Hôm sau, Khương Tảo và Phó Nghiên Từ cùng Phó lão phu nhân đến Phó thị bằng xe của lão phu nhân.
Phó lão phu nhân gần 70 tuổi nhưng vẫn giữ vẻ ngoài đoan chính và uy nghiêm. Bà buộc tóc gọn gàng, trên gọng mắt kính có đính hai viên đá quý, mỗi khi bước vào, tất cả nhân viên sẽ phải cúi đầu chào hỏi.
“Lão phu nhân, chào buổi sáng.”
Phó Nghiên Từ lại lo lắng, nắm chặt tay Khương Tảo, không dám rời xa cô.
Vừa rồi, ở trong xe, Khương Tảo đã nói với cậu rằng nhân viên ở đây rất sợ cậu, nên cậu cần phải dũng cảm, muốn làm cái gì thì làm cái đó.
Nhóm nhân viên có mặt nhìn Phó Nghiên Từ với vẻ bối rối, sau một chút do dự mới lên tiếng chào: “Tổng tài, chào buổi sáng.”
Phó lão phu nhân không hài lòng với phản ứng của họ. Bà dừng lại, khuôn mặt nghiêm nghị.
“Thế nào? Cảm thấy Nghiên Từ bị bệnh, các người liền có thể coi nhẹ? Nhớ kỹ cho tôi, tổng tài của Phó thị mãi mãi là Phó Nghiên Từ. Từ hôm nay trở đi, nếu tôi phát hiện có bất kỳ ai trong công ty có lời đồn hoặc làm ra hành vi gây bất lợi đối với Nghiên Từ, tôi sẽ cho người đó sa thải ngay lập tức.”
Nhân viên trong công ty lo lắng, đến mức không dám thở mạnh.
Bọn họ biết phúc lợi và đãi ngộ của Phó thị đứng đầu trong toàn ngành, vì vậy việc trở thành nhân viên chính thức ở đây không phải là điều dễ dàng. Bọn họ đã phải rất vất vả để đạt được vị trí chính thức này, nên không nghĩ sẽ vì vài điều nhỏ nhặt mà từ bỏ đi bát cơm của mình.
Phó lão phu nhân tiếp tục thông báo: “Từ hôm nay trở đi, Khương Tảo sẽ nhậm chức Phó Tổng Giám Đốc và phụ trách bộ phận dự án.”
Nhân viên lúc này đồng loạt nhìn về phía Khương Tảo, chào đón: “Khương Phó Tổng, chào chị.”
Khương Tảo nhẹ nhàng gật đầu: “Chào mọi người.”
Sau đó, cô cùng Phó Nghiên Từ và Phó lão phu nhân đi vào thang máy riêng.
Rất nhanh chóng, tin tức về việc Khương Tảo đảm nhận chức vụ Phó Tổng Giám Đốc tại Phó thị đã lan truyền trong công ty
【Nghe nói chưa? Phó tam phu nhân hiện nay là Phó Tổng Giám Đốc và trực tiếp phụ trách bộ phận dự án!】
【Nghe nói tam phu nhân trước đây từ vị trí cơ sở ở Hạ thị mà leo lên, không ngờ đến Phó thị lại được bổ nhiệm làm Phó Tổng ngay lập tức.】
【Nhưng mà cô ấy thật sự rất xinh đẹp, dịu dàng, có khí chất tốt. Hơn nữa, cô ấy luôn nắm tay tổng tài.】
【Cập nhật mới nhất, Khương Phó Tổng đang đàm phán hợp tác với Lý thị và Hàn thị, còn có kế hoạch ký hợp đồng với Tống thị.】
【Một khi đã nhậm chức, sẽ không phải là những người này sẽ gặp rắc rối sao?】
Phòng làm việc của Phó Tổng Giám Đốc đã sẵn sàng để chào đón Khương Tảo.
Khương Tảo đặt hai hồ sơ hợp tác và một hợp đồng lên bàn, nhìn vào Hạng mục Bộ Giám Đốc.
