Thế giới 3 - Chương 48: Vạn nhân mê xuất giá hoà thân ( 1 )

Mênh Mông mở mắt ra, cô có vẻ đang đội một chiếc mũ màu đỏ có rèm che bằng lụa, mờ mờ có thể thấy mình đang dựa vào bên trong một chiếc xe ngựa đỏ rực.

Cô nhẹ nhàng vén rèm lên một chút, đánh giá xung quanh.

Xe ngựa có những hoa văn điêu khắc tinh xảo trên các khung gỗ, những tua rua màu vàng kim lủng lẳng từ trần kiệu rủ xuống, tạo nên vẻ xa hoa lộng lẫy. Nội thất bên trong cũng được bài trí rất sang trọng và phú quý.

Nhìn lại bản thân, Mênh Mông nhận ra mình đang mặc một bộ hỷ phục, trên mặt che một tấm lụa mỏng và các món trang sức trên người đều rất tinh xảo.

Cảm thấy bối rối, cô nhìn sang bên cạnh, nơi Tiểu Phì Miêu đang nhảy lên nhảy xuống, cố gắng bắt lấy những sợi tua rua.

“Mặc Mặc, những thế giới cậu nói, còn bao gồm cả cổ đại hả?”

Tiểu Phì Miêu quay đầu lại, bị khuôn mặt nửa lộ của Mênh Mông làm cho kinh ngạc đến mức không biết phải phản ứng ra sao. Sau một lúc lâu, nó mới mở miệng trả lời:

“Đúng vậy, Mênh Mông, các thế giới có thể bao gồm mọi loại hình thức, bây giờ tôi sẽ truyền tải cốt truyện của thế giới này cho cô nha.”

Đây là một thế giới cổ đại, nữ chính tên là Vệ Nhiêu, là công chúa của một nước biên thùy nhỏ gọi là Mạc Quốc.

Vệ Nhiêu từ nhỏ đã sống như một nam hài tử, thích cải trang thành nam và biết một ít võ nghệ, rất coi trọng tự do.

Tuy nhiên, là một công chúa của quốc gia, nàng

có sứ mệnh của riêng mình.

Nước láng giềng Đại Thịnh ngày càng mạnh mẽ, bắt đầu từng bước thôn tính các nước nhỏ xung quanh.

Mạc Quốc hiển nhiên cũng không tránh khỏi, và họ chỉ có thể noi gương Oa Quốc, gửi công chúa Vệ Nhiêu đến Đại Thịnh hoà thân.

Nhưng với tính cách của Vệ Nhiêu, làm sao nàng có thể dễ dàng chấp nhận số phận. Trở thành người phải phó mặc vào một người nam nhân là việc nàng không thể tiếp thu.

Vì vậy, nàng quyết định đào hôn.

Người thị nữ lớn lên cùng nàng từ nhỏ đã tự nguyện thay nàng đi hòa thân. Vệ Nhiêu giả làm thị nữ ấy để thuận tiện để trốn thoát.

Trước khi rời đi, nàng hứa với thị nữ rằng nếu có cơ hội, nàng nhất định sẽ trở lại tìm nàng ta.

Đoàn đón dâu chỉ coi việc một thị nữ đào tẩu là chuyện nhỏ, sau khi điều tra qua loa cũng không truy cứu thêm.

Một số binh lính tiếc nuối và cảm thấy thương hại cho vị công chúa Mạc Quốc, phải xa rời quê hương, ngay cả thị nữ duy nhất bên mình cũng bỏ rơi nàng ta.

Công chúa của một nước nhỏ như Mạc Quốc khi đến nước Đại Thịnh bèn trở thành người có địa vị thấp kém, sau khi bị xô đẩy qua lại, cuối cùng Hoàng Đế hạ lệnh đính hôn với Cửu hoàng tử không được sủng ái.

Cửu hoàng tử chính là nam chính của thế giới này, tên Quân Sơ Tễ, từ nhỏ mất mẹ, lại không được Hoàng Đế coi trọng, nên thường bị các hoàng tử khác nhục mạ, bắt nạt.

