Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mau Xuyên Vạn Nhân Mê: Bạch Liên Hoa Nàng Kiều Mỹ Động Lòng Người

Chương 47: Vạn nhân mê lừa đảo trên mạng ( xong )

« Chương TrướcChương Tiếp »
Anh buông tay đang nắm cổ tay Mênh Mông ra, chậm rãi đi tới cửa. Sau một chút do dự, anh mở cửa ra, vừa đúng lúc đối diện với người đàn ông đang bước tới.

"Trình Dư Hoài?" Giang Khi Cảnh khẽ thốt lên, nhận ra ngay bóng dáng đã cùng Mênh Mông lên xe lần trước.

Thực sự, người mang khí chất hoàn toàn khác biệt, như thuộc về một thế giới khác, không thể là ai khác ngoài anh ta.

Giang Khi Cảnh cười lạnh một tiếng, đang chuẩn bị nói gì đó, nhưng thấy người đàn ông chỉ liếc anh một cái rồi thản nhiên mở miệng: “Bắt lấy, rồi đưa đi.”

Giang Khi Cảnh lúc này mới nhìn thấy phía sau Trình Dư Hoài có năm sáu người mặc đồng phục cảnh sát màu đen tràn vào, đồng loạt đè anh xuống.

Anh không phản kháng, chỉ là khi rời khỏi phòng, anh cố sức nghiêng đầu nhìn Mênh Mông một lần cuối.

Lúc này cô gái không còn lạnh lùng như trước, ngược lại đuôi mắt giơ lên, tựa như quyến rũ tựa như trào phúng.

Về sau, ở trong ngục nhiều năm, anh gần như mỗi ngày đều nhớ đến biểu cảm này của Mênh Mông.

Mỗi khi nhớ lại, anh đều trầm mê trong đó, không thể thoát ra, và cũng không thể hiểu thâm ý của nó.

Trình Dư Hoài vào cửa, liếc mắt một cái thì thấy Mênh Mông đang nửa nằm trên giường.

Mênh Mông vươn đôi tay trắng nõn mảnh khảnh: “Trình Dư Hoài, em rất sợ hãi.”

Khoảnh khắc người đàn ông nhìn thấy Mênh Mông, bất tri bất giác nhẹ nhàng thở ra.

Tuy rằng ánh mắt của cô ngây thơ và nghịch ngợm, không giống bộ dáng sợ hãi một chút nào.

Nhưng khi nhìn thấy cô duỗi tay về phía mình, anh vẫn cảm thấy rung động trong lòng như cũ.

Ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông chợt trở nên thâm thúy mà cháy bỏng, anh đi nhanh tới, một tay ôm chặt cô gái kiều mềm vào lòng, nâng niu như báu bật quý giá.

Mênh Mông thuận thế ôm lấy cổ người đàn ông, cười cực kỳ quyến rũ.

Khi Trình Dư Hoài mang Mênh Mông ra ngoài, hai người mặc đồng phục cảnh sát màu đen bị nụ cười xinh đẹp của cô làm cho choáng váng.

Họ vội vàng cúi đầu, nhưng trong lòng lại rung động khó tả.

Giang Mộ Thâm biết Giang Khi Cảnh bị bắt nhưng không lựa chọn biện hộ cho cậu ta.

Những hành vi không màng hậu quả của cậu ta, chung quy phải trả giá đắt.

Huống chi còn có Trình Dư Hoài đứng sau.

Anh cũng phải trá giá vì sự nuông chiều với Giang Khi Cảnh ngày trước - mãi mãi chỉ có thể đứng từ xa nhìn Mênh Mông.

Giang Khi Cảnh bất ngờ tự nguyện từ bỏ chống án.

Mênh Mông trở về, ngày hôm sau liền bắt đầu phát sóng trực tiếp trở lại.

