Chương 27: Sư tỷ qua đường của hậu cung Long Ngạo Thiên ( xong )

Lý Sân Năm lẻ loi ngự kiếm bay lêи đỉиɦ núi Tiên Vọng Phong, nơi chưởng môn cư ngụ. Vừa bước vào, y lập tức bị thu hút bởi một thiếu nữ mặc bạch y đang luyện kiếm. Thực ra, thứ thu hút ánh mắt y chính là ngọc bội bạch ngọc tơ vàng trên hông thiếu nữ ấy.

Ngọc bội này tượng trưng cho đệ tử chưởng môn, nhưng điều thực sự khiến Lý Sân Năm chú ý là tua ngọc bội. Nó giống hệt tua ngọc bội của Thu Tuy.

Y tiến lên, định hỏi thiếu nữ, nhưng động tác của y dường như đã làm nàng kinh sợ. Thiếu nữ lập tức chĩa kiếm sắc bén vào mặt y, giọng nói lạnh lùng cảnh giác, “Ngươi là ai?”

Lý Sân Năm đầu tiên hơi ngẩn ra, vì chiêu kiếm mà thiếu nữ sử dụng dường như không phải do chưởng môn truyền thụ. Sau đó, y nở một nụ cười ôn hòa và trấn an, “Ta là Lý Sân Năm, đệ tử thứ năm của chưởng môn. Lần này ta đến để tìm thông tin về sư tỷ của ta, Thu Tuy.”

Nghe những lời này, trong mắt thiếu nữ thoáng hiện lên sự nghi hoặc, nhưng khi nghe y nhắc đến Thu Tuy, nàng trực tiếp sững sờ, “Ngươi nói… ngươi tìm ai?”

Thiếu nữ vẫn rút kiếm chỉ vào y, nhưng khí thế quanh người đã dịu đi đôi chút. Ánh mắt nàng phức tạp nhìn chàng thiếu niên tuấn tú và ôn nhu trước mặt, dù y không phát ra linh lực, nhưng nàng vẫn cảm nhận được thực lực mạnh mẽ của y và biết rằng mình không phải đối thủ của người này nếu xảy ra xung đột.

“Tiên Vọng Phong tam đệ tử —— Thu Tuy.”

“Tiên Vọng Phong hiện chỉ có hai đệ tử, người ngươi nhắc đến không ở đây…” Thiếu nữ tạm dừng một lúc, nhìn vào ngọc bội bên hông hắn, rồi nói tiếp: “Nhưng nếu ngươi đang tìm Thu sư tỷ thì ta biết tỷ ấy ở đâu.”

Ánh mắt Lý Sân Năm sáng lên, xúc động nói: “Ngươi biết? Xin hãy nói cho ta hành tung của nàng. Ngươi cần gì làm tạ lễ, cứ nói với ta, ta chắc chắn sẽ tìm cách đáp ứng.”

Thiếu nữ thu kiếm, cúi đầu, giọng lạnh lùng, "Tạ lễ không cần, nếu ngươi là sư đệ của Thu sư tỷ, nàng hẳn cũng muốn gặp ngươi. Ta chỉ coi như giúp sư tỷ một chút việc nhỏ thôi."

Lý Sân Năm mỉm cười nói: "Hảo, vậy đa tạ đồng môn." Trong lòng, y lặng lẽ ghi nhớ ân tình này.

Linh kiếm phi hành trên không trung, càng bay xa, Lý Sân Năm càng nhận ra có điều không đúng. Y cảm nhận được rằng rất nhiều linh lực đang tụ tập lại một điểm mới có thể sinh ra dòng linh lưu mạnh mẽ như vậy.

Nhưng y không đặt câu hỏi, chỉ yên lặng đi theo thiếu nữ bạch y.

“Tới rồi, Thu sư tỷ ở bên trong, có lẽ ở khối trung tâm kia. Ngươi qua đó chào hỏi nàng đi.” Thiếu nữ lãnh đạm nói vào tai Lý Sân Năm.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lý Sân Năm không thể bước tiếp, đồng tử y co rút, không dám tin vào mắt mình.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Giọng của y run rẩy.

“Năm năm trước, kết giới vỡ vụn, các đệ tử Đệ Vân Sơn đã lấy thân mình hiến tế để chữa trị kết giới. Thu sư tỷ là người đầu tiên bước vào.”

Mỗi từ như một cú đấm nặng nề giáng thẳng vào người Lý Sân Năm, y chỉ cảm thấy mệt mỏi, cầm lấy Với Thành kiếm, từ từ di chuyển về phía trung tâm trận địa.

Trận địa kiếm này không giống với trận địa đầy sát khí mà y từng gặp trong bí cảnh. Nó rất dịu dàng, gần gũi, y dường như có thể cảm nhận được dòng linh lực ấm áp, nhẹ nhàng và nhu hòa. Mỗi bước chân y đi, là một lần linh kiếm xung quanh rung động, không phải sự kháng cự sắc bén, mà như đang chào đón y.

Lý Sân Năm đi qua những thanh linh kiếm có dáng vẻ khác nhau. Trên đường, y nhận ra nhiều thanh kiếm quen thuộc: Sầm Tê, Tôn Xu Ngọc... Trong lòng y tràn ngập buồn bã. Khi đến trung tâm linh trận, y cảm nhận được một luồng linh lực quen thuộc, dù rất mỏng manh, nhưng y đã nhận thấy được.

Y kiệt sức, quỳ một gối xuống đất, một tay chống lấy thanh kiếm, tay còn lại che mắt, ngăn không cho những giọt nước mắt lăn xuống. Y… chẳng còn gì… Những người từng bên cạnh đã mất đi hết, chỉ còn lại mình y cô độc đối diện với sự tĩnh lặng, tâm hồn y rơi vào tĩnh mịch.

