Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mau Xuyên: Vai Ác Lão Đại Lại Chết Rồi

Chương 7: Vai ác lão đại và cô vợ đào hôn (7)

« Chương TrướcChương Tiếp »
[ EDIT ] Mau xuyên: Vai ác lão đại lại chết rồi - Đào Lý Đăng - Chương 7: Vai ác lão đại và cô vợ đào hôn (7)

Edit +beta by Sở Vân Kiều

----------

666 nhẫn nhục: 【Ba ba.】

Lạc Tiểu Tiểu cười rộ lên: "Ngoan."

Cô duỗi cái eo lười: "Bất quá, đại Boss thật đúng là một con cáo già, thế mà cố ý đưa Hứa Thần tới thử tôi."

666 kinh ngạc: 【Làm sao mà cô biết được?!】

Lạc Tiểu Tiểu cười lạnh một tiếng: "Địa bàn của đại Boss, trừ khi hắn đồng ý, nếu không thì ai có thể vào được?"

666 bội phục không thôi:【Nếu là tôi thì tôi cũng không nghĩ tới đâu.】

"Không có việc gì." Lạc Tiểu Tiểu hiền từ nói: "Con ngu ngốc cũng không sao, có cha che chở con là được rồi."

【......】666 từ bỏ phản kháng, ngay sau đó, nó nhớ tới một việc khác: 【Vậy tại sao cô còn động thủ với Hứa Thần? Nguyên chủ là một nữ nhân nhu nhược ngoan ngoãn,cô như vậy, rất dễ khiến hắn phát hiện ra điểm không đúng.】

"Bản năng phản ứng." Lạc Tiểu Tiểu bình tĩnh nói: "Tôi không thích tiếp xúc với người khác giới, sẽ nôn, đánh người là ngoại lệ."

666 lên án nói: 【Nhưng cô đối đại Boss không phải như thế!】

Lạc Tiểu Tiểu cười tủm tỉm: "Cách xử lý đại Boss là phải khác."

Trên thực tế, cô cũng đang kinh ngạc về chuyện này.

Từ nhỏ cô đã như vậy, sau khi tới chỗ bác sĩ tâm lý, cũng vô dụng.

Bởi vì cô hoàn toàn không có cái gì gọi là bóng ma thời thơ ấu, trời sinh đã vậy.

Bác sĩ tâm lý cuối cùng chỉ có thể khuyên cô từng bước từng bước tiếp xúc với người khác giới thử xem.

Cô đã chủ động liên lạc với nam diễn viên mà mình hâm mộ, nhưng ngay cả khi đối phương mới chỉ chạm tay, cô cũng không thể kiềm chế được.

Dần dà, Lạc Tiểu Tiểu từ bỏ.

Dù sao không có nam nhân, cô còn có thể tập trung vào sự nghiệp.

Kết quả là khi cô đang trên đường đi tham gia lễ trao giải, ngoài ý muốn gặp tai nạn xe cộ bỏ mình.

Hiện tại lại gặp phải một ngoại lệ.

Chẳng lẽ việc này đúng nghĩa Thượng đế đóng một cánh cửa này thì sẽ luôn mở ra một cửa sổ khác?

Đột nhiên, cánh cửa truyền đến tiếng gõ.

"Vào đi."

Hầu gái đẩy xe vào, hơi hơi khom người nhìn cô: "Phu nhân, đây là những thứ Hoắc gia đưa cho ngài, Hoắc gia bảo ngài chuẩn bị."

Nói xong, cô ấy liền lui xuống.

Lạc Tiểu Tiểu mở ra, xe đẩy tràn đầy đĩa phim người lớn rực rỡ muôn màu.

Lạc Tiểu Tiểu: "......"

Nên tán dương hắn ta hay không?

【Phốc!】666 liều mạng nhịn cười: 【Ba ba, dù sao đại Boss đẹp như vậy, tôi thấy cô nên chuẩn bị tốt đi.】

Lạc Tiểu Tiểu mặt không biểu tình hỏi lại: "Tôi chỉ là không phản cảm việc hắn đυ.ng chạm vào người tôi, nếu tiếp xúc nhiều hơn nữa, vạn nhất tôi không khống chế được, nôn ra thì làm sao bây giờ?"

666 tức khắc tưởng tượng tới hình ảnh siêu đẹp kia, nó không dám nghĩ tiếp.

【Vậy...... vậy làm sao bây giờ?】

"Sợ cái gì? Xe đến trước núi ắt có đường." Lạc Tiểu Tiểu bình tĩnh chọn một đĩa phim vừa mắt: "Hiện tại tôi nên học tập cho tốt nhỉ."

Mà trong phòng điều khiển, Hoắc Trường Uyên lạnh mặt nhìn hai con mắt Lạc Tiểu Tiểu dần dần trợn to, giống như nhìn thấy điều gì đó phi thường, đôi môi hồng hào cũng hơi mở.

Thế nhưng cô thật sự xem.

Còn xem đến vô cùng nghiêm túc.

Hắn không nhúc nhích ngồi ở trước màn hình, suy nghĩ tại sao lúc trước lại không thể hạ thủ với cô được.

Mạc Phi đi theo bên người hắn hồi lâu, mơ hồ có thể đoán được một ít tâm tư của hắn: "Hoắc gia, ngài cũng cần có nữ nhân làm bạn. Có lẽ, ngài có thể suy xét phu nhân một chút."

Hoắc Trường Uyên lạnh lùng nói: "Một nữ nhân trước sau không đồng nhất sao?"

"Nữ nhân đều có hai mặt." Mạc Phi chưa từng trải qua chuyện tình yêu phải vắt hết óc khuyên bảo: "Huống hồ, ngài xem, bộ dáng cô ấy ở trước mặt người khác với trước mặt ngài, nói là khác nhau như trời với đất cũng không quá. Tôi nghe nói, nữ nhân chỉ khi ở trước mặt người mình thích, mới có thể nhu nhu nhược nhược làm nũng."

"A." Hoắc Trường Uyên cúi đầu nhìn thoáng qua hai chân: "Thích người như tôi?"

"Hoắc gia, chân ngài rõ ràng......"

"Không cần nhiều lời." Hoắc Trường Uyên chặn miệng hắn, cho đến khi màn đêm buông xuống, mới mở miệng: "Đưa tôi tới phòng cô ta."

"Vâng."
« Chương TrướcChương Tiếp »