Chương 2: Nhiệm vụ thứ nhất ở Hiện đại (11)

Đây là ý trời sao?

Muốn cho Minh Dịch làm anh hùng cứu mỹ nhân?

Mạnh Ly cũng không tìm Đào Vũ Vi, Đào Vũ Vi sẽ không sảy ra vấn đề gì.

Một lúc sau Tiêu phụ Tiêu mẫu gấp gáp về tới nhà, theo sát sau đó còn có Tiêu Tiếu Phong.

Ánh mắt của 3 người đều nôn nóng, Tiêu phụ đối với Mạnh Ly nói:

“Vũ Vi bị người bắt cóc, muốn chúng ta chuộc một trăm vạn.”

Tiêu mẫu đôi mắt đỏ bừng, lẩm bẩm: “Là 1 cô bé ngoan ngoãn, như thế nào đã bị người xấu bắt cóc.”

“Chúng ta báo cảnh sát, nhưng đối phương không cho báo cảnh sát, làm sao bây giờ a, lão Tiêu, rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ?” Tiêu mẫu sốt ruột hỏi.

Tiêu Tiếu Phong vội vàng mà nói:

“Nếu không chúng ta báo cảnh sát đi.”

“Không, không thể báo cảnh sát, đối phương cực hung ác, vạn nhất làm tổn thương Vũ Vi đâu.”

“Ba ba, chúng ta nhanh chuẩn bị tiền cho bọn hắn đi, hy vọng bọn hắn chỉ là lấy tiền.” Tiêu Tiếu Phong mang theo khẩn cầu, đối với Tiêu phụ nói.

Trong giọng nói mang theo thấp thỏm, có lẽ là có chút lo lắng Tiêu phụ không muốn chuộc một trăm vạn.

“Nha đầu này như thế nào lại không nói lời nào à, Vũ Vi xảy ra chuyện như vậy ngươi không nóng nảy sao?”

Tiêu mẫu nhìn Mạnh Ly đứng im không nói 1 lời khiến trong lòng Tiêu mẫu có chút tức giận.

Lại có chút thất vọng buồn lòng.

Con gái của mình có chút vô tâm vô tình, tuy không phải chị em ruột nhưng cũng sống trong cùng 1 mái nhà nhiều năm như thế mà chỉ thờ ơ đứng im 1 chỗ.

Tiêu Tiếu Phong cũng nhìn về phía Mạnh Ly, ánh mắt mang theo chán ghét, hóa ra là 1 người có tâm lạnh lùng, tới rồi lúc này vẫn có thể bình tĩnh như vậy?

Mạnh Ly nhìn ba người, vô tình cùng bọn họ khắc khẩu, khuôn mặt cũng khẩn trương lên, đối với Tiêu phụ nói:

“Ba ba, liền theo ý kiến ca ca đi, chúng ta không cần báo cảnh sát, trực tiếp chuẩn bị tiền, hỏi đối phương 1 chút đưa tiền ở đâu.”

“Ta cũng thực lo lắng Vũ Vi, chỉ là ta vừa rồi bị dọa choáng váng, thật sự thực xin lỗi.”

Mạnh Ly cúi đầu nói.

Mạnh Ly không kiến nghị báo cảnh sát, hẳn là qua không bao lâu Đào Vũ Vi sẽ được cứu ra, người sau lưng Đào Vũ Vi bản lĩnh không nhỏ đâu.

Đã có người cứu, liền không cần lãng phí tâm tư.

Tiêu mẫu nghe được Mạnh Ly nói, tức giận trong lòng giảm bớt chút, cho rằng con gái mình không phải là người vô tình, nguyên nhân chỉ là còn quá nhỏ nên bị dọa choáng váng.

Tiêu Tiếu Phong chút nghi ngờ mà nhìn về phía Mạnh Ly, cuối cùng không nói cái gì, lại đem ánh mắt nôn nóng hướng Tiêu phụ.

Mắt Tiêu phụ đảo qua mặt mỗi người, cuối cùng trầm giọng nói:

“Nhìn xem số điện thoại vừa rồi có thể gọi lại, liền gọi lại cho bọn hắn rằng chúng ta đồng ý.”

Báo cảnh sát cũng không biết đáng tin hay không đáng tin, không biết đối phương là cái dạng gì người, vẫn là trước tiên không cần báo cảnh sát chọc giận đối phương.

Tiêu phụ chỉ hy vọng, đối phương chỉ là đơn thuần là vì tiền mà thôi.

Vì tiền là phương án tốt nhất

Người trụ cột đã lên tiếng, Tiêu mẫu vội vàng lấy di động ra, gọi một cuộc điện thoại, nhưng là không kết nối được, lại đem Tiêu mẫu trực tiếp rơi nước mắt, thâm tâm loạn cả lên.

Tiêu phụ an ủi Tiêu mẫu nói đối phương nếu muốn tiền, sẽ khẳng định gọi lại cho bọn họ.

Sau đó tất cả mọi người ở nhà nôn nóng chờ đợi, đối với ba người mà nói, một phút một giây đều dài đằng đẵng.

Mạnh Ly rất muốn đứng dậy làm cho cả nhà 1 chút gì đó để ăn, sau đó an ủi cả nhà Đào Vũ Vi sẽ không có việc gì.

Khẳng định sẽ không có việc gì, nhưng là Mạnh Ly cảm giác nói ra cũng sẽ không có tác dụng gì.

Cuối cùng lựa chọn im lặng, cùng gia đình cùng nhau chờ đợi.

Trong phòng vô cùng yên tĩnh, Tiêu phụ đứng im ở trước cửa sổ hút thuốc khiến trong phòng khách tràn ngập mùi khói thuốc lá.

