Thế giới 1 - Chương 8: Đêm nay ngủ trong phòng đại ca.

Đêm xuống, Đỗ Phong Lân quả nhiên tìm đến phòng Đỗ Đông Tụy.

Đỗ Phong Lân vừa tiến vào phòng, lại nhìn thấy cảnh tượng Đỗ Đông Thuần vểnh mông lên cao ghé vào bên giường, bước chân hắn dừng một chút, hỏi nàng ở đây tìm cái gì, Đỗ Đông Thuần nói là phát hiện túi thơm buổi chiều vừa mua rơi mất, cái túi thơm kia có tác dụng giúp người ta tỉnh táo, muội muội hai ngày nay ngủ không ngon, nếu để rơi vào phòng muội muội, quấy rầy muội muội giấc ngủ thì làm thế nào, cho nên mới vội vàng tới tìm.

Đỗ Đông Thuần vừa nói vừa dự định đứng lên, mũi giày lại dẫm lên vạt váy, lúc nàng đứng dậy, cả kiện y phục liền như thế linh hoạt rơi xuống......

Chậm một chút, Đỗ Phong Kỳ đứng ở ngoài cửa sổ, nghe trong phòng Đỗ Đông Tụy mơ hồ truyền đến rêи ɾỉ cùng trêu chọc âm thanh, tay của hắn hết nắm chặt lại thả ra, nắm chặt lại thả ra.

Lý trí mách bảo hắn nên rời đi, nhưng tại sao hắn còn đứng ở nơi này? Hắn muốn đi vào, nhưng hắn lấy lý do gì, lấy lập trường gì đi vào?

Trong lúc nội tâm hắn xoay chuyển trăm ngàn lần, có người đột nhiên kéo tay hắn, Đỗ Phong Kỳ biểu tình tức giận nhìn về phía người vừa tới, chờ thấy rõ thân ảnh ở dưới ánh trăng kia là ai, lông mày đang nhíu chặt lập tức giãn ra.

"Suỵt!" Đỗ Đông Tụy đem ngón trỏ đặt ở trên môi, lôi kéo Đỗ Phong Kỳ rời đi.

Đỗ Phong Kỳ tùy ý để muội muội lôi kéo, mới vừa rồi chợt giận chợt vui, hiện tại hắn vẫn có chút choáng váng, cước bộ giống như giẫm ở trên mây, mềm mại bồng bềnh.

Chờ hai người tiến vào sân viện của Đỗ Phong Kỳ, hắn mới mở miệng hỏi: " Trong phòng muội là Nhị nương cùng Phong Lân?"

"Ừm." Đỗ Đông Tụy cúi đầu, cái miệng nhỏ hơi hơi dẩu lên, giống như hài tử làm sai chuyện, "Phong Lân là muốn muội..... Thế nhưng tỷ tỷ lại thích Phong Lân, muội cảm thấy không công bằng với tỷ tỷ...... Cho nên muốn để cho bọn họ trước tiên ở cùng một chỗ......"

Đỗ Đông Tụy vốn là suy nghĩ, nếu như hai tỷ đệ kia chuyện thành, Đỗ Đông Thuần lại chủ động mà nói, hai người kiểu gì cũng phải dính nhau mấy ngày, cô cũng dự định lạnh nhạt thờ ơ Đỗ Phong Kỳ mấy ngày, để cho hắn liền quýnh lên.

Không ngờ tới vị đại ca thường ngày trầm ổn lại vội vã không nhịn nổi, chưa tới hai ba canh giờ đã tìm tới, chuyện này đối với mục đích của Đỗ Đông Tụy ngược lại là chuyện tốt, nhưng mà nhìn thấy Đỗ Phong Kỳ một mặt chấn nộ* đứng bên cửa sổ dáng vẻ chuẩn bị vọt vào, Đỗ Đông Tụy cũng chấn kinh.

* chấn nộ: ngạc nhiên và nổi giận.

Đỗ Đông Tụy cẩn thận xác định sắc mặt của Đỗ Phong Kỳ đến cùng là nghĩ vọt vào bắt gian hay là vọt vào 3P. Còn may là cái trước, cho nên chuyện quan trọng là trước tiên dẫn hắn rời đi.

Ai! Đêm nay không biết có tránh được hay không, nếu không tránh khỏi, đành từ bỏ chuyện ngủ một giấc thật ngon.

" Chuyện của muội với Phong Lân...... Để sau hãng nói." Đỗ Phong Kỳ sắc mặt trầm xuống, không biết tại sao vừa nghe thấy Phong Lân muốn muội muội, hoặc là muội muội muốn nhường bọn họ " trước tiên" cùng một chỗ, lỗ tai chính là không thoải mái.

Đỗ Đông Tụy ngược lại rõ ràng Đỗ Phong Kỳ vì cái gì nghi hoặc giãy dụa. Đỗ Phong Kỳ là trưởng tử trưởng tôn, sau khi đánh giặc trở về lại chống đỡ cả Đỗ phủ , hai mươi mấy tuổi còn chưa từng có nữ nhân, nói là hiếm thấy cũng không quá. Bây giờ một buổi sáng đột nhiên có nữ nhân, coi như thế giới này tam quan cùng luân lý đạo đức cởi mở phóng khoáng, nhưng bất luận người nào nhận được món đồ chơi mới cũng muốn tự mình tận hưởng mấy ngày mới cùng người khác chia sẻ không phải sao!