Nói:“Những tài liệu này không đạt yêu cầu, một lần nữa tìm nhà cung ứng khác.”
Giám đốc phụ trách hạng mục không ngờ rằng vị Phó Tổng mới nhâ chức này lại trực tiếp đối với hắn yêu cầu điều chỉnh.
“Khương Phó Tổng, dự án hớp tác của Lý thị và Hàn thị chúng ta đã xử lí từ lâu, hợp đồng với Tống thị cũng đã sắp xếp để ký kết vào ngày mai.”
Vừa dứt lời, một đĩa bay thông minh bay lượn trên đầu giám đốc phụ trách hạng mục
Lượn qua vòng lại, muốn rơi lại không rơi, làm hắn sợ hãi đến mức đứng im không dám động đậy.
Phó Nghiên Từ ngồi dưới sàn cách đó không xa, thao tác vài cái, đĩa bay lại về tới trong tay cậu.
Cậu như tìm thấy bí quyết, điều khiển đĩa bay vui thích, khiến nó bay qua bay lại quanh đầu giám đốc, lui lui tới tới, lượn vòng vài lần.
“A Từ, anh làm Giám Đốc Triệu sợ” Khương Tảo cười ngăn cản.
Phó Nghiên Từ đứng dậy, đi tới bên giám đốc Triệu dừng đĩa bay trước mặt hắn trong vài giây.
“Bà xã của tôi nói không rớt là không rớt, ông không được phản bác lời của cô ấy” Phó Nghiên Từ tức giận nói. “Lời của vợ tôi là không thể chối cãi.”
Hiểu rồi. Dưới đây là phiên bản chỉnh sửa từng chữ một với từ "bà xã":
Bà xã nói, ở chỗ này cậu có chức vụ cao nhất, tất cả mọi người đều phải nghe lời cậu.
Nghe lời cậu, chẳng khác nào nghe lời bà xã.
Cho nên, bà xã của cậu là lớn nhất.
Phó Nghiên Từ từ trước ở công ty xây dựng có ảnh hưởng rất lớn, giám Đốc phụ trách hạng mục theo bản năng đổ mồ hôi lạnh, “Vâng, Tổng tài.”
Khương Tảo lấy ra một chiếc USB và đưa cho Triệu Giám Đốc, giọng điệu bình tĩnh không lộ cảm xúc:
“Triệu Giám Đốc, đây là chứng cứ tôi lấy được về việc Phó Giám Đốc Hạng Mục Lý Diệp âm thầm nhận hoa hồng trái phép. Ông có thể xem xét và cân nhắc lại. Trên thực tế, nhiều nhà cung ứng khác có giá cả kinh tế hợp lý hơn cả so với Lý thị, Hàn thị và Tống thị. Chúng ta nên mở rộng tầm mắt tìm đối tác hợp tác thương mại khác, ông thấy sao?”
Triệu Giám Đốc cảm thấy mồ hôi lạnh lại toát ra lần nữa, áo sơ mi ướt đẫm mồ hôi, âm thầm nuốt nước miếng. Ông cảm giác như Khương Tảo có thể đọc thấu được tâm tư của mình.
Hẳn là không thể nào.
Cô ở Hạ thị phạm phải sai lầm lớn như vậy, bị bài trừ khỏi Hạ thị, sao có thể có loại bản lĩnh như này?
Chẳng lẽ là lão phu nhân giúp cô?
Nhất định chính là như thế.
Triệu giám đốc trong ngắn ngủi vài giây đã hoàn thành suy nghĩ và cân nhắc trong lòng, sau đó nhanh chóng nhận lấy USB, rồi cầm các tài liệu trên bàn lên.
“Khương phó tổng nói đúng, tôi sẽ tự mình sàng lọc lại các nhà cung ứng thương mại một lần nữa, còn về Lý Diệp, tôi cũng sẽ xử lý theo quy định của công ty, để hắn rời khỏi.”
