Chương 1604-1605: Người đẹp thế giới Rubik (63-64)

Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Edit: Beltious Soulia/Dã Linh

Beta: Minh Nguyệt





Chương 63 (1604):

Tin tức có được vẫn quá ít.

Địch Thần Minh cũng ít khi bộc lộ cảm xúc, cũng không kiếm được bao nhiêu thông tin về gã. Lần gã tỏa sáng nhất là khi cầm chủy thủ đâm nguyên chủ.

Hiện tại không có cô ấy, gã không thể quang minh chính đại từ từ phát triển như trước.

Chỉ là cô vẫn thấy kỳ lạ.

Thanh chủy thủ kia đâm vào tim đã khiến cô ấy mất mạng ngay lập tức, chắc hẳn nó được làm ra để đối phó với người ở thế giới này. Nhưng mà, ngoài sáu chủ thành ra thì không ai biết được rằng tính mạng của họ liên kết với cả thế giới Rubik hết. Đây là chuyện liên quan đến sự sống còn của chính bản thân, sáu người họ không có lý do gì để nói với người khác. Linh hồn bí ẩn kia làm sao mà biết được chứ?

Linh hồn đến từ thế giới bên ngoài là điều chắc chắn, từ công pháp của Địch Thần Minh, có thể thấy hắn ta đang tu ma.

"Tiểu Quả đang nghĩ gì vậy?"

Cung Úy là người đầu tiên phát hiện ra Đường Quả không thích hợp.

Đường Quả im lặng một chút rồi nói, "Em đang nghĩ, tại sao tên kia lại biết được nhược điểm của chúng ta chứ? Có ai sẽ tùy ý nói nhược điểm này cho người khác không?"

"Đương nhiên là không."

"Chắc chắn không luôn." Tạ Vận và Chương Nhạc cùng gật đầu. Họ đâu có ngu ngốc đến mức đó, làm sao có thể nói ra được.

Từ lúc sinh ra đến giờ, sáu người đã biết được mình có liên quan đến tồn vong của thế giới Rubik, bí mật này đương nhiên sẽ được giấu kín, không thể để lộ ra.

"Vậy thì ai nói cho hắn biết nhỉ?" Giọng Đường Quả nhẹ bẫng, nhưng những người xung quanh vẫn lạnh sống lưng.

Đúng vậy, là ai chứ?

Chủ thành thế giới Rubik chỉ có sáu người. Nếu như không có ai khác, chỉ có một trong sáu người họ nói ra.

Hẳn là không ai ngu đến mức tiết lộ nhược điểm này chứ.

"Mấy người đã ra khỏi thành bao giờ chưa?" Đường Quả đột ngột hỏi.

Cái đầu đỏ của Tạ Vận lắc liên tục, "Bên ngoài toàn quái vật thôi. Tuy không làm gì được chúng ta, nhưng mà chúng nó tởm lắm. Ngoại hình mắc ói, nước miếng cũng buồn nôn, máu me gớm ghiếc, hành vi bẩn thỉu, ai rảnh mà ra ngoài đó chơi chứ."

"Em ra ngoài đó rồi?" Cung Úy hơi lo, hỏi thăm.

Đường Quả lắc đầu, "Không có. Tạ Vận nói đúng, quá tởm. Em ăn no rửng mỡ lắm mới ra ngoài đó được."

"Thế cô hỏi làm gì?" Chương Nhạc tò mò, cứ có cảm giác không phải vô cớ mà Đường Quả lại nhắc đến nó.

Đường Quả mím môi, trong tay xuất hiện một khối Rubik, "Đây là Rubik."

"Tôi biết đây là Rubik." Tạ Vận nói, "Nhưng đây là đồ chơi, không giống với thế giới Rubik của chúng ta, cần phải có người xoay mới thay đổi. Cũng giống như Trái Đất và mô hình địa cầu của con người vậy, Trái Đất tự quay nhưng mô hình địa cầu thì phải có người tác động. Một bên là tự nhiên một bên là nhân tạo, so sánh hàng thật với hàng mô phỏng làm sao được."

Đường Quả bật cười, "Anh cũng hiểu biết thế giới bên ngoài nhỉ."

"Những người ngoại lai kia rất thú vị, cũng rất thông minh. Cho dù chúng ta không ra ngoài được thì cũng phải tiếp thu trí tuệ của người ta, như thế mới không bị lợi dụng."

