Nhưng người đàn ông vẫn giữ biểu cảm xa cách và lãnh đạm: “Không biết. Tôi đến đây chỉ để hoàn thành lời hứa với ông ấy.”
Dù câu trả lời đúng như dự đoán, Hứa Hơi Hơi vẫn có chút bất mãn. Cô quay đầu lại, liếc nhìn các nữ khách mời khác một lượt, rồi mỉa mai nói: “Phải không? Anh nghĩ rằng ông Phó không làm bất kỳ cuộc điều tra nào trước khi tham gia chương trình sao?”
Đạo diễn thấy tình hình căng thẳng, lập tức ra hiệu cho camera chuyển cảnh sang những người khác.
Hứa Hơi Hơi thấy Phó Yến Trạch không trả lời, lại tiếp tục: “Anh nghĩ anh sẽ chọn được ai trong số những người này? Duy nhất có gia thế không tồi là Diệp Lăng, nhưng cô ấy còn lớn hơn anh một tuổi. Lục Chỉ An chỉ là một người nổi tiếng trên mạng với hàng đống người hâm mộ ảo.
“Còn Thẩm Mênh Mông...” Cô cười nhạo một tiếng: “Cô ta có vẻ ngoài khá, nhưng không cha không mẹ, không biết sao lại có thể sống đến bây giờ, hiện tại lại dính líu không rõ ràng với ba người kia...”
Cô còn định tiếp tục, nhưng bị Phó Yến Trạch cắt ngang bằng giọng lạnh lùng: “Đủ rồi, nói xấu người khác sau lưng không phải là phẩm chất mà cô được dạy dỗ.”
Sắc mặt Hứa Hơi Hơi lập tức trở nên khó coi. Cô ta hừ lạnh một tiếng rồi đứng dậy đi lên tầng. Phó Yến Trạch chẳng mảy may để ý, ánh mắt lướt qua Thẩm Mênh Mông rồi nhắm mắt nghỉ ngơi tiếp.
Tiểu Phì Miêu liếʍ liếʍ lông, rồi hướng về phía Mênh Mông cáo trạng: “Mênh Mông, vừa rồi nữ chính của thế giới nói xấu cô đó. Thật là kỳ lạ, điều này không giống như lời của một nữ chính nên nói.”
Mênh Mông lúc này đang lười biếng nằm trên phao, được Cố Từ nhẹ nhàng đẩy. Cô dịu dàng đáp lại Tiểu Phì Miêu: “Như thế này mới hợp lý, Tiểu Miêu. Thẩm Mênh Mông trong chương trình vốn luôn là đối tượng so sánh với nữ chính. Sau này bị cư dân mạng tấn công đến mức tự sát, một nửa trong số đó đều là fan của nữ chính. Là người trong cuộc, làm sao cô ta không biết chút gì về chuyện này được?”
“Chỉ là ban đầu Thẩm Mênh Mông rất mờ nhạt, cũng chưa từng thực sự chen vào giữa cô ta và Phó Yến Trạch.”
“Vì vậy, với sự kiêu ngạo của Hứa Hơi Hơi, cô ta căn bản không dành tâm tư cho Thẩm Mênh Mông, càng không nói ra bất kỳ lời nào không phù hợp với thân phận thiên kim tiểu thư của cô ta.”
Tiểu Phì Miêu trợn tròn đôi mắt: “Đúng rồi, quả nhiên, độ chữa trị của thế giới đã trực tiếp đạt tới 40%. Mênh Mông, cô thật lợi hại hi hi.”
Khoảng nửa giờ sau, nhân viên công tác tuyên bố kết thúc bữa tiệc hai người ở bể bơi. Mọi người đều trở về phòng mình để gửi tin nhắn cho người mình rung động đêm nay. Kết quả rất nhanh chóng được công bố trên màn hình phát sóng trực tiếp.
Diệp Lăng gửi Ôn Sơ Lễ: Buổi nói chuyện hôm nay rất thú vị.
Lục Chỉ An gửi Phó Yến Trạch: Tiếc quá, vẫn chưa có cơ hội nói chuyện với anh.
Thẩm Mênh Mông gửi cho Cố Từ: Đêm nay rất vui.
Hứa Hơi Hơi gửi Phó Yến Trạch: Hừ
Ôn Sơ Lễ gửi cho Diệp Lăng: Cô rất giỏi.
Cố Từ gửi cho Thẩm Mênh Mông: Lần sau có muốn tôi dạy em bơi không.
Tống Du Bạch gửi Thẩm Mênh Mông: Không biết còn có cơ hội không…
Phó Yến Trạch gửi Lục Chỉ An: Chào buổi tối.
“Diệp Lăng và Ôn Sơ Lễ đã nhắn tin cho nhau kìa, bọn họ còn có cơ hội phải không?”
“Nhắn tin thì có đó, nhưng vẫn còn khách sáo quá.”
“Má Cố Từ buồn cười vờ lờ, hôm trước còn gửi một dấu chấm câu, hôm nay đã hẹn người ta rồi. Haiz, thật không ngờ…”
“Cp hào môn của tôi BE thật hả, đừng mà.”
“Không thể tin được, nam số bốn và nữ số hai nhắn tin cho nhau kìa.”
“Tống Du Bạch chắc thích Mênh Mông lắm, lúc nào cũng nhắn tin cho cổ, làm ơn cho cún con một cơ hội đi.”
“Đừng, CP Cố Mông của tôi chặn hết.”
Trong phòng, Tiểu Phì Miêu đang khò khè nhắm mắt, tận hưởng sự vuốt ve nhẹ nhàng của Mênh Mông.
“Mênh mông, mức độ chữa trị thế giới đã đạt 40%. Ngày thứ Bảy sẽ là ngày thông báo, chúng ta còn bốn ngày nữa,” Tiểu Phì Miêu nói, đồng thời cọ cọ tay cô.
“Vậy thì, liệu việc chữa trị oán niệm có thể làm thay đổi kết cục của nam nữ chính, hoặc ảnh hưởng đến thời không của thế giới này không?”
“Sẽ không có ảnh hưởng. Hiện tại chỉ cần chữa trị tốt tiểu thế giới, tổng thể quy trình sẽ được tối ưu hóa, và thuật toán sẽ chọn lựa cốt truyện mới cho nam nữ chính, tránh việc thế giới bị hỏng do oán niệm của vai phụ,” Tiểu Phì Miêu giải thích.
“Không có ảnh hưởng à? Vậy thì tốt rồi. Không có ảnh hưởng mới vui, đúng không, Tiểu Phì Miêu?” Mênh mông nói với giọng dịu dàng và lưu luyến, khiến Tiểu Phì Miêu gật đầu một cách không mảy may nghi ngờ.