"Tôi muốn gặp A Tình! Hắn không có khả năng vô duyên vô cớ cùng tôi chia tay!" Tần Lam niết đôi tay gắt gao, cắn răng nói.
Nghe được lời này, trên mặt Trương Kình xẹt qua một tia ảm đạm, nhưng vẫn hướng cô gật đầu nói, "Anh sẽ giúp em, đi về trước lại nố."
Tần Lam nghe xong, lập tức hướng Trương Kình cười ngọt ngào, "A Kình, cảm ơn anh! Nếu không có anh, em không biết nên làm cái gì bây giờ."
Nghe âm thanh giống nhau, ôn nhu giống nhau, nghe được Tần Lam nói, hắn mơ hồ không phân biệt rõ cô gọi chính mình, hay là Bạc Tình.
Nhưng nghĩ đến khi cô lên cơn nghiện, hình ảnh cô ở trên giường cởϊ qυầи áo cầu muốn hắn, tâm Trương Kình vẫn không khỏi rung động, sau đó hướng Tần Lam dùng sức gật đầu, mặt đầy ôn nhu nói: "Em yên tâm, chỉ cần em muốn, anh nhất định giúp em đạt được."
Ai kêu hắn yêu cô làm chi?
* * *
Lúc này, ở nhà cũ Bạc gia.
Nhìn TV đột nhiên nhảy ra tin tức giải trí, đôi mắt Rasaria hơi chuyển một chút.
"Dì Trương, cô gái này chính là người phụ nữ mà A Tình thích sao?" Rasaria hỏi.
Nghe được lời này, dì Trương sửng sốt một chút, do dự một chút, vẫn là gật đầu nói: "Đúng vậy phu nhân, nhưng mà hiện tại thiếu gia không thích cô ấy."
"Ừ. Người phụ nữ này, còn không xứng với A Tình." Rasaria nhàn nhạt nói.
Sự tình trước kia, cô tự nhiên là đem sự tình có quan hệ với A Tình đều điều tra rõ ràng.
Tần Lam này cùng nhiều người đàn ông không minh bạch như vậy, như thế nào có thể xứng với con trai của mình?
Đến Tưởng Uyển kia.. Cũng giống nhau!
Con trai của cô, xứng với người phụ nữ tốt nhất thế giới!
* * *
Mà cùng lúc đó, Mộ Vân Ca lại đang thử váy cưới.
Qua hai ngày nữa chính là ngày 28, cô cùng Nghiêm Thù sẽ ở khách sạn Cảnh Thái Lam tổ chức hôn lễ.
Váy cưới thuần trắng cắt may mộng ảo, được khảm kim cương vụn ren được khâu ở phía dưới làn váy, thoạt nhìn giống như vô số sao trời lóng lánh.
Chờ Mộ Vân Ca từ phòng thử đồ ra tới, ánh mắt Nghiêm Thù nháy mắt liền biến thành lửa nóng, chỉ hận không thể bế Mộ Vân Ca trở lại phòng tân hôn của bọn họ!
"Bảo bối nhi, em thật sự quá hoàn mỹ!" Nghiêm Thù ca ngợi tự đáy lòng.
Mộ Vân Ca nghe xong không khỏi nhoẻn miệng cười, "Ánh mắt của anh đã nói cho em biết, không cần phải lập lại nữa."
Nghe được lời này, Nghiêm Thù lập tức tiến liên, sau đó đột nhiên đem thân thể Mộ Vân Ca chặn ngang bế lên, hướng phòng có gương thật lớn đi đến.
* * *
Nhìn gương thật lớn phía trước mặt, Nghiêm Thù mặc một tây trang màu trắng, lấy tư thế ôm công chúa đem Mộ Vân Ca ôm vào trong ngực, ánh mắt nhìn cô ôn nhu sủng nịch mà chuyên nhất.
"Bảo bối nhi, cưới được em, là may mắn của anh!"
Nghiêm Thù ở trên môi của Mộ Vân Ca hôn.
Mộ màn này thật sự quá duy mỹ, một bên Lôi Bân ăn cẩu lương, không nhịn được đem di động ra chụp khoản khắc này xuống.
Đúng lúc này, di động của Mộ Vân Ca vang lên.
Trên màn hình điện thoại là một dãy số xa lạ, nhưng Mộ Vân Ca lại biết, đây là Bạc Tình điện thoại cho mình.
Mị mị con ngươi, Mộ Vân Ca nói với Nghiêm Thù: "Thả em xuống dưới."
Nghe được lời này, Nghiêm Thù gật gật đầu, sau đó cẩn thận buông cô xuống.
Mộ Vân Ca tiếp nhận điện thoại Lôi Bân đưa đến, lười nhác trượt xuống tiếp điện thoại, "Xin chào."
* * *
"Uyển Nhi, em không cần phải gả cho hán! Em không cần cùng hắn tổ chức hôn lễ, anh mang em đi! Ngày hôm đó, anh mang em đi được không?" Thời gian hôn lễ càng ngày càng gần, cảm xúc của Bạc Tình cùng càng ngày càng nóng nảy.
