Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mau Xuyên Nhiệm Vụ: Pháo Hôi Lại Nghịch Tập

Chương 6: Nhiệm vụ thứ nhất ở Hiện đại (5)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mạnh Ly không thèm để ý liền gật đầu:

“Ta dã biết, ta cũng đã suy nghĩ kĩ, hiện tại ta chỉ muốn tâp trung vào học tập, nếu hắn không thích ta, ta cũng không thể cưỡng cầu.”

Đào Vũ Vi nghe vậy liền cau mày, buột miệng thốt ra:

“Hoa Minh Hi thật sự là một chàng trai tốt, ngươi không thể cứ như vậy bỏ lỡ nha.”

Mạnh Ly vẫy vẫy tay nói:

“Thật sự ta chỉ muốn học tập thật tốt, thích Hoa Minh Hi cũng chỉ là ta nhất thời xúc động, ta sẽ thay đổi.”

Đúng vậy, thay đổi.

“Ngươi không cần hoài nghi ta là khẩu thị tâm phi, thật sự ta chỉ muốn học tập thật giỏi, ngươi cũng không cần xin lỗi, ngươi là một cô gái tốt, đáng giá Hoa Minh Hi thích.”

Đào Vũ Vi muốn nói lại thôi:

“Thế nhưng mà……”

Đào Vũ Vi tỏ vẻ khó có thể tin, điều gì khiến thích trở nên không thích?

Nhìn đến ánh mắt Mạnh Ly, ánh mắt bình thản lại chân thành nói rõ nên là cô không thích, làm Đào Vũ Vi cũng không xác định thế nào.

Thật sự là không thích?

Có phải nàng đã thân thiết với Hoa Minh Hi đã khiến Tiêu Tiếu Cầm không thích Hoa Minh Hi nữa.

Hoa Minh Hi thật là 1 chàng trai ấm áp, Tiêu Tiếu Cầm đã không thích hắn, nàng còn lý do để tiếp cận hắn nữa sao?

Còn có thể tiếp xúc sao?

Về sau Tiêu Tiếu Cầm sẽ thiếu đi 1 người bạn trong tương lai.

Đào Vũ Vi dưới đáy lòng thở dài, thật sự thực đáng tiếc.

Mạnh Ly nhìn Đào Vũ Vi vẻ mặt bi thương, nội tâm không hề dao động.

Đào Vũ Vi ưu sầu mà thở dài một tiếng, mím môi không nói chuyện, biểu tình thực tiếc hận, tựa như ông trời đã lên duyên tác hợp cho 2 người giờ lại tách ra khiến cho nàng tiếc nuối.

Do dự một lát, từ trên người lấy ra một cái cái hộp nhỏ, đưa cho Mạnh Ly nói:

“Cái này tặng cho ngươi đi, lưu lại kỷ niệm....... Cũng tốt.”

Nói cho cùng, nếu thật sự nàng không thích Hoa Minh Hi, đây cũng là đồ của Hoa Minh Hi coi như đưa cho Tiêu Tiếu Cầm làm kỉ niệm.

Mạnh Ly nhìn lướt qua hộp quà nhỏ trong tay Đào Vũ Vi, đây là món quà mà sáng nay Hoa Minh Hi đã đưa cho Đào Vũ Vi.

Mạnh Ly có chút nói không nên lời, đưa cái này cho cô là gì.

Đào Vũ Vi nhìn thấy Mạnh Ly chỉ liếc mắt hộp lễ vật một cái liền không để ý , trong lòng Đào Vũ Vi có chút mất mát.

Cái hộp này khá là xinh xắn, Tiêu Tiếu Cầm cũng chỉ là nhìn lướt qua liền không hề chú trọng, thậm chí còn không muốn biết bên trong là cái gì.

“Cái này ta tặng cho ngươi, ngươi nhất định phải nhận lấy.”

Đào Vũ Vi lại lần nữa đem cái hộp nhỏ đưa cho Mạnh Ly.

