Mấy Đêm Cũng Là Đêm Đầu

7/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Truyện Mấy Đêm Cũng Là Đêm Đầu của tác giả Nghê Tịnh là một câu chuyện không lối thoát giữa hai người mặc dù họ đã cố lẫn tránh với nhau từ tận quá khứ cho đến bây giờ, không hiểu vì sao ngoà …
Xem Thêm

Nụ hôn đoạt lấy không ôn nhu làm môi cô phát đau, trốn không khỏi đầu lưỡi anh tàn sát bừa bãi, cũng bị mυ"ŧ tê dại,làm cô đau không tự chủ được phát ra rêи ɾỉ.

Ngay khi Uông Hạo hôn đến thoả thích, đầu lưỡi truyền đến một trận đau đớn, rồi sau đó anh cảm thấy trong miệng truyền đến mùi máu nhàn nhạt, anh đột nhiên ngừng nụ hôn lại, ngẩng đầu trừng mắt Hà Vu Yến, tay cũng buông rồi.

Hà Vu Yến hai tay được tự do, lập tức duỗi để trước ngực anh, vừa vội vừa thẹn lôi kéo bàn tay anh thăm dò vào áσ ɭóŧ cô,môi dưới bị anh hôn đến sưng đỏ, cúi đầu ủy khuất nói: "Tôi không phải cố ý muốn cắn anh, là vì anh hôn tôi. . . . . ."

Bốn năm trước khi thầm mến Uông Hạo, cô không biết Uông Hạo là người xấu xa như vậy, bốn năm sau gặp lại, cô phát hiện Uông Hạo người này bề ngoài lịch sự lại cất giấu sự vui buồn khó lường và cậy mạnh.

Uông Hạo biết Hà Vu Yến luôn luôn rất nghe lời, không nghĩ tới anh bất ngờ phát hiện cô chẳng những kiều diễm còn có gai, bởi vì caí cắn này, triệt để kí©h thí©ɧ thói hư tật xấu ham muốn chiếm giữ mà anh che giấu, Uông Hạo là lão luyện tình trường, muốn bắt Hà Vu Yến, đối với anh là dễ dàng.

"Không thích tôi hôn em à?" Tay anh cầm cằm của cô.

"Không thích." Nụ hôn của anh làm cô đau.

"Không thích cũng phải thích, hiểu không?"

Hà Vu Yến không hiểu cũng không muốn biết lắc đầu, lúc tay anh không để ý giằng co của cô, tiếp tục trên thắt lưng cô di chuyển, cô sợ tới mức khóc, "Anh Uông. . . . . ."

Lúc này Uông Hạo trực tiếp hôn lên xương quai xanh trắng nõn của cô, thô bạo mυ"ŧ tạo thành dấu hôn, nhìn dấu hôn đỏ thẫm, Uông Hạo tinh tế cảm nhận được bản thân bị khơi mào du͙© vọиɠ có bao nhiêu mãnh liệt, nhịn không được lại hôn lên cánh môi cô, nuốt vào tiếng khóc cô, tham lam thưởng thức mùi vị của cô.

Hôn lần này, lần trước là cường thế, trong mũi toàn là hơi thở nam tính của anh, bị hôn đau Hà Vu Yến ủy khuất bật ra một tiếng ô ô nghẹn ngào nhẹ, Uông Hạo ngược lại ôn nhu hôn cô,đầu lưỡi linh hoạt không cường thế mà dây dưa, tinh tế nhấm nháp mỗi một chổ mẫn cảm trong miệng cô, đem phản kháng của cô từ từ tan chảy.

Chưa trải qua tình cảm nhiều Hà Vu Yến bị nụ hôn ôn nhu như vậy mê hoặc,hai tay vốn là chống ở trước ngực Uông Hạo không tự giác choàng qua cổ anh,đôi môi khép chặt cũng bắt đầu đáp lại,cho dù trúc trắc không hiểu tìиɧ ɖu͙©,nhưng cô vẫn là lớn mật lưỡi thăm dò cùng anh dây dưa,làm toàn thân Uông Hạo căng thẳng, bàn tay to ôm cô càng chặt, cũng hôn xâm nhập càng sâu.