Nếu là ngày thường Tiêu mẫu khẳng định sẽ ghét bỏ mà đem Tiêu phụ đẩy ra phòng, đuổi hắn ra ngoài hút.

Mà lúc này Tiêu mẫu đang nắm chặt điện thoại không chút nào để ý tới trong phòng toàn mùi thuốc lá.

Mà Tiêu Tiếu Phong suy sút mà đem đầu vùi vào hai chân, trong lòng ngũ vị tạp trần.

Hắn xem qua quá nhiều tin tức xã hội, có tin tức có đưa tin con gái sau khi bị bắt cóc có thể bị bán đi, hoặc là bị xâm hại, hai là bị sát hại……

Tiêu Tiếu Phong trong đầu suy nghĩ trong đầu rất nhiều khả năng, sau đó phát hiện mỗi một khả năng đều là hắn không thể tiếp thu.

Hắn thống khổ, hắn hối hận, hắn hận chính mình không có bảo vệ tốt Đào Vũ Vi.

Mà Mạnh Ly suy nghĩ tương đối đơn giản, Mạnh Ly suy nghĩ bọn họ khi nào mới có thể đem Đào Vũ Vi cứu ra.

Không biết qua bao lâu, không gian yên tĩnh truyền đến Tinh Tinh một tiếng……

1 Tiếng này khiến mọi người khẩn trương lên, Tiêu Tiếu Phong đem đầu đột nhiên nhấc lên nhìn về phía Tiêu mẫu.

Mà Tiêu phụ cũng ngừng hút thuốc lá, hướng tới chiếc điện thoại trên đôi tay đang phát run lên của Tiêu mẫu

“Là cái gì tin nhắn?”

“Nói một địa chỉ cùng thời gian, kêu chúng ta dựa theo ước định đem tiền đặt ở nơi nào thì tốt rồi.”

Tiêu mẫu nuốt nước bọt, gian nan mà nói.

Lại một tiếng Tinh Tinh……

“Đối phương nói, không cần gọi bọn hắn, có gọi thì cũng không kết nối được, có chuyện gì bọn họ sẽ chủ động liên hệ chúng ta.”

“Còn nói là chúng ta ngoan ngoãn làm theo bọn họ nói, liền sẽ nhìn thấy Vũ Vi.”

Tiêu mẫu thanh âm có chút nhỏ mà run rẩy.

Là thật sự sợ hãi Đào Vũ Vi xảy ra chuyện, cô bé ngoan ngoãn vậy, trời cao sao lại có thể như vậy đối đãi nàng.

Nếu thật sự xảy ra chuyện, nên làm thế nào đối với tâm nguyện dặn dò của vợ chồng Đào.

Tiêu phụ thở dài một tiếng, “Chỉ có thể làm theo bọn họ nói.”

“Không cần chọc giận đối phương, khó bảo toàn đối phương làm ra sự việc cực đoan.” Tiêu phụ dặn dò nói.

Tiêu mẫu liên tục tỏ vẻ chính mình đã biết.

Tiêu phụ liền nói ngày mai mình đi lấy tiền, đã cùng ngân hàng hẹn trước rồi.

Tiêu Tiếu Phong có chút cảm kích mà nhìn mắt Tiêu phụ, gắt gao mím môi không nói chuyện.

Mạnh Ly cũng không có xen mồm, ở trong lòng tính toán một chút sự việc.

Ra chuyện như vậy, sắc trời đã tối, cả nhà ai cũng ngủ không được, Mạnh Ly đặt 2 suất đồ ăn trong điện thoại, cả nhà cũng chỉ là tùy tiện ăn vài miếng liền ăn không vô.

Nhưng mà tin tức tốt cũng tới thực nhanh, lúc đến đêm đã khuya tiếng chuông điện thoại kêu dồn dập đem tinh thần mệt mỏi của mọi người kéo căng. Hiện tại một tin nhắn cũng có thể tác động tới thần kinh của mọi người.

Tiêu mẫu tiếp nhận điện thoại, vốn tưởng rằng là điện thoại của bọn bắt cóc, nhưng thật ra không nghĩ tới trong người gọi là Đào Vũ Vi

Ngay từ đầu Tiêu mẫu còn tưởng rằng là bọn bắt cóc cho Đào Vũ Vi nói chuyện với nàng, nhưng là Đào Vũ Vi chỉ là đối Tiêu mẫu nói:

“Bá mẫu, ta đã bị cứu ra, ngươi không cần lo lắng.”

“Thật vậy chăng?”

Tiêu mẫu thanh âm đột nhiên cất cao, làm Tiêu Tiếu Phong cùng Tiêu phụ thần sắc kinh nghi.

Tiêu phụ liền ý bảo Tiêu mẫu mở ra loa, đương Tiêu Tiếu Phong cùng Tiêu phụ nghe được trong điện thoại truyền đến chính là âm thanh Đào Vũ Vi 1 lúc sau cũng thoáng an tâm.

Đào Vũ Vi chỉ nói chính mình đã an toàn không cần lo lắng.

Mà Tiêu phụ muốn trực tiếp lái xe đến đón Đào Vũ Vi về nhà, Đào Vũ Vi lại cự tuyệt, nói chính mình hiện tại rất an toàn.

Hiên tại đang ở nhà của 1 người bạn

Mạnh Ly liền biết đây là Minh Dịch cứu Đào Vũ Vi ra đi, nếu không chính là mối tình đầu của mẹ Đào Vũ Vi ?

Tiêu mẫu có chút không hiểu Đào Vũ Vi vì cái gì bị bắt cóc còn không muốn về nhà, hồng mắt khuyên Đào Vũ Vi trở về, ít nhất để nàng nhìn thấy nàng mới an tâm.