Quý Phi phát ra tiếng hừ nho nhỏ, không giống như tức giận, như là đang làm nũng.
“Đại Nhi khác với suy nghĩ của quả nhân.”
Cuối cùng Chiêu Thánh Đế mở miệng, cuối cùng tay hắn cũng vòng qua eo của Ngu Đại.
Độ ấm cực nóng xuyên thấu qua lớp quần áo hơi mỏng, dường như có thể ấm áp cơ thể hơi lạnh của người trong lòng ngực.
“Vậy khác nhau chỗ nào? Đại Nhi vẫn là Đại Nhi của bệ hạ.”
Người trong lòng ngực cực kỳ uất ức, chóp mũi lộ ra màu đỏ nhàn nhạt.
Giọng nói của nàng nhẹ nhàng: “Bệ hạ không thể bởi vì Đại Nhi không giống với suy nghĩ trong lòng mà không cần Đại Nhi.”
“Lúc trước nói qua, bệ hạ sẽ luôn nuôi Đại Nhi, vẫn luôn ở bên cạnh Đại Nhi.”
“Cho dù bệ hạ không tới cung Lạc Hoàng cũng không sao, người biết Đại Nhi đang đợi người thì tốt rồi. Đại Nhi thật sự không muốn nhiều. Bệ hạ không thể ngại với lòng tham của Đại Nhi được.”
Nói xong, người trong lòng ngực cắn môi, làm như tự sa ngã trốn trong lòng ngực hắn.
“Đại Nhi đều do bệ hạ chiều hư! Bệ hạ phải chịu trách nhiệm!”
Vì thế bệ hạ chịu trách nhiệm cả đêm.
Ngày tiếp theo, tiểu muội còn có chút nghĩ mà sợ tiến vào, hầu hạ nương nương nhà mình trang điểm.
Được “dễ chịu” cả đêm, khuôn mặt Ngu Đại lộ ra mị ý như có như không, tiểu muội nhìn đến mặt hơi nóng lên.
Nương nương nhà bọn họ đúng là giành được mọi yêu chiều của bệ hạ. Tiểu muội nghe lão thái giám nói, từ sau khi nương nương vào cung, trừ bỏ cung Lạc Hoàng bệ hạ không đi nơi nào cả.
Nếu không đến cung Lạc Hoàng thì tuyệt đối sẽ không đến nơi khác. Khẳng định hắn bị chính vụ ngăn chân lại, nghỉ ngơi ở thư phòng.
“Nương nương, về sau người không thể làm chuyện mạo hiểm như vậy nữa.”
May Chiêu Thánh Đế thích nương nương nhà bọn họ, bằng không hậu quả thật sự không dám tưởng tượng.
Đổi lại là người khác làm chuyện tìm đường chết như vậy. Cho dù có liên quan đến thích khách này hay không, Chiêu Thánh Đế tuyệt đối sẽ thà gϊếŧ lầm hơn buông tha.
“Ừm.”
Ngu Đại lười nhác đáp lời.
Dù sao không có Vệ Mân thứ hai, lần sau muốn làm cũng không có điều kiện.
Nhưng tin tức tốt chính là tình cảm Chiêu Thánh Đế đối với nàng dường như mãnh liệt hơn so với lúc trước, tin tưởng nhiều hơn một chút.
Nói tiếp gần đây sắp có chuyện lớn.
Đó chính là tiệc mừng thọ của Thái Hậu nương nương.
Lâu rồi trong cung chưa mở yến tiệc, chắc hẳn lần này muốn làm lớn.
Tiểu muội vừa chải đầu cho Ngu Đại vừa nhắc tới chuyện này: “Nô tỳ nghe nói Thư Phi nương nương tự mình vẽ một bộ “Vạn Thọ Vô Cương” tặng cho Thái Hậu nương nương, vì tiệc mừng thọ của Thái Hậu nương nương. Hai tháng trước Thư Phi nương nương đã bắt đầu xuống tay chuẩn bị. Dùng nhiều tâm tư như vậy, đến lúc đó ở tiệc mừng thọ không biết sẽ tạo ra bao nhiêu nổi bật.”
“Còn An Quý Nhân. Tuy rằng nàng ta chỉ là một Quý Nhân vào cung chưa bao lâu, nhưng rõ ràng là người thông minh. Thư Phi nương nương tặng tranh, nàng ta thì tặng cầm. Nàng ta giống như còn tìm đại sư thợ mộc trong kinh thành tự mình làm, dùng loại gỗ gì đó, rất là trân quý. À, đúng rồi, An Quý Nhân còn muốn đánh đàn ở trong yến hội! Xem ra không chỉ muốn có được ưu ái của Thái Hậu nương nương mà còn muốn kéo bệ hạ đến cung nàng ta!”
Ngu Đại thấy khuôn mặt tức giận bất bình của nàng ấy, cảm thấy buồn cười: “Tại sao cái gì em cũng biết? Mấy thứ này ai nói cho em?”
Nói tới đây, tiểu muội đắc ý rầm rì hai tiếng: “Nương nương yên tâm đi, nô tỳ có quan hệ tốt với các cung nữ ở cung khác! Nương nương muốn biết cái gì, nô tỳ đều có thể hỏi thăm cho người!”
“Em cảm thấy, ta đưa cái gì mới tốt?”
Ngu Đại không chút để ý vuốt châu hoa đặt ở trên bàn, lười biếng hỏi.