Quân Sơ Tễ từ nhỏ đã học được cách nhẫn nhịn và âm thầm bồi dưỡng phe cánh của riêng mình.

Thị nữ thế thân như trở thành đồ trang trí trong hậu viện của Cửu hoàng tử, Quân Sơ Tễ chưa bao giờ bước chân vào phòng nàng ấy.

Sau này, Quân Sơ Tễ bị các hoàng tử khác bày kế, buộc phải rời kinh thành đi xử lý vụ thất thoát ngân khố, và chính trong nhiệm vụ này y gặp được Vệ Nhiêu đang giả nam trang.

Sau khi trốn khỏi đoàn hòa thân, Vệ Nhiêu với tính cách hào sảng đã kết giao được nhiều bạn bè, trở nên có tiếng tăm, và kết bạn với Quân Sơ Tễ.

Hai người trong quá trình ở chung đã thầm th·ưởng thức lẫn nhau, chỉ tiếc rằng gặp nhau quá muộn.

Tuy nhiên, do hiểu lầm về giới tính, cả hai vẫn chưa nhận ra tình cảm đặc biệt mình dành cho nhau.

Vì vậy, Quân Sơ Tễ đã đưa Vệ Nhiêu đến kinh thành. Nhờ có công điều tra vụ án tham nhũng, Quân Sơ Tễ được hoàng đế chú ý và bắt đầu coi trọng.

Sau một loạt sự việc ngược thân ngược tâm, tình cảm giữa Quân Sơ Tễ và Vệ Nhiêu ngày càng sâu đậm. Khi Quân Sơ Tễ vô tình phát hiện giới tính thật của Vệ Nhiêu, họ đã chính thức xác định quan hệ.

Quân Sơ Tễ dần dần nhận được sự coi trọng của Hoàng Đế và nhiều lần lập công trong việc cai quản các vấn đề lớn nhỏ. Trước khi băng hà, hoàng đế truyền ngôi cho Quân Sơ Tễ.

Vệ Nhiêu cũng tiết lộ thân phận thật sự của mình là công chúa Mạc Quốc, và họ cùng nhau cảm thán số phận đã đưa đẩy và càng trân trọng lẫn nhau hơn.

Kết thúc nguyên bản của câu chuyện là Vệ Nhiêu khôi phục thân phận và được Quân Sơ Tễ lập làm hoàng hậu, về sau chỉ độc sủng duy nhất một mình nàng. Câu chuyện của hai người trở thành giai thoại đẹp đẽ lưu danh hậu thế.

Mênh Mông, trong câu chuyện này, chính là thị nữ thế thân của Vệ Nhiêu khi hòa thân.

Số phận của nàng như một trò đùa, hầu như không gây ảnh hưởng gì đến tình yêu của nam nữ chính.

Sau khi bị hoàng đế an bài gả cho Cửu hoàng tử, nàng mỗi ngày đều phải chịu cảnh phòng không gối chiếc. Đối với thân phận của một thị nữ, có lẽ điều này vẫn còn may mắn.

Nhưng trong hậu viện của Cửu hoàng tử còn có hai thị thϊếp khác, được một vị mẫu phi khuyên bảo hoàng đế ban cho y.

Khi nam chính rời kinh thành, hai thị thϊếp này tình cờ thấy dung mạo của nguyên chủ.

Họ kinh ngạc vì một vị công chúa hòa thân từ một nước nhỏ , lại có dung mạo xuất sắc như vậy.

Vì thế, họ nhiều lần nhục mạ và khi dễ nguyên chủ. Thậm chí, họ cắt xén cả khẩu phần ăn của nàng ấy, khiến nàng ấy phải ăn những phần thức ăn kém chất lượng.

Hai thị thϊếp này dù sao cũng từng được hoàng tử sủng hạnh, trong khi nguyên chủ là công chúa của một nước nhỏ lại không được ai quan tâm.