Có lẽ, nếu y chết đi bây giờ, y có thể đuổi kịp họ…

【 Tích, tích, phát hiện nam chính quyết tâm muốn chết, thế giới gần như sắp sụp đổ, yêu cầu cục xuyên nhanh can thiệp ngay lập tức. 】

【 Ri... ri... 】 Một âm thanh lạ vang lên bên tai Lý Sân Năm.

“Ai đó?” Lý Sân Năm giật mình hỏi.

【 Nam chính, chào ngài, ta là hệ thống của cục xuyên nhanh, nhận thấy thế giới sắp sụp đổ do quyết định của ngài, nên ta được phái tới để tu chỉnh cốt truyện. 】

“Ngươi đang nói cái gì…” Lý Sân Năm nhíu mày.

【 Ngài còn có thể gặp lại tiểu thư Thu Tuy. 】

“Cái gì?”

【 Chỉ cần ngài trở thành người mạnh nhất thế giới, ngài sẽ có được năng lực đạp vỡ hư không, có thể sẽ được cục xuyên nhanh tuyển dụng làm nhân viên. Đến lúc đó, ngài có thể gặp lại tiểu thư Thu Tuy. 】 Âm thanh của hệ thống bình tĩnh, nhưng trong lòng Lý Sân Năm lại nổi lên sóng lớn.

“Ta dựa vào cái gì để tin ngươi?”

【 Kiếm Đông Hi của tiểu thư Thu Tuy không ở trong trận địa kiếm này. 】

Lý Sân Năm lập tức ngẩng đầu, quan sát khắp nơi, đúng là thanh linh kiếm trắng như tuyết kia không hề xuất hiện.

【 Hơn nữa, ngài chỉ có thể tin tưởng ta, không phải sao? 】 Giọng máy móc nhàn nhạt nhưng lại mang theo chút ý vị khác.

Lý Sân Năm kìm nén sự nghi ngờ trong lòng, muốn hỏi thêm gì đó, nhưng lại bị cắt ngang.

【 Nam chính , hy vọng ngài xác định cho rõ, ngài đã mất hết mọi thứ, nghe ta còn có chút hy vọng, đúng chứ? Đến giờ, ta phải trở về để phục vụ ký chủ, hẹn gặp lại. 】

Âm thanh máy móc biến mất, mặc cho Lý Sân Năm có gọi thế nào cũng không đáp lại, có lẽ nó thật sự đã đi.

Lý Sân Năm dựa vào thanh kiếm đứng lên, nhìn khắp trận địa rộng lớn này, cuối cùng ngẩng đầu nhìn lên trời cao. Cục xuyên nhanh... Ký chủ... Trở thành người mạnh nhất thế giới ư? Dù thật hay giả, đây đều là hy vọng cuối cùng của y. Chỉ cần có một chút cơ hội gặp lại Thu Tuy, y sẽ nắm chặt lấy nó, dù khó khăn gian khổ thế nào.

【 Đinh! Chúc mừng ký chủ lần đầu hoàn thành nhiệm vụ. 】

Thu Tuy mở mắt ra, thấy mình đang ở căn phòng nghỉ ngơi quen thuộc. Cô... đã trở lại. Những gì trước khi nhắm mắt như một giấc mộng nhiệt huyết đẹp đẽ, khi mở mắt ra, ký ức trở nên mơ hồ không rõ.

【 Ký chủ không cần lo lắng, để bảo vệ tâm lý của ký chủ, hệ thống sẽ tự động làm nhạt đi ký ức tình cảm ở các thế giới. Nếu ký chủ muốn nhớ lại, chỉ cần yêu cầu, hệ thống sẽ phục hồi ký ức. 】

Thu Tuy ngẩn ra, không ngờ cục xuyên nhanh lại suy xét thấu đáo như vậy, đúng là đơn vị có nhiều phúc lợi có khác.

Cục xuyên nhanh, nhiệm vụ là giữ gìn tiểu thế giới, nhưng kỳ thật cũng là đơn vị chuyên môn cung cấp phúc lợi cho những người công đức viên mãn sau khi chết. Công việc yêu cầu không cao, tiền lương đãi ngộ tốt, nên rất được mọi người yêu thích.

“Ký ức không cần khôi phục đâu, hệ thống giúp tôi cất giữ đi,” Giọng điệu của Thu Tuy dịu dàng,: “Phải rồi, nhiệm vụ hoàn thành nghĩa là nam chính đã trở thành người mạnh nhất thế giới đúng không?”

【 Đúng vậy ký chủ, 5 năm sau khi các đệ tử Đệ Vân Sơn tuẫn đạo, nam chính từ bí cảnh ra, dựa theo cốt truyện mà đi lên con đường trở thành cường giả. 】

“Phải không… Vậy thì tốt.” Thu Tuy mỉm cười, không hề dò hỏi về chuyện ở thế giới thứ nhất nữa.

Trong lòng cô , Thu Tuy của Đệ Vân Sơn đã ch·ết ở linh trận hiến tế, duyên phận của cô với mọi người ở thế giới ấy cũng đã hết, mà cuộc sống sinh hoạt của Thu Tuy ở cục xuyên nhanh vẫn còn cần tiếp tục nên cô sẽ không lưu luyến quá khứ, cô chỉ biết không ngừng mà tiến về phía trước thôi.

——

Vậy là mình đã hoàn thành xong việc edit thế giới thứ nhất. Thế giới tiếp theo sẽ đến nhanh thôi.

Mình xin cảm ơn các bạn Toru Kazuo, Black Feather và nlgaan đã đề cử cho truyện.