Chương 17: Các con trai quá xuất sắc rồi! (3)

Thế giới thứ ba là thế giới có thật trong lịch sử, Tần Du Du xuyên đến triều Minh, sau đó nuôi ra chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ khiến người ta nghe tiếng thôi đã sợ vỡ mật, bây giờ chỉ huy sứ của Cẩm Y Vệ đã biến thành đội trưởng đội cảnh sát hình sự của Cục Công an thành phố B.

Tần Du Du kinh ngạc.

Theo lý mà nói thì đội trưởng đội cảnh sát hình sự thường ở độ tuổi bốn mươi, tệ nhất là ba mươi mấy, nhưng đứa con trai thứ ba của cô tuổi trẻ đầy triển vọng, mới 24 tuổi! Anh ta được ngoại lệ thăng chức. Do phá được một vụ án gϊếŧ người kết hợp với buôn bán ma túy lớn nhất cả nước. Án kiện xếp thành một chồng. Anh ta trực tiếp nhảy lên thành đội trưởng Đội Cảnh sát Hình sự Thành phố B!

Đội trưởng đội cảnh sát hình sự trẻ nhất trong lịch sử, khuôn mặt tuấn tú điển trai vô cùng nổi bật trong các cán bộ cấp cao.

Tần Du Du cảm thán sự ưu tú của Trì Vũ, nhìn sang cuộc đời của con trai thứ ba, cô lại không khỏi cảm thán thêm lần nữa.

Quá ưu tú.

Nhìn người trên mạng tán dương con trai của mình một cách khoa trương, với tư cách là người giám hộ đã nuôi lớn bọn trẻ, Tần Du Du cảm thấy vô cùng vinh dự.

Hài lòng khi tìm được đứa con thứ ba, cô lại tìm kiếm những đứa con trai khác, sau khi xác nhận không có tin tức gì, Tần Du Du mới đặt điện thoại xuống, cài báo thức rồi chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau tỉnh lại, Tần Du Du ngồi ở trên giường ngây ngốc vài giây, lúc này mới ý thức được mình đang ở trong biệt thự của Trì Vũ, liền tắt đồng hồ báo thức làm hoành thánh cho Trì Vũ.

Tần Du Du từ trên giường nhảy xuống, đánh răng rửa mặt xong, duỗi người đi xuống lầu, vừa mới xuống thì nghe thấy âm thanh sột soạt.

Thần kinh của Tần Du Du đột nhiên trở nên căng thẳng, cô vẫn luôn duy trì thói quen cảnh giác ở tận thế, lặng lẽ từng bước đi xuống lầu, sau đó đυ.ng phải trợ lý nhỏ đang dọn nhà cho Trì Vũ.

Trợ lý nhỏ nhìn cô gái xa lạ mặc đồ ngủ từ trên lầu đi xuống, đôi mắt nhanh chóng mở to, anh ta nhìn lên lầu rồi lại nhìn Tần Du Du, hai người đồng thời mở miệng: “Anh/Cô là ai?”

“Tôi là trợ lý của anh Vũ.” Trợ lý nhỏ khẩn trương nhìn Tần Du Du: “Cô là ai?”

“Ồ.” Tần Du Du suy nghĩ một chút, sau đó thành thật nói: “Tôi là mẹ của anh Vũ nhà anh.”

Trợ lý: “...”

Tần Du Du cả đêm không về, ngày hôm sau không chờ Kha Giai Mộ gọi điện thoại cho mình, Lê Thấm Tuyết chủ động gọi điện thoại cho Kha Giai Mộ, hỏi anh ta vì sao cả đêm Tần Du Du không về.

Kha Giai Mộ nhớ tới bộ dáng quen thuộc của Tần Du Du và Trì Vũ, đôi mắt rũ xuống, nhẹ nhàng nói: “Có lẽ cô ấy đến nhà bạn bè.”

