“Liên Đáp Ứng vẫn nên cẩn thận hơn, đừng cào nát Quý Phi nương nương của nhà nô tỳ.”
Giọng nói của tiểu muội trầm ổn, thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Nàng ấy âm thầm dùng sức, khiến Liên Đáp Ứng đau gần như kêu ra tiếng!
Đây là trước công chúng!! Nô tỳ này dám đối với nàng ta như vậy…! Thật sự, thật sự vô pháp vô thiên!!
“Ngươi, đồ…!”
Liên Đáp Ứng nói một nửa, cơ hội nhục mạ đều không có, tiểu muội dùng lực túm cổ tay của nàng ta đẩy ra sau!
“Rắc.”
Mọi người: “…!!!!?”
Ngu Đại giả vờ như bị dọa đến, co rúm bả vai một chút.
Vừa rồi giống như nàng nghe thấy âm thanh đứt gãy gì đó.
“… Ngươi… Ngươi…”
Cuối cùng Liên Đáp Ứng không nhịn được, nằm trên mặt đất nửa ngày đều dậy không nổi, giọng nói khản đặc. Chỉ vì vừa rồi nàng ta kìm nén.
“Đồ điêu nô phạm thượng này!! Ta muốn nói cho bệ hạ, nói cho bệ hạ…”
Liên Đáp Ứng khóc nức nở kêu lên, đồng thời nhìn về phía mấy người tỷ muội đang ngồi ở trên đó: “Tỷ muội, các ngươi phân xử công bằng cho ta! Nô, nô tài này…”
Tiểu muội đặt đôi tay ở trước bụng, trên mặt không dậy nổi gợn sóng.
Nàng ấy nhìn Liên Đáp Ứng, đầy tức giận nói: “Liên Đáp Ứng, nô tỳ là người của Quý Phi nương nương, sống hay chết đều là người của cung Lạc Hoàng. Nếu phạm phải sai lầm gì, ngài nói cho Quý Phi nương nương, Quý Phi nương nương sẽ tự xử trí nô tỳ. Nô tỳ sẽ không dám thoái thác.”
“Vị giai của người thấp hơn so với Quý Phi nương nương mấy cái, không hầu hạ Quý Phi nương nương thì thôi, còn nói ra những lời hoang đường như vậy! Tính cách của Quý Phi nương nương tốt, cơ thể yếu đuối, không tức giận được, còn nô tỳ thì rất ngang ngược.”
“Người nói muốn nói cho bệ hạ? Được thôi, bây giờ nô tỳ sẽ mang theo Đáp Ứng đi gặp bệ hạ, nói chuyện này cuối cùng là do nương nương nhà của nô tỳ dạy dỗ không nghiêm, hay là người vô tôn vô ti!!”
Nói xong, tiểu muội tiến lên hai bước, khom lưng muốn túm nàng ta lên...
“… Ta, ta…”
Một tay Liên Đáp Ứng đã hoàn toàn không còn sức lực, cơ thể nhút nhát lùi về phía sau.
Tiểu muội cũng mặc kệ nhiều như vậy, xách nàng ta lên bả vai nàng ấy.
Sức lực nàng ấy thật sự lớn, không có nửa ý thương hương tiếc ngọc.
“Ta, ta không đi! Ta không đi!!! Ta không muốn đi!!!”
Mắt thấy tiểu muội thật sự làm vậy, trong khoảng thời gian ngắn không có ai ra ngăn cản, lúc này Liên Đáp Ứng mới luống cuống!
Vừa rồi nàng ta theo bản năng nói muốn gặp bệ hạ.
Dù sao bên trong hoàng cung này, không ai lớn hơn so với bệ hạ.
Nhưng tại sao nàng ta đã quên, bệ hạ sủng ái nhất Quý Phi, hiện giờ còn đứng ở nơi này dung túng ác nô đả thương người khác!!
Nàng ta, nàng ta sẽ không đi đâu!!
“Thư Phi tỷ tỷ, ta không đi đâu Thư Phi tỷ tỷ!! Người mau cứu, cứu ta!!…”
“Hu hu Thư Phi tỷ tỷ!!”
“…”
Liên Đáp Ứng lo sợ không yên, quay đầu qua đưa ánh mắt cầu cứu tới các phi tần khác trên bàn nhưng bị mọi người làm lơ.
Đang trong lúc tuyệt vọng thì dư quang bỗng nhiên thoáng nhìn thấy một thân phấn y Thư Phi tỷ tỷ đang đi về phía này…
Liên Đáp Ứng như là thấy cứu tinh, cả người liều mạng giãy giụa với Thư Phi ở bên kia, giọng nói cực kỳ lớn: “Thư Phi tỷ tỷ cứu, cứu ta!! Ác nô của Quý Phi đánh người, hu hu…”
Liên Đáp Ứng giống như gần chết hết sức “hồi quang phản chiếu”*, làm tiểu muội hơi khó túm chặt nàng ta.
*Hồi quang phản chiếu: Ẩn dụ cho một người đang bị bệnh nặng, cơ thể suy yếu, đột nhiên trở nên tỉnh táo, thân thể khỏe mạnh.Lúc này.
Ngu Đại hơi hơi lắc đầu đối với tiểu muội.
Tiểu muội bĩu môi, ngay khi Liên Đáp Ứng giãy giụa ghê nhất, nhẹ nhàng buông lỏng tay ra.
“A a a!!!...”
Ngu Đại che lại đôi mắt, dáng vẻ không đành lòng nhìn...