Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tuyệt Đại Phản Công: Ký Chủ Thần Bí Xuất Kích!

Chương 11

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thấy thời cơ đến, Hiên Viên Tuyết đứng dậy muốn biểu diễn một khúc đàn tranh.

Nhưng mà khi biểu diễn thì dầy đàn đột nhiên đứt!

Vân Dao ánh mắt ý cười.

Hiên Viên Tuyết khó coi sắc mặt lui xuống.

Ngón tay dưới áo trắng bệch, trong lòng tự hỏi.

Rõ ràng nàng ta xem kỹ đàn không bị gì nhưng tại sao lại đứt?

Đây là khúc đàn nàng ta chuẩn bị bấy lâu nay, nói về chiến trường. Nam chính là Chiến Thần chắc chắn sau khi nghe xong sẽ có hứng thú hay tán thưởng nàng ta.

Nhưng mà bây giờ lại thất bại...

Nhìn thấy Vân Dao ý cười trêu tức, nàng ta có cảm giác Vân Dao gây ra chuyện này.

Hận càng thêm hận a!

...

Kết thúc yến tiệc, Vân Dao cố gắng nghĩ cách cho nam chính cùng tiểu khả ái nhà mình cùng nhau soát hảo cảm với nhau!

Còn Hiên Viên Tuyết thì phần lớn thời gian xây dựng quân đội phản quốc.

Thay vì bị kẻ khác thống trị đè lên đầu thì chính mình đè lên người khác còn hơn!

Khi nàng ta có quyền cao chức trọng thì có thể xử lý Hiên Viên Vân Dao và Hiên Viên Ngọc rồi.

Đôi lúc nàng ta muốn gặp nam chính nhưng lại bị Vân Dao nửa đường xuất hiện, chưa kịp nói cái gì thì bị đánh.

Nàng ta không phát hiện, chuyện gì nàng ta cũng bị Vân Dao gây rối nhưng mà chuyện lập quân đội thì luôn thuận buồm xuôi gió.

Vân Dao hằng đêm không ngủ, bởi vì phải đợi mấy tên sát thủ giang hồ đến chào hỏi thân thiết!

Đêm nay cũng vậy...

Soạt!



Trong phòng xuất hiện mười mấy hắc y nhan che mặt!

Trên giường ngồi dậy, Vân Dao ngáp dài, đêm nào không được ngủ ngon...

"Đánh nhanh thắng nhanh!"

Dứt lời, Vân Dao thân ảnh biến mất, hắc y nhân phồng bị nhìn xung quanh.

Một ngọn gió thổi nhẹ, tất cả hắc y nhân đều ngã xuống đất. Không có mùi máu, không có tiền hét...

Trong tay nàng xuất hiện mấy lọ dược thủy, đổ lên người đám người, trong chốc lát hắc y nhân bị ăn mòn dần biến mất.

Thế giới này đã chơi đủ.

Nữ chính giả quân đội chắc hẳn đã sắp hoàn thành.

...

Vài ngày sau.

Một đám ngự lâm quân và quân đội mấy vạn người bao lấy toàn bộ Dương vương phủ.

Người dân trong thành nghị luận sôi nổi, rất cuộc xảy ra chuyện gì mà hoàng thượng điều động ngự lâm quân bao lấy Dương Vương phủ.

Nam Cung Mặc và Vân Dao dẫn đầu quân, phá cửa vương phủ, trực tiếp cho quân tiến vào!

Dương Vương gia phát hiện thì muộn rồi, quân đội đã xâm nhập vào vương phủ.

Vội vàng bật dậy, kinh hoảng hiện lên khuôn mặt, tại sao không có ai báo với hắn chuyện này?

Thám tử đâu hết rồi?

Hắn ta không biết những ai có ý đồ báo với hắn đã bị Nam Cung Mặc cho người xử lý.

Dương Vương có ý đồ bỏ trốn, quân đội vào đây chắc chắn đã biết hắn ta dưỡng quân, phải chạy.

Bất quá hắn chạy không kịp, vừa ra khỏi phòng thì trước mắt xuất hiện một bóng giáng cao lớn, chính là Nam Cung Mặc!

"Ngươi.... Ngươi..."



"Dương Vương gia nuôi dưỡng quân đội, ý đồ phản quốc!"

"Không.... Không... "

...

Hiên Viên Tuyết ra khỏi phủ từ sớm, khi về phủ thì phát hiện vương phủ bị bao vây.

Nghe dân tình nói vương phủ có ý tạo phản, biết chuyện vỡ lẽ nàng ta chạy trốn.

Vân Dao nghe Nam Cung Mặc nói khi thấy Hiên Viên Tuyết thì biết nàng ta đã bỏ trốn, nàng gật đầu.

"Quân đội ở dưới tầng hầm vương phủ, sau vương phủ có một hang động, ngươi cho người xuống dưới xử lý đi! Áp dải Dương Vương gia vào cung trước đi, Hiên Viên Tuyết thì ta sẽ bắt!"

Dứt lời nàng xoay người rồi vương phủ.

Nam Cung Mặc phía sau nhìn chằm chằm bóng dáng của nàng, ánh mắt trầm trầm, người này làm cho hắn nhìn không thấu.

Bất quá không cản đường hắn là được.

Hoàng cung.

Ngồi trên long ỷ, thiên tử phẫn nộ. Bên cạnh hoành thượng là Dung phi đoan trang ngồi bên.

Phía dưới là Hiên Viên Tuyết và Dương Vương gia đang quỳ.

Đứng bên cạnh hai người là Nam Cung Mặc và Vân Dao.

Hiên Viên Tuyết một mực cúi đầu.

"Dương Vương, ngươi nuôi ý đồ tạo phản, có gì muốn nói!"

Dương Vương gia phía bật cười.

Có gì mà để hắn nói, hắn ta nói thì sẽ tha hay sao?

"Hiên Viên Vân, vốn dĩ ngôi vị hoàng đế này không phải của ngươi, mà chính là của ta, ta lấy lại có gì sai sao?"

Hoàng thượng Hiên Viên Vân thở dài phiền muộn, "Ngươi còn nhắc đến chuyện này nữa sao?"
« Chương TrướcChương Tiếp »