Thế giới 1 – Chương 6: Tình huống cấp bách trốn xuống dưới bàn sách.

Tại sao phải kéo theo Đỗ Đông Thuần? Kì thực Đỗ Đông Tụy sớm đã có câu trả lời, ở cái H- game chết tiệt này, vì tự do, cộng thêm Đỗ Đông Tụy đã chơi đến nhiệm vụ cuối cùng trong chế độ tân thủ, Đỗ Đông Tụy cũng như đại bộ phận người chơi trong miệng hệ thống, dù trong lòng có nguyện ý hay không, giới hạn hành vi cùng tam quan, đạo đức đã sớm vỡ vụn, hệ thống còn vui vui vẻ vẻ đem chúng nghiền thành bột. Nếu nội tâm ngay cả thiện lương cũng không còn, Đỗ Đông Tụy không biết bản thân có thể còn lại cái gì, nhiệm vụ này không làm như vậy, Đỗ Đông Tụy sẽ hỏng mất.

Cái suy nghĩ thánh mẫu như vậy, giữ trong lòng là được rồi, nói ra quá già mồm cái láo! Hơn nữa Đỗ Đông Tụy cũng không tính toán đưa Phật đưa đến Tây Thiên*, những việc trong năng lực có thể làm cô đã làm hết rồi.

* đưa Phật đưa đến Tây Thiên: làm việc tốt phải làm đến cùng.

Đưa ra chủ ý tỷ muội cùng huynh đệ một đôi, Đỗ Đông Tụy kỳ thực là người bất đắc dĩ nhất a! Đỗ Đông Thuần thích đệ đệ, nếu muốn nàng vì từ hôn mà đi tiếp cận ca ca, Đỗ Đông Thuần sẽ không từ chối, nhưng không biết sẽ kéo dài bao lâu, mà Đỗ Đông Tụy ngay đêm nay có thể bị Đỗ Phong Lân giải quyết tại chỗ, sau đó liền trực tiếp thoát ly đến một thế giới khác!

Đỗ Đông Tụy buộc lòng đem sự tình phức tạp hóa lên một chút, ít nhất phải làm cho đại ca nghiêm túc chú ý đến nhà chồng của tỷ muội bọn họ, nghĩ biện pháp tra rõ trong nhà là cái tình huống gì, Đỗ Đông Thuần cũng sẽ tỉnh táo nhận thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề. Đỗ Đông Tụy đưa nàng đến ngã rẽ thay đổi vận mệnh coi như đã hết lòng giúp đỡ, từ nay về sau Đỗ Đông Thuần muốn chọn con đường nào cô cũng không quản được nhiều như vậy.

Đỗ Đông Tụy cảm thấy kỳ thực hệ thống đã thành công tha hóa mình, cô mới tiến vào chế độ xấu hổ bao lâu chứ? Hiện tại ngay cả lấy sắc dụ huynh trưởng cũng nghĩ ra được, thật là dạy dỗ quá tốt! Phương pháp đơn giản như thế, trực tiếp như thế còn nghĩ ra được, Đỗ Đông Tụy vui vẻ đến muốn khóc, vui vẻ đến muốn Stockhom!

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

“ Tam nương? Muội sao lại đến thương lâu?” Đỗ Phong Kỳ mày kiếm nhướng lên, vẻ mặt ngoài ý muốn, Đỗ Đông Thuần thỉnh thoảng sẽ đến xem, nhưng Đỗ Đông Tụy trước giờ chưa từng ghé qua nơi này.

Đỗ Đông Tụy đứng ở trước cửa thư phòng của Đỗ Phong Kỳ, thư phòng này khác xa so với tưởng tượng của cô, cách bày trí trong phòng cổ kính không sai biệt lắm, nhưng đống sách cùng thư quyển* bày la liệt này là thế nào?....

*thư quyển: sách được viết trên một giấy hoặc thẻ rồi cuộn lại.

