Editor: Lãnh Sam Ký chủ nhà ta quá giỏi!
Ngôn Linh ở trong phòng đạm mạc dạo qua một vòng, tầm mắt dừng lại ở hình ảnh giường của nguyên chủ.
Cô nhanh bước đi qua, mang theo một đạo cổ phong.
!!! Đây là đi đường sinh phong cảm giác!
Ký chủ nhà ta thật khí phách.
Mới vừa khen xong, hệ thống trơ mắt nhìn Ngôn Linh túm chăn nằm ở trên giường.
???
Đây là cái tư thế gì mới?
Hệ thống không quá hiểu.
Sau một phút đồng hồ, hệ thống nhìn thấy Ngôn Linh an nhàn ngủ, lại lần nữa phát điên.
Ma Tôn thân ái của ta! Cô sao có thể ngủ? Thừa thắng xong lên a! Cô mới có một chân đạp Hứa Thanh Thanh, tiếp tục đánh a!
Ngôn Linh, "......"
" Còn nói, ta liền đánh chết ngươi!"
......Hệ thống yên lặng ai oán.
Vì sao lại buồn ngủ? Nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ trở thành nữ vương không tốt sao?
Ký chủ này quá lười, nó muốn đổi ký chủ.
Hai phút sau, hệ thống thu hồi lại ai oán.
Ngoài cửa.
Tiễn người xuống dưới lầu, Hứa phụ lại gấp gáp trở về, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Hứa Thanh Thanh bị gạt ngã trên mặt đất đang khóc thút thít, hắn đau lòng đến không chịu được.
Cuống quýt đem người nâng dậy, không nghĩ đến, lại thấy được gương mặt Hứa Thanh phiếm hồng.
Hỏi nguyên nhân lại không chịu nói, nhưng Hứa phụ căn cứ tin tức hiện có, tự động bổ não một hồi hình ảnh.
Hứa Thanh Thanh bị khi dễ.
Không chỉ bị Hứa Ngôn Linh đạp một chân, đánh một cái tát, còn quá mức bị nhốt ngoài cửa.
Hứa phụ bắt đầu nổi bão.
Hùng hổ đi mở cửa, lại phát hiện cửa bị khóa trái.
Sắc mặt hắn biến đổi, "phanh phanh phanh " giơ tay đập cửa hô to.
"Hứa Ngôn Linh, nghịch nữ ngươi!
Lăn ra đây cho ta!
Ai cho phép ngươi động thủ với Thanh Thanh?
Ngươi ra đây nói rõ ràng! "
"Hứa Ngôn Linh! "
Thanh âm càng kêu càng lớn, ồn ào đến cực điểm.
Ngôn Linh mới vừa ngủ, từ trên giường ngồi dậy.
Đáy mắt tràn ngập một mảnh lạnh lẽo.
Cả người âm trầm đáng sợ.
"Hệ thống, làm cho hắn câm miệng! "
Ồn muốn chết, có thể để người khác an tĩnh ngủ một giấc hay không?
Ta, ta làm không được. Hệ thống run bần bật.
Ký chủ bị đánh thức thật đáng sợ.
"Ha. " Ngôn Linh xốc chăn lên, bình tĩnh đứng dậy đi về phía cửa.
Cô duỗi tay mở cửa.
Đang đứng gõ cửa Hứa phụ, không nghĩ tới cửa phòng đột nhiên mở ra, một tay chụp không, chưa kịp thu hồi, cả người ngã chật vật trên mặt đất, đau đớn kêu rên một tiếng.
Ngoài cửa Hứa Thanh Thanh cuống quýt đi đỡ Hứa phụ, nôn nóng quan tâm thân thể hắn, hai người thình lình trình diễn một màn cha con tình thâm.
Loại diễn này, Ngôn Linh không có hứng thú xem, cô rất mệt, chỉ muốn ngủ.
Nhìn thấy hai người đứng vững, Ngôn Linh mắt sáng như đuốc nhìn ở sườn mặt có chút hồng lên của Hứa Thanh Thanh.
Hứa phụ thấy cô không có ý tốt nhìn chằm chằm Hứa Thanh Thanh.
Liền đem người bảo vệ ở phía sau lưng, vẻ mặt phẫn nộ.
"Ngươi nói một chút, như thế nào lại ngày càng hỗn trướng? Thanh Thanh là em gái của ngươi, từ nhỏ đến lớn đều chỉ biết bắt nạt nó!
Hiện giờ còn ngang nhiên động thủ? Con bé vì chuyện của ngươi, vội đến hơn nữa đêm, ngươi chính là như vậy báo đáp nó? "
Ngôn Linh trầm mặc, "......" Hứa phụ không giống người mù.
Cô không nghĩ phản ứng hắn.
Cùng loại người này nói chuyện quá mệt mỏi.
"Đúng thật là vất vả cho cô ta, tôi phải thật tốt báo đáp! ""
Tiếng nói bình tĩnh dường như hỗn loạn âm phong.
Hứa phụ, Hứa Thanh Thanh bỗng nhiên rùng mình không lý do.
Cơ hồ là theo bản năng, Hứa phụ che chở Hứa Thanh Thanh lùi về sau hai bước.
Tầm mắt Ngôn Linh vẫn trước sau nhìn thẳng vào Hứa Thanh Thanh.
Cho đến khi làm Hứa Thanh Thanh cả người cọ cọ đổ mồ hôi lạnh.
Phía dưới ánh đèn sáng ngời, cặp mắt xinh đẹp kia phiếm lãnh quang, khí thế cả người không cần nói cũng biết, ngay cả Hứa phụ cũng giật mình.
_______
Hố mới đào, chào mừng các tiểu khả ái lọt hố nha~~~Cảm ơn mọi người đã ủng hộ.