Hai người ôm lấy lẫn nhau, vốn Hà Vu Yến có chút bị cường hôn, lúc này đã dịu dàng ngoan ngoãn xụi lơ ở trong lòng Uông Hạo,để anh lại hôn lại mυ"ŧ,trên cần cổ trắng mịn của cô để những dấu đỏ sậm.

Nụ hôn anh có một phần thành thục có hàm xúc ý tứ đòi hỏi của đàn ông, mà cổ dục niệm còn chưa bùng nổ, Uông Hạo vội vàng dừng lại, đầu của anh để ở trên bả vai mịn màng của Hà Vu Yến nói: "Vu Yến,em có muốn làm người phụ nữ của anh không?"

Hà Vu Yến cho rằng Uông Hạo nói câu muốn làm người phụ nữ của anh không, bất quá chỉ là nói đùa, anh căn bản không thích cô, làm sao có thể muốn cô làm người phụ nữ của anh, anh muốn cô gọi điện thoại cho anh, có thể có kinh nghiệm lần trước, cô sẽ không làm nữa rồi.

Từ ngày đó, Uông Hạo bắt đầu chờ điện thoại Hà Vu Yến, lần trước ngày hôm sau cô liền điện cho anh, anh cho rằng lần này chắc chắn cũng giống nhau, ai biết anh chờ mòn mỏi, đợi ba ngày, một cuộc điện thoại cũng không có, khi anh đi công tác di động cũng không tắt, mở 24 giờ,nhưng mười ngày đi qua, Hà Vu Yến một cú điện thoại cũng không gọi cho anh.

Cuối cùng anh nhịn không nổi, trực tiếp rút điện thoại quốc tế điện cho cô, đầu bên kia truyền đến cũng là thông báo tắt máy.

Chết tiệt!

Về nước, Uông Hạo dứt khoát không chủ động tìm cô, anh chờ Hà Vu Yến ngày nào đó sẽ tự mình tìm tới cửa, không nghĩ tới anh đã đợi lại đợi, không nghĩ tới Hà Vu Yến không có điện, nhưng là nhận không ít cuộc gọi cha mẹ điện cho anh.

Từ khi công tác trở về Đài Loan sau, anh bận đi công tác đến không rảnh về nhà, trừ bỏ công tác ở ngoài, anh cơ hồ đều trở về nhà trong thành phố của mình, chờ anh phát hiện, mới cảnh giác ba mẹ luôn luôn không can thiệp chuyện tình cảm cuộc sống anh, nay đột nhiên bắt đầu quan tâm hôn sự anh,hơn thế còn quan tâm đến đau cả đầu.

"Mẹ,người nói cái gì hẹn hò?"

Hôm nay là ngày rãnh Uông Hạo về nhà cùng gia đình ăn cơm tối, nghe được mẹ tràn trề thích thú nói con trai nhà người kia kết hôn,cô dâu mang thai, anh cũng một tiếng phụ hoạ theo, thẳng đến mẹ nhắc tới muốn anh đi hẹn hò, anh mới lấy lại tinh thần.

"Anh trai, mẹ vừa nói muốn anh đi hẹn hò." Ngồi đối diện anh Uông Nhu Nhu hảo tâm lặp lại một lần.

Uông Hạo cầm chén đũa, đầu tiên là một mặt kinh ngạc, quay đầu nhìn cha anh một cái, thấy ông không lên tiếng, ý tứ là đồng ý với an bày của mẹ, sắc mặt anh nghiêm nghiêm túc từ chối, "Mẹ, con không cần thiết hẹn hò."

