Chương 17: Vạn nhân mê trong chương trình hẹn hò phát sóng trực tiếp

Bài đăng có nội dung như sau:

"Các chị em,

Mênh mông rốt cuộc đã lên sân khấu! Không thể không khoe tâm trạng của tôi một chút. Tôi chính là người đã bán cho Mênh Mông chiếc sườn xám mà cô ấy đã mặc.

Khi Mênh Mông đến cửa hàng của chúng tôi để xem quần áo, thiết kế sư của chúng tôi cũng đang có mặt. Khi thấy Mênh Mông, chúng tôi lập tức nghĩ rằng chiếc sườn xám mới nhất của chúng tôi sẽ rất hợp với cô ấy. Vì vậy, chúng tôi đã quyết định để cô ấy thử.

Lúc ấy, Mênh Mông biết rằng đây là chiếc sườn xám duy nhất trong cửa hàng và cũng là một mẫu giới hạn. Thật lòng mà nói, Mênh Mông không có ý định mua quần áo quá đắt tiền. Khi chủ cửa hàng đề nghị tặng cho cô ấy, cô ấy cũng từ chối. Sau đó, khi giảm giá 50%, dưới sự thuyết phục của chúng tôi, cô mới đồng ý thử.

( Nói đến đây, xin phiền những người từng nói Mênh Mông ham hư vinh hãy tránh xa một chút. Nếu người xinh đẹp như Mênh Mông thực sự ham hư vinh thì cô ấy đâu cần phải hành xử như vậy. )

Kết quả khi mặc thử các bạn cũng đã thấy rồi, tôi thật sự muốn lớn tiếng nói với các bạn rằng, Mênh Mông thật sự rất đẹp, so với trên phát sóng trực tiếp còn đẹp hơn gấp trăm lần.

Thật sự là duyên dáng, mềm mại, trên người còn có mùi thơm, nói chuyện siêu cấp dịu dàng. Khi nghe chúng tôi nói chuyện, cô ấy còn nhìn chúng tôi chằm chằm, làm cho chúng tôi - những người hướng dẫn mua sắm và thiết kế sư - đều bị mê hoặc. Thật là vừa ngoan ngoãn vừa quyến rũ, ai mà chịu đựng được đây?

Điều vui vẻ nhất là khi Mênh Mông rời đi, cô ấy nói rằng đã thuê một cửa hàng nhỏ ở tầng một trung tâm thương mại của chúng tôi để mở một cửa hàng bán hoa. Điều này có nghĩa là sau khi chương trình kết thúc, tôi vẫn có thể nhìn thấy Mênh Mông mỗi ngày. A a a a.

Thôi không nói nữa, tôi xem phát sóng trực tiếp đây.”

Vì bác chủ thường xuyên đăng Weibo và có một số lượng fans nhất định, cộng thêm Mênh Mông đang rất hot, nên bài viết này nhanh chóng được đẩy lên hot search.

Có rất nhiều người hỏi bác chủ cửa hàng ở đâu vì họ muốn đến mua hoa của Mênh Mông. Bác chủ nhiệt tình trả lời họ, nhưng không quên dặn dò không nên quá nhiệt tình bởi vì nãy giờ đã có nhiều người hỏi quá rồi.

Cũng vì vậy mà sau đó, cửa hàng bán hoa của Mênh Mông gần như lúc nào cũng đông khách. May mắn là Mênh Mông sắp kết thúc việc học và đã tuyển thêm vài nữ sinh đến hỗ trợ nên mới có thể ứng phó được.

Quay lại với buổi phát sóng trực tiếp, Cố Từ đã đứng trước mặt Mênh Mông, và từ khoảng cách gần, gương mặt của Mênh Mông càng thêm kiều diễm.

Người đàn ông cúi đầu, nhìn cô chăm chú, ánh mắt sâu thẳm. Giọng điệu luôn lạnh lùng của anh giờ đây trở nên ấm áp hơn, mang theo chút ý cười.

"Tôi đoán là em. Sườn xám này thực sự hợp với em, rất đẹp."

Thật không ngờ khi khen người khác, người đàn ông này lại có thể nghiêm túc và sâu lắng như vậy.

Mênh Mông khẽ cười, khuôn mặt ửng đỏ, nhưng vẫn tự tin đón nhận lời khen của anh: "Cảm ơn lời khen."

Hình ảnh đối diện của hai người thật dịu dàng và lãng mạn.

Kênh chat giờ phút này đã náo loạn:

“Ngọt quá đi, tôi không chịu nổi nữa!”

“CP Cố Mông thật sự rất mãn nguyện, hai người này nhất định phải có kết thúc đẹp, làm ơn!”

“Không được, CP Phó Mông cũng không cần lo lắng đâu, chúng ta chắc chắn vẫn còn cơ hội!”

“Đừng làm như thể fan của bác sĩ Ôn không tồn tại vậy chứ, Ôn Sơ Lễ thật sự rất dịu dàng với Mênh Mông mà!”

"Thật ra Tống Du Bạch cũng không tồi đâu, cậu ấy chắc chắn sẽ rất trân trọng Mênh Mông."

"Bạch liên hoa không hổ là bạch liên hoa, fan của bạch liên hoa cũng thật là tham lam quá, ai cũng muốn vậy?”

"Có thể chặn những bình luận thấp kém này được không?"

"Còn người nào muốn mà không có được đó, ha ha ha."

......