Đỗ Đông Tụy chính là muốn lợi dụng Đỗ Phong Kỳ nhất thời không nỡ.

"À ...... Cái đó, muội qua phòng tỷ tỷ ngủ " Đỗ Đông Tụy vừa xoay người muốn đi, tay liền bị Đỗ Phong Kỳ nắm lấy không buông.

"Đêm nay ngủ trong phòng đại ca đi." Dứt lời liền ôm ngang muội muội trở về phòng.

Đỗ Đông Tụy bị đặt ngồi xuống giường, cả người cứ ngọ nguậy qua lại, Đỗ Phong Kỳ xem đến buồn cười, "Muội đây là bị làm sao?"

"Muội ...... Mới qua mấy canh giờ, muội nơi đó vẫn còn sưng." Ngồi sẽ đè đến......

Đỗ Phong Kỳ sững sờ, "Ừ" một tiếng liền đi tịnh phòng* thay quần áo , lúc đi ra, thấy muội muội đã tháo búi tóc, cởϊ áσ ngoài nằm phía bên trong giường chợp mắt. Đỗ Phong Kỳ chỉ lưu lại một ngọn nến, sau đó nằm lên giường đem Đỗ Đông Tụy ôm tới.

*tịnh phòng: phòng tắm

Đỗ Phong Kỳ kéo muội muội lên, đầu tiên là hôn lên trán, mí mắt Đỗ Đông Tụy vừa rồi bởi vì làm bộ ngủ mà đóng chặt lại run lên một cái, rồi đến gương mặt, cuối cùng là khóe miệng......

Đỗ Đông Tụy thầm mắng, nam nhân đều là lưu manh!

"Muội muội cười lên liền lộ ra một cái răng khểnh đáng yêu, không nghĩ tới lại có ngày ta có thể hôn lên nó." Nói xong, Đỗ Phong Kỳ dùng đầu lưỡi tách ra cánh môi của Đỗ Đông Tụy, một hồi ngậm lấy bờ môi, một hồi lại lấy đầu lưỡi quét qua hàm răng cùng bờ môi bên trong, khiến cho Đỗ Đông Tụy cảm thấy từng hồi tê dại.

Nụ hôn của Đỗ Phong Kỳ tràn ngập dịu dàng cẩn thận, làm Đỗ Đông Tụy xuất hiện cảm giác quen thuộc kỳ quái. Mỗi một nhiệm vụ những đặc điểm nhỏ trên cơ thể sẽ không giống nhau, Đỗ Đông Tụy nhớ kỹ mình ở thế giới thứ nhất có cái răng khểnh, cũng là bởi vì từng có người nói với cô câu này.

Nhưng cũng không phải người này nói!

Đỗ Phong Kỳ tiếp tục hôn huớng xuống dưới, một bên cởi y phục của Đỗ Đông Tụy, một bên hôn lên cổ cô, xương quai xanh, rồi mới đến cánh tay, kỳ thực nếu như nam nhân vuốt ve lấy lòng càng tỉ mỉ cẩn thận, nữ nhân sẽ càng mẫn cảm, Đỗ Đông Tụy cảm thấy rất nhanh mình sẽ cam chịu buông vũ khí đầu hàng.

Khi Đỗ Phòng Kỳ hôn đến ngón tay Đỗ Đông Tụy, hắn đưa mắt lên nhìn nhìn muội muội, cười nói, "Thời điểm muội..... vuốt ve trên người ta, nốt ruồi son trên ngón tay vừa vặn hướng về phía ta, không nghĩ tới ta liền nhớ kĩ."

Đỗ Đông Tụy nội tâm rung động, hai tay nâng lên khuôn mặt Đỗ Phong Kỳ, mắt mũi mày môi từ trên xuống dưới tới tới lui lui dò xét, vốn cho rằng chỉ là huynh đệ giống nhau, thì ra...... Thì ra kỳ thực là người này sao?

Đỗ Phong Kỳ bị muội muội nhìn chằm chằm cũng không né tránh, nụ cười trên khóe môi ngưng lại, ánh mắt dần dần trở nên thâm thúy.

Đỗ Phong Kỳ không phản đối chuyện thân nhân trở thành tình nhân, tâm giải sầu nhiều hơn thích, nhưng hắn cho đến bây giờ một mực không có nữ nhân, chính là muốn càng...... càng cái gì, chính là một mối quan hệ càng nghiêm túc lâu dài.

Muội muội tiếp cận hắn, không cầu vĩnh viễn, không cầu đơn nhất, đây không phải điều hắn muốn, Đỗ Phong Kỳ thế nào lại không biết, đáng tiếc vẫn là chống đỡ không nổi mị lực của muội muội, từng chút từng chút trầm luân.

Bây giờ tuy không rõ tại sao muội muội đột nhiên đem hắn để ở trong lòng, nhưng ít nhất cũng là một khởi đầu tốt, khiến cho trái tim của hắn đột nhiên mềm mại.

Đỗ Phong Kỳ hít sâu một hơi, kéo chăn qua thay muội muội đắp kín, "Thân thể muội không thoải mái, ngủ đi."