=====

Chương 64 (1605):

"Bọn họ không phải có câu, cần phải biết lo xa à?" Tạ Vận cười, "Dù là người thường nhỏ bé, bọn họ cũng có thể sử dụng trí tuệ của mình để bay lên trời, có thể thấy được bọn họ rất thông minh. Biết đâu có ngày, bọn họ lại kéo pháo đến cho nổ tung thế giới Rubik thì sao? Chúng ta cũng phải đề phòng mấy tiểu quỷ này chứ?"

Hệ thống: Ồ, thế anh không phải quỷ à?

"Nói đi nói lại, thế là chúng ta có vấn đề hả?" Chương Nhạc cau mày, cũng không run chân nữa.

Đường Quả nhẹ nhàng liếc mấy người, "Hiện tại bốn người chúng ta ở đây, tôi có thể nói là không vấn đề gì."

"Tôi thì có vấn đề gì được chứ." Tạ Vận vội nói.

Chương Nhạc cũng sốt ruột, "Tôi cũng không ngu, hại thế giới này thì tôi có được cái mẹ gì đâu."

"Vậy chỉ còn lại hai người." Cung Úy nói, "Nhưng cũng chưa thể xác định được là họ có vấn đề hay lại là người khác."

"Phải gặp mặt mới biết được." Ánh mắt Tạ Vận rơi vào khối Rubik trên tay Đường Quả, "Cô mang nó ra để chứng minh gì thế?"

Đường Quả giơ khối Rubik lên, giờ màu sắc của nó vẫn còn nguyên. Cô chỉ vào bên trên, "Rubik có sáu mặt, mỗi mặt có một màu khác nhau, lần lượt là trên trắng, dưới vàng, trái xanh lá, phải xanh dương, trước hồng, sau cam. Vì sao ở thành chúng ta, chỉ có trong thành mới an toàn nhất còn ngoài thành toàn đủ loại quái vật?"

Không để họ thắc mắc, Đường Quả nói tiếp, "Thực ra tôi cũng không biết tại sao, nhưng tôi giả sử như thế này, theo như cách thế giới chúng ta dịch chuyển, nơi an toàn nhất chính là ô chính giữa mỗi mặt, đại diện cho sáu tòa thành của chúng ta."

"Rồi sao?" Tạ Vận mơ màng, "Ý của nó là gì?"

"Ý là, nội gián ở trong sáu người chúng ta."

"Vậy nếu không phải ô ở giữa thì sao?"

Đường Quả lắc đầu, "Không, theo như quy luật của thế giới Rubik, chỉ có khả năng này thôi."

"Tại sao vậy?"

"Tôi nghĩ, kẻ ngoại lai kia chưa từng ra ngoài, chỉ di chuyển trong thế giới Rubik. Nghĩ một chút đi, ở giữa mới an toàn, sáu tòa thành đều về giữa. Thế giới Rubik không giống Rubik đồ chơi."

"Thế tại sao chỉ có ở giữa mới sống được, còn ra ngoài sẽ gặp quái vật hung ác? Những quái vật kia liên quan gì đến thế giới Rubik chúng ta?"

Tạ Vận và Chương Nhạc mơ hồ, họ chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này.

"Tôi từng xem sách cổ ở thành Tội Ác, có một bản ghi chép nói rằng trước kia có một người rất tài giỏi, đã thu phục hết được tất cả quái vật bên ngoài thành, còn rút được chìa khóa từ thành Giao Dịch, đưa quái vật đi." Cung Úy nói. Chủ thành thế giới Rubik đến một lúc nào đó sẽ phải nhường lại, nhưng có một số chuyện vẫn được ghi lại, đặc biệt là những ai đã được ra ngoài.

Đường Quả gật đầu, "Đúng đó, em đang muốn nói đến chuyện này. Chứng tỏ là..."

Thấy ba người tò mò, cô nói tiếp, "Những quái vật kia không phải sinh ra từ thế giới Rubik. Sau khi thế giới Rubik bị phá hủy, quái vật sẽ được tự do rời đi như người ngoại lai, đến nơi khác phá phách."

Cô vừa dứt lời, Chương Nhạc và Tạ Vận cùng giật thót. Nếu nói vậy, kẻ kia muốn hủy diệt thế giới Rubik là để thả đám quái vật đó ra ngoài?

"Chúng ta không thể cảm nhận được linh hồn kia, biết đâu giờ hắn đang ẩn núp chỗ quái vật thì sao? Chúng ta chỉ có thể kiểm soát được tòa thành của chúng ta thôi."

"Hắn muốn làm gì chứ?" Chương Nhạc nghẹn họng. Quái vật không đáng sợ vì có sức mạnh của thế giới Rubik trấn áp. Nếu không có thế giới Rubik, những con quái vật kia dư sức nuốt hết cả thành.