Chỉ là từ nay về sau, phòng phát sóng trực tiếp không còn Cảnh, kỳ lạ là không ai có cảm giác gì quá lớn, chỉ cần bọn họ vẫn thấy Mênh Mông là đủ.

Cho đến một ngày, khi các fan đúng 8 giờ tối mở phòng phát sóng trực tiếp của Mênh Mông, họ không nhìn thấy giao diện của trò chơi, mà là một căn phòng.

“!!!!”

"Trời đất? Không phải như mình nghĩ đấy chứ?”

“Mênh Mông iu dấu, em muốn để cam trong lúc phát sóng trực tiếp hả??”

...

Xuất hiện đầu tiên trông màn hình là một đôi tay trắng nõn, nhỏ nhắn, đang vẫy vẫy.

Theo sau đó là một cú bạo kích nhan sắc.

Đây là lần thứ ba mọi người được nhìn thấy Mênh Mông. Lần đầu tiên là trong hoạt động phát sóng trực tiếp gây hot search, lần thứ hai là trong bức ảnh khi đi cùng bạn bè, mỗi lần đều khiến người ta cảm thán.

Lần này, khi được nhìn Mênh Mông gần như vậy, đối diện trực tiếp với nụ cười của cô, lần đầu tiên mọi người biết rằng trái tim mình có thể đập nhanh đến như vậy.

Trong màn hình, cô gái mặc áo hở vai màu hồng nhạt, xinh đẹp đến mức không từ gì có thể hình dung được, lại còn chơi xấu, chớp chớp mắt với mọi người.

“A a a a, Mênh Mông iu dấu, em không được làm như vậy!”

“Vợ của tui! Vợ của tui! Vợ của tui! Nhắc lại ba lần.”

“Hôm nay Mênh Mông phát phúc lợi cho các fan à! Về sau làm thế này nhiều hơn điii.”

“Ê? Sau tui lại thấy tay của đàn ông?”



Mênh Mông dường như chú ý đến điều này, cười cười, xoay người nói với người bên cạnh: “Anh đến chào hỏi mọi người đi. Bé Yao.”

"A a a, em Yao đang ở bên cạnh Mênh Mông à?"

“Cái gì vậy, không phải như tôi đang nghĩ chứ?”

“Anh chị của tôi thành đôi rồi à?!”

...

“Chào mọi người, tôi là Hoài, Yao của Mênh Mông.” Người đàn ông không lộ mặt nhưng vươn tay phải vẫy vẫy màn hình.

Tay anh thon dài, sạch sẽ, khớp xương rõ ràng, nhìn cực kỳ đẹp mắt.

Giọng nói này, mọi người đều rất quen thuộc.

“Lần đầu tiên tôi đu Cp mà thành đôi luôn ấy? Trộm vía trộm vía.”

“Giọng nói và tay của em Yao đều là cực phẩm!”

“Ê nói nhỏ nè, tui và Mênh Mông học cùng trường, tui từng thấy Mênh Mông đi cùng với một người đàn ông, xác nhận là cực phẩm nha. Tui đoán có thể là Yao đó.”

“Cậu ơi kết bạn Weibo nào, tụi mình ib thầm kín, ha ha.”

Chu Kỳ lúc này đang chú ý đến những dòng bình luận trong phòng phòng phát sóng trực tiếp, anh nở nụ cười ảm đạm.

Nhưng dù sao anh vẫn may mắn, chỉ cần một ngày Mênh Mông còn phát sóng trực tiếp, thì anh vẫn còn có thể gần cô.

...

"Ký chủ, độ chữa trị của thế giới đã đạt 100%, sửa chữa thành công, cô đã chuẩn bị để đi tới thế giới tiếp theo chưa?”

Đây là lần thứ hai Mênh Mông nghe được giọng nói mang theo sự máy móc này của Tiểu Phì Miêu. Cô cười cười.

"Chuẩn bị xong rồi, bắt đầu đi."
« Chương TrướcChương Tiếp »