Mạnh Ly cười nói:

“Ngươi giữ lại đi, ta biết cái này là Hoa Minh Hi đưa cho ngươi, ngươi cũng không cần cho ta.”

Người ủy thác trước kia cũng không có nhận được món quà nào từ Đào Vũ Vi.

Muốn nhận quà của Hoa Minh Hi đã tặng cho Đào Vũ Vi liền có chút khó chịu vì bản thân như bị thương hại .

Đào Vũ Vi nháy mắt xấu hổ, ậm ừ nói:

“Cái này, ta chỉ có ý tốt, muốn cho ngươi cầm đi làm kỷ niệm.”

Mạnh Ly xua xua tay: “Không cần, chúng ta chạy nhanh đi ăn cơm đi.”

“Cũng không có cái gì kỷ niệm, chỉ là nhất thời xúc động thôi.”

Mạnh Ly nói thêm 1 cách thờ ơ.

Trên thực tế, những ngày sau đó Tiêu Tiếu Cầm cũng không có phát sinh thêm tình cảm với Hoa Minh Hi.

Thực ra đó chỉ là sự bồng bột của tuổi trả mà thôi.

Mạnh Ly lại cảm thấy có chút thú vị, Đào Vũ Vi đã trải qua biến đổi lớn trong gia đình, vậy còn đơn thuần?

Cô nương a, là ai bảo hộ ngươi hồn nhiên.

Cô nương a, là ai ở vì ngươi mà gánh vác.

Đào Vũ Vi lúng túng, cuối cùng bất đắc dĩ mà thu trở về.

Cái món quà này nàng thực thích, nhưng nhịn lại cảm giác yêu thích muốn đưa cho Tiêu Tiếu Cầm nhưng Tiêu Tiếu Cầm lại không nhận lấy.

Đào Vũ Vi đáy lòng sinh ra một cổ tự ti, cái mà nàng coi là trân bảo, mà đối phương lại khinh thường, đây là khác biệt của bọn họ sao?

Nhưng đột nhiên 1 niềm vui dâng trào trong lòng Đào Vũ Vi , có chênh lệch thì như thế nào, đối phương trước đấy thích Hoa Minh Hi giờ Hoa Minh Hi lại thích chính mình.

Hoa Minh Hi cũng không thích Tiêu Tiếu Cầm.

Hơn nữa ở Tiêu gia mọi người đề yêu thích nàng, đều khen nàng hiểu chuyện lại đáng yêu.

Tiêu Tiếu Cầm thật là người đáng thương.

Ngay sau đó Đào Vũ Vi đột nhiên phục hồi tinh thần lại, nhớ tới ý nghĩ của chính mình, âm thầm ở trong lòng trách cứ chính mình, chính mình sao lại có thể có ý nghĩ như vậy?

Mạnh Ly cũng mặc kệ Đào Vũ Vi mang vẻ mạt phức tạp, bước nhanh hướng tới nhà ăn mà đi.

Ở lại so đo với Đào Vũ Vi không hề ý nghĩa, còn không bằng đi ăn cơm.

Nàng đối với các món ăn nơi này cực kì hứng thú.

Trong giờ học buổi chiều, Mạnh Ly cố ý quan sát Diêu Huyên, lớn lên mặt trái xoan, mắt to, nhìn trong thật sáng sủa.(ừm thật Sáng, Sủa

Có lẽ là Mạnh Ly ánh mắt quá trực tiếp, Diêu Huyên cũng cảm nhận và nhìn thấy Mạnh Ly đang nhìn mình.

Hai người ánh mắt đối diện, Diêu Huyên hướng tới Mạnh Ly mỉm cười, Mạnh Ly mặt không biểu cảm mà thu hồi ánh mắt.

Nhưng mà Mạnh Ly vẫn là quyết định chú ý nhiều tới Diêu Huyên.