“Cậu ấy làm gì có bạn bè.” Lê Thấm Tuyết lập tức phản bác lời này: “Từ khi đến đây, cậu ấy chưa từng gặp ai ngoài người nhà em.”

Kha Giai Mộ: “... Các em không phải lúc nào cũng bên nhau 24/24, vậy nên có thể em chưa hiểu rõ về cô ấy.”

Lê Thấm Tuyết nhăn mày lại, ý của Kha Giai Mộ là gì. Cô ta không hiểu rõ Tần Du Du, chẳng nhẽ Kha Giai Mộ hiểu?

Hơn nữa, không biết có phải do cô ấy bị ảo giác hay không, nhưng hôm nay Kha Giai Mộ rất kỳ lạ.

Lê Thấm Tuyết trầm mặc trong chốc lát: “Giai Mộ, có phải hôm qua đã xảy ra chuyện gì hay không?”

Kha Giai Mộ: “...”

Cuối cùng, Kha Giai Mộ không đành lòng nổi giận với Lê Thấm Tuyết, nhưng lại không muốn nói với Lê Thấm Tuyết là hôm qua mình đã gặp Trì Vũ, nhớ tới việc mất mặt ngày hôm qua ngày hôm qua, anh ta cảm thấy xấu hổ, thở dài.

“Em đừng lo lắng cho cô ấy quá, hôm qua cô ấy gặp một người bạn, có thể đã đến nhà người ta ở rồi.”

Lê Thấm Tuyết thầm nghĩ, cô có thể có bạn bè gì, không phải cũng giống cô là quỷ nghèo không đứng đắn chứ, tốt nhất đừng về nhà nữa, dù sao cô ta cũng không muốn gặp Tần Du Du.

Kha Giai Mộ treo điện thoại của Lê Thấm Tuyết, ngồi một mình một lát rồi đi xuống lầu, nhìn thấy em gái mình đã xem bao nhiêu lần bộ phim điện ảnh có Trì Vũ làm diễn viên chính.

Nhớ tới ánh mắt trào phóng của Trì Vũ ngày hôm qua, còn có bộ dáng khinh thường của Tần Du Du, Kha Giai Mộ cảm thấy cả người không thoải mái, nhìn thấy fan não tàn Kha Giai Nghiên thì cảm thấy không vừa mắt, khó chịu nói: “Xem bao nhiêu lần rồi còn xem làm gì, đẹp chỗ nào!”

“Anh bị điên sao.” Kha Giai Nghiên nhìn anh với vẻ mặt không thể hiểu được: “Em thích xem phim điện ảnh của anh ấy, liên quan gì đến anh.”

“Anh ta tốt như vậy sao?”

“Đương nhiên là tốt rồi!”

Kha Giai Nghiên nói với vẻ say mê: “Anh ấy đẹp trai như vậy, diễn xuất tốt như thế, debut nhiều năm vẫn chưa có một chút tai tiếng với người khác giới, tìm đâu ra thần tượng có chất lượng tốt như vậy!”

Kha Giai Mộ nghe được lời này, lạnh lùng ném cho Kha Giai Nghiên hai chữ.

“Ha hả.”

Không tai tiếng?

Cũng chỉ có người ngốc nghếch như cô ta mới tin.

Chẳng qua là Trì Vũ thâm sâu đến mức không ai chụp được mà thôi, còn muốn nói anh giữ gìn danh tiết bảo trì nhân khí, lại nói diện mạo của Tần Du Du rất khó khoe ra, có lẽ Trì Vũ sẽ cảm thấy mất mặt.

Mà giờ phút này ở bên kia, Trì Vũ, người mà Kha Giai Mộ cho rằng cố ý lừa gạt người khác, sau khi ăn hoành thánh xong mới vừa lòng tiến đến trước mặt Tần Du Du dưới ánh mắt ngơ ngác của trợ lý nhỏ, nói: “Mẹ ơi, hôm nay thời tiết đẹp quá, chúng ta ra ngoài đi dạo nhé?”