Vì vậy, nàng ấy phải chịu đựng mọi sự ngược đãi và áp bức từ họ, dẫn đến thân thể ngày càng gầy yếu.

Nhưng nỗi đau khổ lớn nhất của nàng vẫn chưa dừng lại.

Sau khi nam chính Quân Sơ Tễ quen biết với nữ chính Vệ Nhiêu, y không chạm vào bất kỳ nữ nhân nào khác, và nhiều lần y tự nghi ngờ xu hướng giới tính của mình.

Cuối cùng, trong một lần say rượu, như để chứng minh mình bình thường, y loạng choạng đi đến sân nhà của nguyên chủ.

Nguyên chủ còn đang trong giấc mộng thì bị nam chính mạnh mẽ cưỡng ép quan hệ.

Khi tỉnh lại, Quân Sơ Tễ rời đi với vẻ mặt hầm hầm, không biết rằng nguyên chủ đã mang thai.

Lúc này đây, nguyên chủ tưởng rằng mình còn có hy vọng.

Nhưng không lâu sau, Quân Sơ Tễ biết được giới tính thật của Vệ Nhiêu.

Y rất vui mừng, nhưng Vệ Nhiêu không muốn chia sẻ chồng với người phụ nữ khác.

Vì thế, khi tình yêu của họ đang nồng cháy, y phân phó hạ nhân của mình cho nguyên chủ uống thuốc phá thai, tính toán để nguyên chủ làm vật bài trí và phân phát hai thị thϊếp khác.

Nhưng mà nguyên chủ không chịu nổi việc đẻ non, thân thể lại yếu đuối, cuối cùng qua đời.

Nữ chính Vệ Nhiêu sau một thời gian tình chàng ý thϊếp với nam chính, đột nhiên nhớ đến thân phận thật của mình và nhớ đến người thị nữ đã thế thân mình.

Nhưng khi nàng ta nhớ ra thì nguyên chủ đã sớm mất.

Sau khi thắp hương cho nguyên chủ, nàng ta âm thầm hứa rằng sẽ chăm lo cho gia đình của nguyên chủ thật tốt.

Sau đó, nàng thẳng thắn thừa nhận thân phận của mình với nam chính.

Sau khi hai người đính ước, Quân Sơ Tễ thật sự đã thực hiện được lời hứa "nhất sinh nhất thế nhất song nhân" của mình và trở thành cặp đôi đế hậu ân ái, tình thâm trong mắt người đời.

Nghe xong toàn bộ câu chuyện, Mênh Mông không thể kìm chế được cảm xúc, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trở nên u ám hơn phân nửa, thật sự không biết nói gì.

"Mặc Mặc, câu chuyện gốc này có phải có quá nhiều lỗ hổng không?"

Mặc Mặc gật đầu đồng tình, bất đắc dĩ nói: "Mênh Mông, không còn cách nào khác, chúng ta chỉ có một nhiệm vụ, đó là chữa trị thế giới nhỏ này, xóa tan oán khí của nhân vật gốc. Câu chuyện gốc càng vô lý, thì nhiệm vụ của cô càng có tính thách thức, phải không?”

Mênh Mông dường như bị thuyết phục, cô xoa đầu Tiểu Phì Miêu rồi không nói thêm gì nữa, bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.

Không biết đã bao lâu trôi qua, xe ngựa mới dừng lại.

Bên ngoài rèm kiệu vang lên giọng một người nam nhân cực kỳ dễ nghe và trong trẻo.

"Công chúa, đã tới nơi, mời công chúa di giá."

———

“Khoảnh khắc tôi vấp ngã không phải là thất bại, trái lại tôi cho rằng nó là một phần của thành công. Nếu tôi đứng dậy, thất bại của bây giờ sẽ trở thành bước đệm của thành công. Các bạn biết đấy. Tôi sẽ không chạy trốn đâu.”

Em tin rằng, anh thực sự mạnh mẽ…

Ngột ngạt quá phải không anh?

3/08/24