Ngẫm lại, ở cổ đại không có máy tính, giấy tờ tư liệu của thương lâu mấy năm tích lũy lại mới thành cảnh tượng này, không chừng còn có cả một cái nhà kho chất đầy tư liệu, đống trước mặt này chỉ là những thứ Đỗ Đông Kỳ gần đây cần dùng thôi! Xem trên bàn sách vở đã chất thành núi, thư quyển đã mở ra giống như khăn trải bàn trái phải trước sau trải kín mặt bàn, nếu không phải còn nhìn ra được bốn góc vuông vức, Đỗ Đông Tụy không chắc sẽ xác định được đó là cái bàn.

Đỗ Phong Kỳ dời xuống hai chồng sách mới tìm ra được một cái ghế để Đỗ Đông Tụy ngồi xuống, Đỗ Đông Tụy nhân cơ hội này lén lút đánh giá hắn.

Không giống Đỗ Phong Lân mặc quần áo nhìn gầy nhưng cởi ra có thịt, Đỗ Phong Kỳ chính là bộ dạng quân nhân tiêu chuẩn, dáng người cao lớn cường tráng, cơ ngực vạm vỡ đem y phục đều căng lên, hắn vừa đứng chắn trước người liền đem toàn bộ thân ảnh Đỗ Đông Tụy bao phủ.

Thú vị chính là huynh đệ Đỗ gia sau khi rời khỏi chiến trường, đệ đệ làm quan võ, ca ca ngược lại từ trong tay cữu cữu* tiếp nhận đồ cưới của mẫu thân – chính là tòa thương lâu này, hơn nữa còn kinh doanh càng ngày càng phát triển.

*cữu cữu: cậu

Đỗ Đông Tụy rà soát lại kí ức, phán đoán thiết lập nhân vật của Đỗ Phong Kỳ ở cái nhiệm vụ không có tiết tháo này chính là kiểu người tương đối bảo thủ. Tại sao lại là tương đối hả? Đỗ Phong Kỳ không chủ động chạm tới tỷ muội trong nhà, nhưng nếu người ta đã chủ động dâng đến tận miệng, hắn cũng sẽ không chút gánh nặng nào tiếp nhận.

“A, muội đi tìm đại phu bốc chút thuốc dưỡng sinh, gần đây luôn ngủ không ngon, còn mua một cái túi thơm an thần, thuận tiện đến thăm đại ca....” Đỗ Đông Tụy ngồi trên ghế tay xoắn qua xoắn lại.

“Rõ ràng là đặc biệt đến tìm đại ca, có chuyện gì mau nói thẳng.” Đỗ Phong Kỳ vỗ vỗ cái trán muội muội.

Sao có thể nói thẳng chứ, Đỗ Đông Tụy vẫn ưa thích kín đáo hơn, cám dỗ của việc tự mình tưởng tượng khá lớn, tương đối dễ dàng thành công, nếu trực tiếp quá lại bị cự tuyệt, tiếp theo còn xướng kiểu gì nữa, “Chính là...... Nếu đệ đệ muốn như thế...... Muội muội muốn xác định, đối tượng đính hôn tương lai có môn đăng hộ đối không, giống như em dâu Thôi gia gia phong là tốt nhất, ai...... Thế nhưng ngày hôm trước đệ đệ đã muốn muội như vậy...... Muội rất nóng vội...... Cho nên mới muốn tìm đại ca nói chuyện......”

Đỗ Phong Kỳ thoạt đầu nghe như lọt vào sương mù, hắn phải chống đỡ toàn bộ sinh kế* của Đỗ phủ, bận rộn đến mức tám ngày mười ngày không gặp đệ đệ muội muội là chuyện bình thường, đương nhiên không biết được bọn họ gần đây đang náo loạn cái gì, hắn hơi tiêu hoá Đỗ Đông Tụy ý tứ trong lời nói, đại khái đã hiểu, nhưng vẫn muốn xác định lại, “Muội nói Phong Lân muốn làm gì muội?"

*sinh kế: chi phí sinh hoạt

“ Là......” Đỗ Đông Tụy mở to hai mắt vô tội, tay phải vòng lên làm ra động tác luật động.

Đỗ Phong Kỳ sững sờ, lại vỗ trán muội muội một cái, “Cô nương gia ở bên ngoài không nên nghịch ngợm như vậy.”

