Chương 35

theo lệnh của Nguyên Thiên, dị năng giả cùng đàn ông khỏe mạnh ra thành đối kháng.

Mà đã đánh sẽ có thương vong, máu tanh nồng của con người hay tang thi đều được hòa với nhau.

Cổng thành như chiến trường chết chóc, ánh sáng của dị năng, tiếng gầm gừ của tang thi, tiếng hét thất thanh đau đớn, lo sợ, tuyệt vọng.

Nguyên Thiên nhìn hai người trên tường thành ngắm phía dưới không nói gì, hắn có cảm giác, hai kẻ này hắn không quan được.

Thấy tràng cảnh phía dưới, Vân Dao nhíu mày thấy Thiên Vệ nhìn mâu tươi có phần phấn khích.

"Cho tang thi rút đi!" Vân Dao nói.

"Tỷ tỷ không thấy cảnh này rất đẹp sao? Ta luôn tưởng tượng tỷ tỷ nằm trong vũng máu nhìn ta ăn tỷ tỷ đâu! Như vậy chắc đẹp hơn nhiều, tỷ thấy sao? … " Thiên Vệ cười.

Nụ cười như thiên sứ thuần khiết, nhưng mà lời nói nói ra lại đáng sợ nhân tâm.

Vân Dao, " … " Ta đây không biếи ŧɦái như ngươi!

Hệ thống đáng yêu ngươi thấy đúng không?

[ … ] trong mắt ta ký chủ là siêu cấp đại biếи ŧɦái!

Vân Dao thấy Thiên Vệ không chịu rút tang thi, "Mau cho tang thi rút, đây là lần cuối cùng! "

Thiên Vệ không nghe, thần thức điều khiển tang thi điên cuồng đánh.

"Tỷ tỷ sẽ gϊếŧ ta sao?" giọng nói hắn có phần đáng thương, giống như bị bỏ rơi làm cho người khác thương tiếc.

Đó là người khác, chứ Vân Dao không có cái chuyện thương tiếc tên vặn vẹo này.

Nàng nghĩ lại, quả thực nàng không thể vại chết hắn a! Hắn chết rồi thì sẽ không hoàn thành nhiệm vụ, không hoàn thành nhiệm vụ thì rất có thể bị trừ điểm.



Nàng không có quên Vương Đoản Mệnh luôn nhớ thương điểm của mình đâu!

Nàng đành chính mình ra tay, đợi tang thi bị con người xử lý hết chắc kiếp sau chưa đánh xong.

Trên tay hơi động, một thanh kiếm tinh xảo màu đỏ có viền đen xuất hiện, mang theo sát khí ngập tràn, nhưng mà bị Vân Dao kiềm chế lại một phần lớn nhưng mà không ngăn cản được sự sát phạt của nó.

Xích Hắc kiếm, " … " Sau bao nhiêu năm bỏ xó, bổn thần kiếm rốt cuộc cũng được ra ngoài.

Từ tường thành nhảy xuống trong nháy mắt, một chiêu vừa xuất ra, tang thi chết một mảnh lớn.

Con người trong ngoài thành ngẩn ngơ nhìn cảnh này.

Sức mạnh thật lớn! Đây … đây còn là con người nữa sao?

Rất nhanh chóng, trước cổng thành, tang thi đại quân bị Vân Dao xử lý triệt để một con không thiếu.

Những ai chứng kiến có cảm giác, trong mắt cô gái này, tang thi chỉ là cặn bã …

Thiên Vệ nhìn hết cảnh, kinh ngạc ánh mắt nhìn cô gái ngạo nghễ dưới kia, càng hài lòng "đồ ăn".

Nhưng mà hắn nghĩ đến một chuyện, "đồ ăn" mạnh thế này thì đến lúc nào hắn mới có thể đánh thắng.

Nhảy xuống tường thành, "Tỷ tỷ ngày càng mạnh, không ít bí mật!"

"Đệ đệ quá khen, đệ cũng đâu kém." Vân Dao nói.

Thiên Vệ chỉ cười không nói.

"Hắn ta là tang thi vương! Nguyên thiếu gia! Hắn ta là tang thi vương! "



Tiếng gọi thất thanh vang lên, Lâm Ngọc chui ra hét nhìn Thiên Vệ Vân Dao hai người.

Mọi người đang trong trang thái vui mừng thắng tang thi thì bị tiếng hét của Lâm Ngọc giật mình.

Tang thi vương …

Vua tang thi …

Mạt thế đến, chính phủ biết có tang thi vương nên cho không ít nhân đi tìm kiếm tang thi vương xử lý.

Họ biết tang thi vương giống con người, nhưng mà lại là tang thi đại boss, có khả năng điều khiển tang thi.

Cần phải diệt.

Bây giờ có người nói biết ai là tang thi vương sao họ không quan tâm.

Nhìn về phía Lâm Ngọc chỉ, thì thấy hai người Vân Dao Thiên Vệ, họ không khỏi mộng, đây không phải là nữ anh hùng hay sao?

Sao lại …

Nguyên Thiên nghiêm giọng, "Chuyên này không thể nói đùa được, cô phải cẩn thận lời nói của chính mình!"

Lâm Ngọc không khỏi vui sướиɠ khi được nói chuyện với Nguyên Thiên, đây là người mà cô ta mơ mộng từ kiếp trước đến bây giờ.

Nhưng mà cô ta cần phải xử lý Vân Dao!

Tại nàng nên cô ta mới không gϊếŧ được tiện nhân Lâm Điềm, tại nàng nên cô ta sống khổ sở thế này!

Từ lúc Vân Dao lấy đi chiếc nhẫn, lấy đi tất cả vật tư cô ta khó khăn lấy được, không có dị năng không có đồ ăn, cô ta phải dùng thân thể mà đổi mới đến đây.

Vốn dĩ để lần đầu tiên cho người mình thích nhưng vì nàng nên cô ta mới cắn răng cho một dị năng giả.