Chương 32: Vai ác lão đại và cô vợ đào hôn (32)

"Hoắc Trường Uyên, tôi cảnh cáo anh, nếu anh dám......"

Lời nói tàn nhẫn Lạc Tiểu Tiểu còn chưa nói xong, đã bị Hoắc Trường Uyên ôm vào lòng.

Hắn hôn hôn vanh tai cô một chút, khẽ nói: "Ngủ đi."

Lạc Tiểu Tiểu suy nghĩ nhiều: "......"

Cô thở dài nhẹ nhõm một hơi, đồng thời, lại có sự tức giận không biết từ đâu tới..

Hắn thế nhưng chỉ muốn thuần khiết ngủ với cô?

Là mị lực của cô không đủ, hay là hắn đã ăn no ở bên ngoài!

Loại hành động biếи ŧɦái như khóa cô lại như vậy cũng đã làm rồi, còn là chính nhân quân tử gì nữa chứ.

666 đột nhiên buồn bã nói: "Ba ba, thừa nhận đi, cô thèm thân thể người ta rồi."

"Ngươi còn dám ngoi đầu ra hả?"

Lạc Tiểu Tiểu tìm được chỗ phát tiết : "Yêu cầu của ta, ngươi đáp ứng ta cái gì rồi?"

"Cái kia...... Ta......" 666 chột dạ, muốn chối tối:

"Ta muốn đánh thức ba ba lắm, nhưng ngươi sẽ không không thấy được đâu, biểu tình của đại Boss ngay lúc đó quá dọa người, ta chỉ do dự một chút, hắn đã khóa ngươi lại rồi."

Thanh âm 666 càng ngày càng nhỏ: "Cho nên ta nghĩ là ván đã đóng thuyền, không bằng để ba ba ngươi ngủ ngon......"

Lạc Tiểu Tiểu" hòa ái dễ gần " nói: "Có phải ta nên nói một lời cảm ơn ngươi hay không?"

"Không, không cần!" 666 nuốt nuốt nước miếng: "Ba ba, không còn sớm, ta cũng phải đi nghỉ ngơi, ngủ ngon!"

666 quyết đoán offline giả chết.

Lạc Tiểu Tiểu hít một hơi thật sâu.

Tính đi tính lại, 666 là hệ thống như thế nào, cô còn không rõ sao?

Làm một người cha, đương nhiên phải lựa chọn tha thứ cho nó .

Tục ngữ có câu nói: Nhẫn nhất thời gió êm sóng lặng, lui một bước trời cao biển rộng.

Ba giây sau, Lạc Tiểu Tiểu dùng sức đấm giường.

Không được!

Nhẫn nhịn nhất thời làm cô càng nghĩ càng giận, lui một bước làm cô càng nghĩ càng mệt!

Dựa vào cái gì muốn cô chịu đựng một người một hệ thống chứ!

Đánh không đến 666, cô còn chơi không lại nam nhân bên người này hay sao?

Lạc Tiểu Tiểu xoay người một cái, túm chặt cổ áo Hoắc Trường Uyên, nghiến răng nghiến lợi: "Cứ như vậy mà ngủ? Anh nghĩ thật đẹp!"

Trước khi bị ép khô, đừng nghĩ đến việc ngủ!

......

Còn chưa mở mắt ra, đã cảm giác phần eo được người nhẹ nhàng xoa bóp, cực kỳ thoải mái.

Lạc Tiểu Tiểu thích ý động động: "Sùng thêm chút sức đi."

Sau khi cánh tay kia tạm dừng một chút, như cô mong muốn tăng thêm chút lực đạo.

Lạc Tiểu Tiểu bỗng nhiên tỉnh táo lại, giơ tay đánh bay cánh tay kia.

Kết quả bởi vì không nhìn thấy, một cái tay đánh vào eo già của mình, đau đến nỗi coi phải kêu lên một tiếng, mặt vặn vẹo.

"Xoa bóp eo, không cần dùng sức lớn như vậy."

Hoắc Trường Uyên cầm đầu ngón tay đã đỏ lên của cô thay cô nhẹ nhàng thổi.

"Ai nói tôi muốn xoa eo?"

Cô muốn đánh ai, trong lòng hắn không rõ sao?

Nhưng mà sự thật chứng minh, Hoắc Trường Uyên là thật sự không rõ: "Ừm?"

Suy xét đến tình thế đối với mình bất lợi, Lạc Tiểu Tiểu cuối cùng nghẹn khuất nói: "...... Tôi đánh muỗi không được sao?"

Cô nói sang chuyện khác : "Anh khóa tôi lại còn chưa tính, ít nhất cũng phải cởi bịt mắt cho tôi chứ."

Hoắc Trường Uyên trầm mặc một lát: "Em không muốn nhìn đến anh."

Ngữ khí này, người không biết còn tưởng rằng là cô sai trước đấy.

Lạc Tiểu Tiểu từ kẽ răng rít: "Ai nói, một ngày không thấy được anh, rôi đều phải nhớ! Chết! Anh!!"

Hoắc Trường Uyên: "Em không cần miễn cưỡng mình."

"Không! Tôi một chút cũng không miễn cưỡng chính mình!"

Lạc Tiểu Tiểu tăng thêm ngữ khí, chân thành đến không thể lại chân thành nói:

"Tôi chân thành rất muốn nhìn đến anh! Anh không biết, nhìn không thấy anh, thế giới của tôi chỉ dư lại bóng tối. Cho nên, xin anh thỏa mãn tâm nguyện nhỏ này của tôi!"

Một lát sau, Lạc Tiểu Tiểu cảm giác trước mắt nhẹ hẳn.

----

Editor: Chào mí bạn, lâu gòi không gặp, nhớ tui hơm /chớp chớp/

=))