"Không hẹn hò, vậy con muốn khi nào kết hôn?Con không ngẫm lại xem, hai năm nữa là con đã ba mười tuổi rồi, tối ngày chỉ ở cùng những người phụ nữ chẳng ra gì, mẹ với cha con muốn bế cháu, con không hẹn hò cũng được vậy lập tức tìm phụ nữ kết hôn đi,không có phụ nữ thì đi xem mắt." Mẹ Uông hạ thông điệp cuối cùng.

Không khí lúc này hạ tới điểm thấp nhất, Uông Nhu Nhu cùng Uông Thực đang yên tĩnh ăn cơm, đề tài này bọn họ không thể lắm miệng xen vào.

"A Hạo, mẹ con đều đã nói vậy, thì con thử đi hẹn hò xem sao." Đối với hôn sự bọn nhỏ, cha Uông áp dụng nguyên tắc theo đuổi, không hỏi nhiều cũng không xen vào, nhưng muốn bồng cháu nhanh chóng tựa hồ không ủng hộ cách này của ông.

Uông Hạo buông chén đũa đứng lên, "Mẹ, con sẽ không đi hẹn hò."

"Mẹ đã giúp con hẹn đối phương gặp mặt." Mẹ Uông kiên trì.

"Mẹ!" Nghe vậy Uông Hạo thật sự tức giận, đối mẹ tự tiện chủ trương giúp anh an bày hẹn hò rất không vui.

"Chủ nhật này buổi tối sáu giờ, tại khách sạn Hilton." Mẹ Uông đối với bất mãn của con trai làm như không thấy.

"Chết tiệt!" Uông Hạo đứng dậy, không để ý ánh mắt người nhà, đi đến phòng khách lấy chìa khoá xe mình,tức giận đá cửa mà rời đi.

Thấy anh trai nổi giận đùng đùng rời đi, Uông Nhu Nhu nhanh chóng buông chén đũa mình.

Từ sau bị an bày đi hẹn hò, Uông Hạo mấy ngày nay trừ bỏ đi làm vẫn là đi làm, tâm tình bực mình không thôi,ngày đi hẹn hò ngày một đến gần, Uông Hạo cảm thấy cảm xúc anh cũng càng ngày càng nóng nảy.

Đêm nay là buổi tụ hội mỗi tháng một lần của những người thừa kế các công ty như họ,ông chủ khách sạn là Ngũ Hãn bạn bọn anh quen biết đến không thể quen hơn, vìthế khách sạn còn chuẩn bị một phòng riêng đặc biệt giành cho bọn họ giải trí.

Bất quá lần tụ họp này, Kỷ Nhất Sanh trực ban ở bệnh viện không thể tớivợ Hướng Chấn Vũ còn cùng hắn ầm ĩ đòi ly hôn,hắn không có tâm tư đi; Kỷ Nhất Thế sau khi kết hôn trở thành người đàn ông tốt luôn ở nhà,vợ là nhất,bạn là thứ hai,theo tiêu chuẩn nô ɭệ của vợ, đêm nay tới chỉ có Biên Nhân cùng vài người coi như là bạn quen biết.

Mà người yêu nhất náo nhiệt như Biên Nhân từ trước đến nay, không nói một tiếng liền mang bạn gái mới đến,làm vài người khác thấy,cũng lục tục đem bạn gái mình đến, chuẩn bị chờ một chút uống rượu xong phải đi khách sạn thuê phòng hoan lạc, mọi người gặp dịp thì chơi,phụ nữ tham là tiền, mà đàn ông hưởng thụ tham sắc đẹp cùng phát tiết.

Trong đó chỉ có Uông Hạo là không tìm bạn gái, vì sao không tìm, ngay cả anh cũng không biết vì sao, chỉ có thể nói anh không có tâm tình,mấy ngày nay anh bực mình, đêm nay trừ bỏ uống rượu, cái gì cũng không muốn làm.

Lúc đầu anh còn cùng mọi người nói nói cười cười,cách vài phút cúi đầu lấy di động ra nhìn một lần, mỗi lần đều thất vọng rồi đưa điện thoại di động thả lại áo khoác tây trang.

Thêm Bình Luận