Chương 10: Thiên kim nhà giàu muốn vùng lên! (9)

Cô ta nghĩ đến cái liếc mắt ý vị thâm thường của Thư Niệm khi rời đi kia, trong lòng vô cùng sợ hãi, khi sợ hãi liền có thói quen nhấp miệng, ánh mắt tràn ngập ủy khuất, Tiếu Khiêm thấy cô ta đáng thương hề hề như thế, đem cô ta hung hăng ôm vào trong lòng ngực, hôn lên trán.

"A Khiêm......" Xa Tiếu Tiếu trong lòng cả kinh, vừa định mở miệng, Tiếu Khiêm liền nhân cơ hội dây dưa.

Thư Niệm quay lại, hứng thú dạt dào nhìn một màn này, thuận tiện cầm di động chụp mấy tấm ảnh, nhìn độ nét của ảnh chụp, vừa lòng gật đầu, xoay người rời đi.

"Chị! Bên này!" Thư Niệm vừa đi vào nhà hàng liền thấy Hạ Ninh Hiên ở xa không ngừng vẫy tay, Thư Niệm vội vàng đi qua.

"Chị, sao vừa rồi chị không cho em đi xuống giáo huấn cái tên hỗn đản Tiếu Khiêm kia, chị thật sự tin rằng hắn cùng thư ký kia không có quan hệ?" Thư Niệm ngồi xuống, Hạ Ninh Hiên liền mở ra hình thức công kích, "Chị, Tiếu Khiêm lớn lên yếu ớt, năng lực cũng vậy, tính tình còn kém, chị rốt cuộc thích hắn chỗ nào a!"

Thư Niệm:......Là em lợi hại →_→

"Chị thừa nhận trước kia mắt chị mù......" Thư Niệm vô cùng tán thành gật đầu.

"Đúng vậy...... Cái gì? Chị gì?" Hạ Ninh Hiên đang chuẩn bị phê bình, không nghĩ tới người chị cứ nhắc tới Tiếu Khiêm là não tàn này đột nhiên đổi tính.

"Chị, chị trước kia xác thật mắt mù, cái loại tra nam Tiếu Khiêm này cũng thật là LOW." Thư Niệm cười tủm tỉm nói.

Hạ Ninh Hiên:......

Thấy thế nào cũng thấy nụ cười này của chị mình có điểm quỷ dị......

"Bất quá, hiện tại cứ để hắn nhảy nhót hai ba hôm, dám lừa gạt tình cảm của bổn tiểu thư, làm gì có chuyện bị đuổi khỏi Hạ thị dễ dàng như vậy, chị không nghĩ sẽ để hắn cầm hạng mục của Hạ gia đi ăn máng khác lại còn hô mưa gọi gió, chị muốn hắn không thể trở mình được nữa!" Thư Niệm nhàn nhạt mở miệng nói.

"Chị à, chị suy nghĩ như vậy là được, nếu chị cần giúp đỡ cứ nói với em" Hạ Ninh Hiên thấy Thư Niệm đã suy nghĩ lại, cũng không nhiều lời nữa, "Chị, chị không biết, nhà hàng Quảng Đông này vô cùng đắt khách, nếu không phải em hẹn trước, chúng ta đến cửa cũng không vào được."



"Thật hả? Hiên suy xét thật là chu đáo, làm chị thụ sủng nhược kinh đây." Thư Niệm trêu ghẹo nói.

Hai chị em vui sướиɠ dùng xong một bàn cơm trưa, Thư Niệm thảnh thơi đi về biệt thự, thuận tiện đem ảnh vừa chụp được của Tiếu Khiêm và Xa Tiếu Tiếu gửi cho cha mẹ Hạ.

Nhưng Thư Niệm lại không đoán được, tối hôm đó, hai người còn đang ở nước ngoài kia đã trực tiếp đón chuyến bay gần nhất trở về.

Sau khi về đến nhà, nhìn thấy Thư Niệm ngồi trên sô pha xem TV, hai người đồng thời sửng sốt.

Lúc hai người nhìn thấy ảnh chụp con gái gửi, lấy trình độ si mê Tiếu Khiêm trước kia của con gái, bọn họ đều nghĩ con gái khẳng định sẽ khóc chết đi sống lại, thương tâm muốn chết, nhưng là......

Hiện thực là, cô gái trước mặt đang ngồi trên sô pha xem TV ăn khoai tây lát, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cười to.

Không sai...... Chính là xem chương trình hài kịch.

"Thiển Thiển a, con......" Mẹ Hạ ôn ôn nhu nhu mở miệng, nhưng lại không biết phải nói như thế nào.

Con gái, con đừng thương tâm? Nhưng người trước mặt căn bản không hề thương tâm.

Tên tra nam Tiếu Khiêm kia, chúng ta không cần, đổi một tên khác? Nhưng con gái vừa mới kết thúc một đoạn tình cảm như vậy cũng không tốt.

Mẹ Hạ tuy ngày thường mồm miệng lanh lợi, nhưng lúc này cũng không biết nên làm thế nào.

"Ba, mẹ, hai người đã trở về?" Thư Niệm xem xong một tiểu phẩm hài, cười đủ rồi, vừa quay đầu, nhìn đến ba mẹ Hạ đứng ở phía sau, khϊếp sợ hô.

Ba mẹ Hạ:......