lỗi
hướng về Ngu Chu.
Y – ngôi t1 chỉ hành động, suy nghĩ của bản thân Ngu ChuTrong phòng không bật đèn, Kiều Lỗi đem Ngu Chu ném xuống giường, trong lúc không để ý đầu gối liền bị đυ.ng vào thành giường, người trong ngực rơi xuống tấm chăn đã trải sẵn đồng thời chính hắn cũng ngã xuống. Tất cả quá nhanh, hắn chỉ kịp chống đỡ thân trên, hạ thân lúc té ngã đã vô tình mà đè lên nhau. Phân thân đã hơi dựng lên cả tối, nay vừa vặn kề sát ở giữa hai chân Ngu Chu, đem tâm tư mà Kiều Lỗi che giấu cả buổi phơi bày ra tất cả.
Ngu Chu nhịn không được mà bật cười.
Trong bóng tối, y luồn tay đến giữa hai người, cách lớp quần áo bắt được phân thân của Kiều Lỗi. Nơi đó mới chỉ hơi cương lên một chút, như tiểu quỷ nghịch ngợm thăm dò đến điểm cực hạn của người kia. Nhẹ nhàng sờ một chút giới hạn liền tăng thêm ba phần, sờ thêm mồi hồi giới hạn lại tiến thêm ba phần nữa. Phía trên cảm nhận được rõ hô hấp ngày một gấp của Kiều Lỗi, Ngu Chu ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt hắn, động tác trong tay cũng tăng nhanh. Ma sát liên tục làm nơi đó bị kí©h thí©ɧ mãnh liệt. Cách lớp quần áo không thực sự sờ tới được làm cho sự kí©h thí©ɧ đó chỉ giống như gãi mà không đúng vào chỗ ngứa điên cuồng muốn chạm vào chỗ thân mật nhất. Kiều Lỗi dần dần không chống đỡ nổi, thân thể nằm nghiêng bên cạnh Ngu Chu, sau đó đem người kia kéo qua, mạnh mẽ cắn lên đôi môi anh.
Bọn họ vừa kịch liệt hôn môi, một bên mở ra quần của đối phương, tay mò vào trong qυầи ɭóŧ, vì đối phương mà điên cuồng ma sát. Môi quấn quýt, nước bọt mang theo hơi rượu mà quyện lẫn vào nhau, hai tay khăng khít, hai chân cuốn chặt
phảng phất giống như đôi trẻ sinh đôi làm gì cũng quấn quýt lấy nhau. Một tay Kiều Lỗi ở phía dưới động tác linh hoạt, một tay nắm chặt
lấy eo Ngu Chu, hôn đến lúc kịch liệt nhất, hắn đem toàn bộ cơ thể Ngu Chu ôm trọn vào lòng mình, để anh nằm hẳn trên người, hôn đến mệt mỏi cũng không nỡ dời môi một chút, trở mình một lần lại say đắm hôn tiếp. Bọn họ ở trong tay của nhau bắn ra lần thứ nhất. Vẫn chưa đủ, Kiều Lỗi cởi giày, đi đến ngắn kéo đầu giường tìm bao đựng. Kéo ngăn kéo ra vẫn không tìm thấy hộp giấy to bằng lòng bàn tay kia, Ngu Chu từ phía sau ôm lấy hắn, lại bắt đầu một tràng hôn môi dây dưa không dứt.
Hắn đem Ngu Chu thả xuống giường, đầu hướng về phía cuối giường, vừa hôn vừa cởi ra Âu phục của Ngu chu, áo com lê, áo sơ mi rất nhanh bị cởi bỏ. Cùng lúc này, Ngu Chu cũng cởi đồ của hắn, hơn nữa xé còn nhanh hơn. Bọn họ đem áo của đối phương lột sạch rồi ném xuống đất, tiếp đến là cởϊ qυầи. Kiều Lỗi tuột được một chút sau đó liền bị vướng không cởi được nữa. Ngu Chu cũng không biết
kẹt chỗ nào làm sao mà cởi, cởi không xong Kiều Lỗi quỳ gối trên giường, nâng hai chân Ngu Chu lên mới biết thì ra là bị quấn vào drap giường. Gỡ mãi không xong, hắn liền cởi đến qua hông rồi tuột ra ném đi. Trong quá trình đó Ngu Chu vẫn luôn cười hắn, Kiều Lỗi cũng cười không ngừng được sau đó kéo ra hai chân của người kia, hôn lên bắp đùi rồi lui dần vào gốc rễ phía trong.