Khương Tảo thêm vào:
“Còn cần công khai hành vi của hắn trong ngành để ngăn chặn không cho hắn lại đi gây thêm rắc rối ở các công ty khác, ông thấy thế nào?”
Việc công khai hành vi của Lý Diệp sẽ cắt đứt mọi cơ hội của hắn trong nghành, việc tìm kiếm công việc mới sẽ là rất khó khăn.
Triệu Giám Đốc nhìn Khương Tảo, thấy cô mỉm cười, tổng thể tạo cho người ta cảm giác dịu dàng, nhưng thủ đoạn làm việc này của cô...
Nếu là lão phu nhân chỉ đạo, thì chứng tỏ lão phu nhân đã lót đường giúp cô.
Nếu là ý tưởng của chính cô, kia...
Triệu Giám Đốc không kìm được rùng mình một cái. “Tôi cảm thấy nên làm như vậy, gϊếŧ gà dọa khỉ, về sau, nhân viên công ty sẽ không bao giờ có ai dám làm như vậy nữa.”
Khương Tảo mỉm cười thêm, “Ừ, đi làm việc đi.”
Triệu Giám Đốc bước đi rất nhanh, ra ngoài rồi mới thở phào nhẹ nhõm.
Phó Nghiên Từ trực tiếp ghé vào bàn, nhìn Khương Tảo gần gũi.
“Bà xã, ông ấy hình như rất sợ em.”
Khương Tảo nhẹ nhàng nhéo má cậu, “Ông ấy không phải sợ em, mà là sợ anh. A Từ, anh quên rồi sao? Anh là người lợi hại nhất trong công ty đó.”
Phó Nghiên Từ thích được gần gũi với bà xã, thậm chí còn đưa mặt lại gần để cô tiếp tục nhéo.
“Ừm, anh rõ rồi!”
Gia hỏa này làn da bảo dưỡng như thế nào ? Xúc cảm tốt như vậy.
Khương Tảo không kìm được lại nhéo thêm hai cái, rồi dặn dò lần nữa: “Anh ở đây không cần phải sợ gì cả. Nếu có người nào khi dễ anh, thì anh hãy khi dễ lại họ, hoặc nói cho em. Nhớ kỹ, anh là Phó tam gia, phần lớn người ở Lâm Thành đều phải xem sắc mặt của anh mà hành sự. Phải tự tin lên!”
Cô vĩnh viễn nhớ đời trước Phó Nghiên Từ bị người khác cười nhạo, lúc nào cũng mang bộ dáng sợ sệt.
Anh không nên như vậy.
Anh phải có khí phách, xứng đáng được người người kính trọng.
Một viên ngọc quý giá trị liên thành sao có thể tùy tiện bị bùn đất mai một ?
Đời này, cô gả cho Phó Nghiên Từ,cô phải bảo vệ cậu, mặc kệ về sau cậu có hồi phục trí lực, ít nhất, cũng phải bảo vệ tôn nghiêm của cậu.
“Ừm, đã biết!” Phó Nghiên Từ câu hiểu câu không, nhưng bà xã nói gì cậu đều làm theo, rất ngoan ngoãn.
Bữa trưa họ đi ăn cùng Phó lão phu nhân ở ngoài nhà ăn.
Phó lão phu nhân thấy Khương Tảo chăm sóc Phó Nghiên Từ, càng nhìn càng cảm thấy hài lòng.
“Tự mình con cũng nên ăn nhiều một chút. Vừa làm việc, vừa chăm sóc Nghiên Từ, vất vả cho con quá rồi.”
“Dạ, con đã biết rồi mẹ.” Khương Tảo cười nhẹ, dùng khăn ăn lau khóe miệng của Phó Nghiên Từ.
Phó lão phu nhân lại tiếp tục hỏi: “Buổi tối, con muốn mang Nghiên Từ về nhà, mẹ đã bảo tiểu Trương chuẩn bị lễ vật cho ông bà thông gia. Tất cả ở trong xe, nếu Nghiên Từ có điều gì làm thất lễ, cũng mong hai ông bà thông gia thông cảm cho.”