Editor: Miêu Bàn Tử "Ninh Quân Tuyền! Rốt cuộc cô muốn làm trò gì!"
Hắn thấp giọng chất vấn nàng.
Âm thanh lạnh lẽo như băng tuyết trời đông ngưng kết lại, thổi qua làm người ta run rẩy.
Mặt mày tinh xảo gần trong gang tấc, từng đường nét góc cạnh vì tức giận mà lộ rõ ra, như một khối lập thể thượng đế tỉ mỉ tạo nên.
Cho dù đang tức giận, gương mặt này vẫn đẹp mắt như vậy.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên truyenhdt.com @MieuBanTu
Tô Đát Kỷ chép miệng, cảm thấy tối hôm qua không uổng công.
"Nói!"
Thì Đình thấy nàng không nói lời nào, lại nghiêm nghị quát lên.
Bên trong thanh âm trầm thấp mang theo lôi đình vạn quân.
Sắc mặt hắn vẫn như thường, chỉ là trong hai tròng mắt đen như mực mơ hồ bắn ra tia lửa.
Cho dù tức giận, hắn cũng không có phát tiết ra ngoài. Nếu không cẩn thận xem kỹ, thì không thể nào phân biệt được.
Trong tư liệu nói hắn tuyệt tình máu lạnh, thật sự không có sai.
Nhưng mà Tô Đát Kỷ không để hắn chiếm thế chủ động quá lâu.
Nàng khẽ nhếch khoé miệng, ngẩng đầu, hôn!
Mùi hương tươi mát của thiếu nữ đập vào mặt, đôi môi ngọt ngào chẳng khác nào mật đường áp sát, hơi thở thơm ngọt theo hô hấp xông vào trong thân thể một chút.
Vừa rồi còn la hét muốn từ hôn với mình, bây giờ lại đột nhiên hôn mình, cái động tác không thể hiểu nổi này làm Thì Đình trợn tròng kinh ngạc.
Không có ảnh hưởng bởi dược tính, hắn nhanh chóng vươn tay ra đẩy nàng ra.
"Đông" một tiếng, Tô Đát Kỷ lại đυ.ng vào tường. Editor: Miêu Bàn Tử
Nàng khẽ rên một tiếng, thấp giọng cười khẩy,
"Anh có thể nhỏ tiếng một chút được không? Nếu như cha mẹ anh cùng cha mẹ tôi xông vào, anh giải thích thế nào?"
Mày kiếm Thì Đình nhăn lại, không vui, dùng sức chà đi chà lại trên môi mấy lần, hoàn toàn muốn lau đi hương vị phảng phất của Tô Đát Kỷ,
"Ninh Quân Tuyền, sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn. Cô mau chóng thành thật một chút, nếu không..."
"Nếu không anh liền muốn giải trừ hôn ước với tôi?"
Hắn còn chưa nói xong, Tô Đát Kỷ liền thay hắn nói tiếp, thậm chí còn vui vẻ vỗ tay,
"Thật không có gì tốt hơn. Đi thôi, xuống dưới tuyên bố."
Thì Đình nghẹn lời.
Đây là nàng châm chọc tối hôm qua mình dùng chiêu giải trừ hôn ước uy hϊếp nàng?
Nghĩ tới đêm qua, sắc mặt của hắn đen hơn đít nồi,
"Tôi không có thời gian chơi với bé gái như cô. Nói thẳng mục đích của cô đi."
Vừa nói, hắn vừa lùi một bước, bảo trì khoảng cách an toàn với nàng, đề phòng nàng "Tập kích" lần nữa.
Hai tay hắn khoanh trước ngực, bày ra một bộ dáng đàm phán, giải quyết việc chung.
Tô Đát Kỷ cũng học theo, duỗi hai tay vòng ở trước ngực, chỉ là...
Nàng nâng đôi gò bồng quyến rũ đầy đà lên, tạo ra rãnh sâu vô tận cho hắn nhìn.
"Bé? Tôi cũng không bé nha! Tối hôm qua không phải anh sờ rõ ràng rồi sao? Hiện tại có thể sờ lại một chút."
Gân xanh trên huyệt thái dương Thì Đình thình thịch nhảy.
Nhìn thấy đôi gò bồng đáng yêu, trơn nhẵn mềm mại trước mắt, khiến hắn nhớ lại của ngày hôm qua, cảm xúc nóng bỏng quanh quẩn ở đầu ngón tay.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên truyenhdt.com @MieuBanTu
Bàn tay thon dài mất tự nhiên nắm chặt thành quyền.
Hắn không tin là nàng không hiểu hắn hỏi cái gì. Nàng chính là cố ý giả ngu, không trả lời trực tiếp.
Hết lần này tới lần khác hắn không còn biện pháp nào đe doạ nàng.
Hiện tại, biện pháp duy nhất là giải trừ hôn ước đã mất hiệu nghiệm.
Thì Đình rất bất đắc dĩ*.
*Bất đắc dĩ: (làm việc gì) ở trong cái thế không muốn chút nào mà vẫn phải làm.
Đây chính là mục đích của Tô Đát Kỷ!
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa: - Đổi bìa lần N ( ̄~ ̄;) hừmmmm - Hôm nay editor buồn + trời mưa lạnh quá nên có 1 chương~~~ ú oà ú oa~~~~ 🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~