“Chỗ này cũng chỉ có mình đại ca mà.” Đỗ Đông Tụy lè lưỡi làm mặt quỷ.

Đỗ Phong Kỳ nghiêm túc đánh giá muội muội, mấy năm tòng quân ở bên ngoài, khi trở về gặp muội muội, lúc ấy làm cho hắn thật sự kinh diễm, tiểu nha đầu chỉ biết gây sự trong trí nhớ chẳng biết từ bao giờ đã trổ mã thành đại cô nương, dung mạo thanh lệ, khí chất đáng yêu, làn da trong trắng lộ hồng, nàng mỗi lần đều thích làm nũng sờ sờ vuốt vuốt người khác, mà nam nhân chính là tùy tiện sờ một cái đều có thể nguy hiểm tới tính mạng, không thể trách đệ đệ nhịn không được hạ thủ.

Sau đó Đỗ Phong Kỳ hỏi thêm vài câu, phần lớn là quan tâm Đỗ Đông Tụy ý nguyện, đương nhiên hắn cho rằng thân nhân thêm một bước biến thành tình nhân không có cái gì không được, huynh đệ tỷ muội cũng coi như thanh mai trúc mã cùng huyết thống, thanh mai trúc mã có thể mãi mãi là thanh mai trúc mã tình nghĩa, cũng có thể tiến thêm một bước biến thành tình nhân, hắn là kiểu người phía trước, đệ đệ thuộc về phía sau, chỉ cần muội muội không cự tuyệt, hắn sẽ không ngăn cản.

Đỗ Đông Tụy còn muốn đem chủ đề kéo đến chuyện đối tượng thành thân, mấy lần Đỗ Phong Kỳ cũng chỉ hời hợt nói “ Không cần lo lắng”, “Yên tâm để cho phụ huynh an bài là được.”, một chút cũng không để trong lòng.

Quả nhiên nếu dùng ngôn ngữ câu thông không thành, vậy không thể làm gì khác ngoài dùng thân thể trao đổi.

Đỗ Đông Tụy tố cáo không được liền trở về, Đỗ Phong Kỳ cũng dự định tiếp tục xử lý sổ sách nhập hàng. Vừa hướng phía trước bàn sách ngồi xuống, đã thấy Đỗ Đông Tụy vội vàng hấp tấp chạy tới, muốn trốn đến bên cửa sổ lại phát hiện không trốn được, liền trực tiếp chạy đến bên cạnh hắn, lôi từ gầm bàn ra một chồng sách rồi chui xuống dưới chân hắn, giây sau Đỗ Đông Thuần đã xuất hiện tại cửa.

“Ta rõ ràng nhìn thấy tam nương chạy về phía này mà.”Đỗ Đông Thuần thò đầu vào, đi theo phía sau là Đỗ Phong Lân.

Đỗ Phong Kỳ mặc dù lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng muội muội cũng không phải muốn trốn cả đời, Đỗ Phong Kỳ liền không vạch trần nàng, ánh mắt còn đang nhìn Đỗ Đông Tụy bởi vì không kịp dời đi, hắn liền giả vờ nhìn qua trên tay không biết sổ sách hay là cái gì, rồi mới ngẩng đầu lên nói chuyện, “ Tam nương vừa mới rời đi, các ngươi không có gặp muội ấy hay sao?”

Đỗ Đông Tụy nghe được mấy người bên ngoài nói chuyện, liều mạng ở trên đùi hắn cọ cọ, có thể là sợ người khác phát hiện mình trốn ở dưới bàn sách, cho nên muốn càng muốn rúc vào trong. Đỗ Phong Kỳ cảm giác đè lên thứ gì đó rất mềm mại co dãn...... khi hắn nhận ra là ngực Đỗ Đông Tụy, một trận nóng bỏng tê dại đột nhiên từ chỗ bị đυ.ng đốt tới bụng dưới, Đỗ Phong Kỳ lập tức muốn rời đi, nhưng hai chân vừa mới tách ra một chút khoảng cách, Đỗ Đông Tụy lại lập tức chen vào giữa hai chân hắn, Đỗ Phong Kỳ giật mình, tim đập càng nhanh.