Sau 1 thời gian, Mạnh Ly dần dần thích nghi sinh hoạt với trường học cùng gia đình.

Lúc ở nhà, Mạnh Ly sống rất là hòa thuận với gia đình họ Tiêu chỉ là trầm lặng hơn trước thôi.

Đối với Tiêu gia bỏ mặc người ủy thác, Mạnh Ly cũng không có ý kiến, những việc này đối với sống chiết của người ủy thác là chuyện nhỏ.

Ở trên đời này chẳng có ai hoàn toàn xấu cả.

Ở nhà 1 thời gian dài, Mạnh Ly lại cảm thấy buồn chán, mỗi ngày nhìn thấy Đào Vũ Vi cùng Tiêu mẫu tươi cười vui đùa, ngay cả vẻ mặt nghiêm nghị của Tiêu phụ nhìn Đào Vũ Vi với ánh mắt dịu dàng.

Tiêu Tiếu Phong càng không cần phải nói, càng ân cần và hai chữ thực lực thể hiện.

Đào Vũ Vi là niềm vui mang lại tiếng cười cho Tiêu gia là hạt dẻ cười, là bộ đồ lót nhiệt đáng suy nghĩ.( chỗ này không biết dịch sao mong mọi người thông cảm)

Mạnh Ly trở thành người tàng hình trong nhà, cũng khó trách người ủy thác trong lòng phiền muộn ủy khuất, từ trước tới giờ luôn được sự sủng ái giờ làm sao chịu được sự không quan tâm và để ý của người nhà.

Nhưng không sao Mạnh Ly lại cảm thấy thật thoải mái và yên tĩnh và cô cũng rất thích điều này.

Sau đó Mạnh Ly cũng đăng kí 1 lớp học có chuyên môn sâu về võ thuật.

Đối với Mạnh Ly đột nhiên muốn tham gia như vậy học tập võ thuật, đối với Tiêu phụ Tiêu mẫu thực kinh ngạc.

Đối với con gái của mình từ nhỏ đã không phải chịu khổ lại tự dưng muốn chịu khổ học võ khiến cha mẹ Tiêu gia kinh ngạc.

Tuy nhiên cha mẹ của Tiêu Tiếu Cầm chỉ nghĩ Tiêu Tiếu cầm nhất thời hứng khởi cũng không hỏi gì nhiều liền đưa tiền cho Tiêu Tiếu Cầm tham gia đăng kí học.

Cũng không có tin cậy rằng Mạnh Ly học ra cái võ gì, nhưng để rè luyện thân thể thì cũng có thể.

Mạnh Ly lại không phải nghĩ như vậy, Mạnh Ly càng cân nhắc, cảm thấy võ thuật hiện đại có sự tinh tế và huyền ảo trong đó.

Ở chỗ này không thể tu luyện, chỉ có thể gửi hy vào sức mạnh của thân thể kết hợp với kĩ năng đối kháng trong võ thuật thôi.

Mạnh Ly cũng hiểu rằng hầu hết sức mạnh của nữ giới đều kém hơn nam giới 1 bậc.

Liền tự ra yêu cầu với bản thân, hy vọng hết sức mình gia tăng sức mạnh để tự vệ trong lúc bản thân mình gặp nguy hiểm.

Mà Diệu Huyên có khi tìm tới Mạnh Ly để nói chuyện phiếm nhưng Mạnh Ly không có phản ứng lại cũng như nói chuyện với Diêu Huyên.

Sau 1 thời gian ở trường đã nghe được không ít tin tức, phát hiện Diêu Huyên đang thích 1 nam học trưởng, mà học trưởng lại đối với Đào Vũ Vi có ánh nhìn thâm ý khác.

Điều thú vị là Đào Vũ Vi trở thành gương mặt sáng sủa trong trường.

Mà ký ức về vụ bắt cóc Đào Vũ Vi của thân chủ chỉ là 1 mảng không rõ ràng
« Chương TrướcChương Tiếp »