Kiều Lỗi đem toàn bộ phân thân Ngu Chu ngậm vào, qυყ đầυ chạm đến tận cuống họng, như đang thưởng thức que kem trà xanh ngọt ngào lúc tối cứ giống vậy liếʍ láp phun ra lại nuốt vào. Có điều nơi đó của Ngu Chu không phải là hương vị trà xanh, mời vừa rồi bắn ra một lần, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lẫn vào hương bạc hà của sữa tắm trên người, mùi vị có điểm kỳ quái nhưng khiến Kiều Lỗi say mê. Kiều Lỗi thưởng thức hồi lâu, nhanh chóng dùng miệng liếʍ Ngu Chu đến bắn lần nữa mới buông phân thân kia ra. Ngược lại, lại tiếp tục hôn đến mông y, hôn đến mức hai mông Ngu Chu đều nóng lên mới từ đầu giường lấy gel bôi trơn, bỏ ra tay một ít, chất gel trơn tuột dò xét đi vào miệng huyệt mềm mại.
Bên trong Ngu Chu nóng ẩm mà chặt chẽ, thành ruột như một cái miệng
nhỏ chưa được khai phá, đem ngón tay Kiều Lỗi hút vào thật chặt. Hắn chầm chậm đẩy vào hai ngón tay, mở rộng, thâm nhập, nới rộng, toàn bộ dị vật tiến vào bên trong cảm giác phảng phất như có dòng điện xẹt qua thân thể, làm cho Ngu Chu không khống chế được mà phát sinh từng trận rêи ɾỉ. Hai chân của y gác cao lên vai Kiều Lỗi, toàn bộ hạ thân cũng hoàn toàn mở ra về phía Kiều Lỗi, khao khát tìиɧ ɖu͙© mãnh liệt đánh tới làm Ngu Chu như cá mắc cạn giãy dụa thân thể. Không kiềm chế được vịn lấy cánh tay Kiều Lỗi, giục hắn nhanh một chút tiến vào thân thể mình.
Rất nhanh y được Kiều Lỗi bế lên.
Phân thân cứng rắn chống đỡ ở miệng huyệt nhịn không được mà đã co rúm lại, Kiều Lỗi vuốt ve lưng đối phương, đem mình đưa vào thật sâu.
“A……..Aa………”
Quá lớn, quá lớn, phân thân tiến vào nhanh chóng va chạm liên tục khiến trước mắt Ngu Chu từng chút biến thành màu đen. Sung sướиɠ trong chớp mắt xông thẳng lêи đỉиɦ đầu, âm thanh rêи ɾỉ như một da^ʍ phụ không biết liêm sỉ. Nhưng là thật sự thoải mái, thật sự quá sung sướиɠ, Kiều Lỗi vững vàng đỡ lấy eo của anh, từ dưới đi lên dùng sức mà đỉnh. Mỗi lần nhấp vào toàn bộ đều làm y có cảm giác chính mình như sắp bị đánh tách rời ra làm đôi. Y ôm siết lấy cổ Kiều Lỗi, một bên đung đưa vòng eo phối hợp với người kia tiến vào, một bên cùng Kiều Lỗi dục tình nồng nhiệt, hôn ứa nước bọt, chảy lan đến cả cổ lẫn ngực.
Ngu Chu ở trong lòng Kiều Lỗi bắn lẫn nữa, Kiều Lỗi vẫn chưa ra, liền chuyển tiếp tư thế đem Ngu Chu đẩy ngã ra giường, giơ lên một chân của y tiếp tục tiến tới. Âm thanh giao hợp cùng tiếng rêи ɾỉ cùng lúc xen lẫn, Ngu Chu cảm giác mình sắp bị Kiều Lỗi ép khô. Chờ đến khi Kiều Lỗi bắn ra ở trong cơ thể mình cũng là lúc Ngu Chu khát khô cổ họng, vươn mình xuống giường đi uống nước. Lúc xuống giường, run chân, y suýt nữa thì quỳ trên mặt đất. Trong phòng khách có cửa sổ sát đất, rèm cửa sổ không kéo, ánh đèn của nhà đối diện làm nền cho ánh trăng chiếu vào chiếu sáng nửa phòng khách. Y rót cho mình một chén nước, ừng ực một hơi uống hết, rót thêm một chén nữa, uống một nửa, Kiều Lỗi theo lại đây, liền đưa cốc nước cho hắn.
Kiều Lỗi uống xong hai cốc nước, sau đó đem Ngu Chu dựa lên cửa sổ ở đằng trước, hai tay nâng cánh mông lần nữa cắm vào. Lưng áp sát cửa sổ thủy tinh, thân thể khô nóng gặp phải chút lạnh càng làm y thoải mái hơn. Hai chân gắt gao quấn chặt trên eo Kiều Lỗi, làm đến khi bắn, Kiều Lỗi ôm y trở về phòng. Nằm ở trong lòng
Kiều Lỗi, bốn chân đan xen lẫn nhau, Ngu Chu nói “Ngủ đi”, Kiều Lỗi gật gù, sau 10 phút, ai cũng không ngủ được Kiều Lỗi cúi đầu hôn lên trán Ngu Chu một cái, lại đem bản thân tiến vào.
Giống như chưa thấy đủ, muốn chiếm giữ lấy đối phương, liều chết mới thôi. Đến ngày hôm sau, Kiều Lỗi tỉnh dậy, đã hoàn toàn không nhớ nổi tối hôm qua đã làm bao nhiêu lần.