Chương 16: Quý Phi Nương Nương Người Đẹp, Chiêu Trò Xấu 16

Tiểu muội đứng ở ngoại thất, tính thời gian Ngu Đại nên tỉnh, cho nên đến phòng bếp nhỏ lấy điểm tâm nương nương thích ăn.

Nàng ấy vô cùng vui vẻ trở lại cung Lạc Hoàng, đứng ở ngoài cửa giơ tay chuẩn bị gõ cửa...

Nhưng bị một tiếng khóc ẩn nhẫn đến mức tận cùng ở bên trong dính chặt chân.

“…!!!”

Tiểu muội mặt đỏ tai hồng ôm điểm tâm cướp đường mà chạy!!

Bệ hạ thật là… Thật là…

Tại sao không chịu nổi tính tình, nương nương ngủ trưa cũng… Cũng không chịu buông tha nương nương…

Tiểu muội vừa tức vừa xấu hổ, đặt điểm tâm ở ngoại thất, ngồi ở trên ghế nửa ngày vẫn chưa bình tĩnh lại.

Cơ thể nương nương nhà nàng ấy… Làm thế nào mới tốt lên được đây.

Tiểu muội vừa lo lắng vừa xấu hổ không chịu nổi… Nói đến cùng, nàng ấy vẫn là cô nương vẫn chưa xuất giá.

***

Xong việc.

Chiêu Thánh Đế lười biếng ôm Quý Phi của hắn, thường thường hôn lên đầu vai trơn bóng mượt mà kia.

Chỉ thấy trên da thịt trắng như ngà voi kia nơi này một khối đỏ, nơi đó một khối tím, thảm không nỡ nhìn.

Chiêu Thánh Đế còn vô cùng vừa lòng với kiệt tác của mình.

Hắn đối với người trong lòng ngực yêu không thể buông tay.

Cả người Ngu Đại một nửa sức lực cũng không có, ngón tay nàng mơ hồ đan xen mười ngón tay với Chiêu Thánh Đế.

Nàng dựa vào trong lòng ngực Chiêu Thánh Đế, mơ màng sắp ngủ: “Tại sao bệ hạ đến… Tiểu muội cũng không gọi ta tỉnh…”

Nàng buồn ngủ đến nỗi “thần thϊếp” cũng đã quên xưng.

Chiêu Thánh Đế hơi hơi mỉm cười, cúi đầu hôn hôn lên mặt nàng: “Không sao, là quả nhân nói bọn họ không quấy rầy giấc ngủ của Đại Nhi.”

Ngu Đại: “…” Cho nên ngươi tự mình tới quấy rầy sao? Dính sát, dính sát.

“Là Hàn Tím Nặc tức giận đến ngực nàng khó chịu sao?”

Chiêu Thánh Đế ở Ngự Thư Phòng đã nghe nói Quý Phi bị Hàn Tần tức giận đến đau lòng. Nàng trở lại tẩm cung đã nửa hôn mê, phải dựa vào thái y thi châm mới từ từ chuyển tỉnh.

“… Không phải.” Ngu Đại quyến luyến cọ cọ cổ Chiêu Thánh Đế, giọng nói rất nhẹ: “Là cơ thể thần thϊếp không tốt, chẳng trách người khác.”

“…”

“Nhưng thuốc của thái y thần thϊếp đều ngoan ngoãn uống.”

Người trong lòng ngực giống như sợ hắn trách cứ không uống thuốc, dừng một chút, bổ sung câu tiếp theo.

“Đại Nhi ngoan nhất.”

Chiêu Thánh Đế ôm chặt người trong lòng ngực.

Hắn nhìn mái tóc đen như mực của nàng trên giường, tâm niệm vừa động, đột nhiên hỏi: “Nàng có biết, Hàn Tần bị quả nhân giáng vị, còn bị cấm túc đến suốt đời không?”

“!!!”

Nữ nhân trong lòng ngực hơi cứng đờ.

Nàng hơi ngẩng cằm từ trong lòng ngực Chiêu Thánh Đế, con ngươi tràn đầy khó có thể tin: “Bệ hạ, bệ hạ chẳng lẽ là vì thần thϊếp…?”

Chiêu Thánh Đế thuận thế gật đầu, muốn nhìn Quý Phi của hắn sẽ làm ra phản ứng gì...

“… Nếu như là vì thần thϊếp, thần thϊếp khẩn cầu bệ hạ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.”

Nói như vậy, vật nhỏ trong lòng ngực hắn còn không an phận, muốn đứng dậy.

Chiêu Thánh Đế hơi nhíu mày, dùng bàn tay to siết chặt vòng eo của nàng, càng không để nàng nhúc nhích.

Không thể được, quả nhân còn chưa ôm đủ.

“Bệ hạ…”

Làm sao Quý Phi có thể tránh thoát được Chiêu Thánh Đế?

Nàng thử vài lần lập tức thở phì phò từ bỏ, lo lắng sốt ruột nói: “Bệ hạ, cơ thể thần thϊếp người cũng biết rồi, tuyệt đối không phải do vấn đề của Hàn Tần, là do vấn đề riêng của thần thϊếp… Bệ hạ, ngài làm như vậy… Sẽ khiến các tỷ muội, còn có người nhà Hàn Tần… Không vui vẻ…”

“…”

Đôi mắt đang mang theo vài phần ý cười của Chiêu Thánh Đế, khi nghe thấy “người nhà Hàn Tần”, ý cười chậm rãi biến mất.

Đại Vạn quốc có quy định rõ ràng, một khi hậu phi can thiệp triều chính, không hỏi nguyên do mà trực tiếp biếm vào lãnh cung.

Bởi vì lúc trước đã có nữ tử ỷ vào đế vương lúc ấy thế nhược, liên hợp người ngoài soán vị, dẫn tới đế quyền của Đại Vạn Quốc rơi vào trong tay nữ tử rất nhiều năm.

Đây là nỗi sỉ nhục của hoàng thất nhà họ Văn Nhân.

Nhà họ Văn Nhân quyết không cho phép lịch sử tái diễn.