Sau khi các khách mời gặp mặt, buổi phát sóng trực tiếp chuyển thành bốn cửa sổ, mỗi cửa sổ tương ứng với một cặp khách mời.

Hôm nay, Mênh Mông đã nhờ tổ chương trình gửi địa chỉ cho đối phương khi ăn tối xong thì mới tới đây, nên cô chọn thời gian gặp mặt là muộn nhất.

"Cố Từ, đêm nay em định là sẽ đi xem một bộ phim. Đây là lần đầu tiên em đến rạp chiếu phim với người khác đấy."

Giọng cô gái mềm mại, mang theo sự chờ mong.

Thực ra, dù là đi cùng ai hay một mình, đây cũng là lần đầu tiên Thẩm Mênh Mông đến rạp chiếu phim. Với lại nguyên chủ là trẻ mồ côi, thi đậu đại học, rồi lên nghiên cứu sinh, cuối cùng đến tiến sĩ là một hành trình cực kỳ gian nan.

Một yếu tố cơ bản là phải từ bỏ gần như tất cả các hoạt động giải trí. Tham gia gameshow như thế này cũng là một việc hoàn toàn mới mẻ đối với cô ấy, đến mức cô ấy không biết internet mạnh mẽ đến đâu, bạo lực mạng dễ dàng phá hủy tâm hồn con người như thế nào.

Cô chỉ biết rằng sau khi tham gia chương trình sẽ có một khoản tiền, có thể tiết kiệm, có thể đẩy nhanh quá trình mua một căn nhà cho mình, và trong quá trình này, có lẽ còn có thể gặp được người mình yêu nữa.

Nghe Mênh Mông nói vậy, trong lòng Cố Từ hơi động, liền nói: "Được thôi, xem phim gì đây?"

Chẳng lẽ là phim kinh dị?

Nghĩ đến đây, biểu tình của Cố Từ lại mang theo tia lười biếng.

Anh chăm chú nhìn vào mắt Mênh Mông, ừ, rất quyến rũ.

Phim kinh dị có lẽ rất tốt, nếu cô sợ hãi anh có thể an ủi cô. Nhưng anh không biết rằng chính đôi tai của mình đã đỏ bừng lên.

Khi thấy Mênh Mông lấy vé ra, anh mới biết đó là một bộ phim hoạt hình.

Cố Từ ngẩn người, ngước mắt nhìn về phía Mênh Mông. Mênh Mông lúc này quay lưng về phía camera, đôi mắt đào hoa đầy ý cười, quyến rũ động lòng người, đuôi mắt toát lên một chút nghịch ngợm.

Cố Từ không khỏi nhướng mày, ánh mắt cũng hiện lên ý cười cùng sự cưng chiều: “Cũng được, xem cùng em.”

Trong thời gian xem phim, Cố Từ chuyên tâm đảm đương vai trò khán giả đi cùng.

Anh nheo mắt nhìn Mênh Mông, cô dường như đang đắm chìm trong bộ phim với đôi mắt sáng ngời, anh chỉ cảm thấy lòng mình đầy lên và ấm áp. Cảm giác này quá xa lạ, nhưng lại làm anh sa vào mà không thể tự kềm chế.

Mênh Mông lúc này vui vẻ không phải là ngụy trang. Cô thật sự thích xem phim hoạt hình, còn thường xuyên tìm để xem, ngược lại rất ít khi xem loại phim khác.

“Ha ha ha, Mênh Mông đáng yêu quá, xem phim hoạt hình.”

“Không hiểu sao, tôi đột nhiên thấy đau lòng cho Mênh Mông, nghĩ đến cô ấy là cô nhi, chỉ là xem phim thôi cũng khiến cô ấy vui vẻ hơn bình thường.”

“Đừng nói nữa, nghĩ vậy tôi lại buồn, Mênh Mông hiện tại vui vẻ là được rồi, sau này sẽ có nhiều người yêu thương em ấy hơn.”

“Không ai nhận ra Cố Từ rất ngạc nhiên khi biết là phim hoạt hình sao? Ảnh chắc tưởng là phim kinh dị hoặc tình cảm đó.”

“Khi Cố Từ nói ‘xem cùng em’, phải nói là chiều em vô điều kiện. Đàn ông như Cố Từ khi thích một người thực sự là làm tôi mê mệt.”

Khi hai người xem phim, người xem cũng bắt đầu chuyển sang các cửa sổ khác.

———

Thông báo của editor:

Mọi người ơi, tác giả của truyện này đã hoàn rồi, và mình chắc chắn sẽ edit hết quyển này. Nên mọi người yên tâm đọc nhé.

Sau khi suy nghĩ lại, mình muốn nhắc mọi người một vài điều, những bạn đã đọc đến đây. Mọi người hoàn toàn không cần phải đề cử truyện cho mình nhé, còn nếu có thì các bạn đề cử ít thôi. ( 1 phần cũng là vì mình sợ các bạn đề cử nhiều quá mình edit không kịp.)( 1 phần cũng là vì ánh kim chỉ dùng để đề cử thôi không dùng để làm gì được.)

Thay vào đó, các bạn có thể đọc truyện đi đọc truyện lại nhiều lần cho mình nè. Mục đích là để cày view. Thêm nữa là các bạn có thể bình luận cho truyện nè. Và cuối cùng mình bảo các bạn không cần đề cử truyện cho mình ( hoặc đề cử ít ) là vì các bạn hãy để dành tiền để sau này mua combo cho mình nhaa. Hoặc các bạn có thể donate trực tiếp cho mình.