Mà suy nghĩ một lúc lâu sau, hắn cuối cùng vẫn nghĩ đến muốn Tưởng Uyển bỏ trốn cùng hắn.
Dù sao hắn cùng còn một cái thân phận là vương tử ngoại quốc, chờ sau khi bọn họ ra nước ngoài, liền tính là Nghiêm Thù, cũng không thể cướp đi vương phi của hắn!
Nghe được Bạc Tình nói, trên mặt Nghiêm Thù nháy mắt xuất hiện một mạt tức giận.
Mộ Vân Ca trấn an nắm lấy bàn tay của hắn, sau đó tiếng nói ngoài ý muốn mà kinh hoảng nói: "Anh nói cái gì? Không được, nếu Nghiêm Thù biết được, hắn sẽ gϊếŧ chết anh!"
Thấy phản ứng đầu tiên của Mộ Vân Ca là quan tâm an nguy của hắn, trong lòng Bạc Tình ấm áp cực kì, "Uyển Nhi đừng sợ, có một chuyện anh muốn nói cho em biết, kì thật, anh là vương tử Q quốc, chỉ cần chúng ta đi Q quốc, liền tính Nghiêm Thù, cũng không thể đối với chúng ta làm cái gì! Em cái gì cũng không cần làm, đến lúc đó chúng ta đi cùng nhau, được không?"
* * *
Nghe được Bạc Tình nói, âm thanh Mộ Vân Ca trở nên có chút do dự, "Nhưng mà, vạn nhất bị Nghiêm Thù phát hiện thì sao?"
Hết thảy đã có anh, em tin tưởng anh có được không? "Bạc Tình nói chuyện vô cùng ôn nhu.
Mộ Vân Ca trầm mặt nghe trong chốc lát, sau đó đột nhiên ngữ khí kiên định mà nói:" Được! Em liền đánh cuộc một lần, nhưng nếu trên đường có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, anh nhất định phải nhanh chóng rời khỏi! "
Thấy Mộ Vân Ca đã đáp ứng rồi, trong lòng Bạc Tình nháy mắt buông lỏng, sau đó khóe môi lại cười nói:" Yên tâm đi, sẽ không có bất kì ngoài ý muốn gì! "
" Chờ anh! Anh sẽ sấp xếp tất cả! "Bạc Tình thề son sắt.
" Được, em đây chờ anh! "Mộ Vân Ca cùng làm ra bảo đảm.
Theo sau, hai người cắt đứt điện thoại.
* * *
" Hừ, hắn cư nhiên dám mơ tưởng, muốn em cùng hắn đào hôn! "Nghiêm Thù sau khi cúp điện thoại, cười lạnh liên tục nói.
Nghe dược lời này, Mộ Vân Ca hôn hôn cánh môi của hắn, lập tức liền đem mao của đai boss vuốt thật tốt.
" Tức giận cái gì, chờ đến ngày hôn lễ, hắn rốt cuộc cũng không thể làm phiền chúng ta. "Mộ Vân Ca nói.
Nghiêm Thù nghe xong, lập tức hai mắt sáng ngời, sau đó hừ một cái nói:" Ta đây liền nhẫn nại hai ngày. "
Ngày hai mươi tám, ngày hoàng đạo, thuận lợi gã cưới.
Từ một tháng trước khách sạn Cảnh Thái Lam đã dừng hết tất cả hoạt động, dựa theo yêu cầu của Nghiêm Thù trang hoàn chuẩn bị cho hôn lễ.
Ngày hôm nay, các nhận vật nổi tiếng ở các giới đều mang tươi cười xuất hiện ở khách sạn Cảnh Thái Lam, sau khi mọi người nhìn đến hiện trường bố trí hôn lễ cũng không nhịn được mà phát ra một tiếng kinh ngạt cảm thán.
Bởi vì toàn bộ bố trí hiện trường hôn lễ thật sự là quá mộng ảo, quả thực giống như lâu đài trong đồng thoại!
* * *
Trong phòng trang điểm của cô dâu.
Mộ Vân Ca lúc này đang ngồi trước gương, chuyên viên trang điểm nổi danh đang trang điểm cho cô.
Lúc này, một người đang ông mang mũ Beret đột nhiên xuất hiện trong phòng hóa trang, sau đó từ trong túi lấy ra một lọ phun sương, đối mặt với chuyên viên trang điểm phun một trận.
Thật nhanh, âm thanh của chuyên viên trang điểm liền chưa kịp phát ra, đã té xỉu trên một tấm thảm thật dày.
Mà người đàn ông thần sắc nôn nóng, đối với Mộ Vân Ca nói:" Tưởng tiểu thư, là Bạc tổng để cho tôi đến tiếp ứng ngài, xin đi theo tôi. "
Nghe được lời này, biểu tình trên mặt Mộ Vân Ca là kinh hỉ xen lẫn bất an, sau đó gật gật đầu, cùng người đàn ông mặc áo đen rời đi.
Ở trong phòng điều khiển, thấy một màn như vậy, tuy là sớm có chuẩn bị tâm lý nhưng Nghiêm Thù vẫn tức đến ngứa răng.
Nếu không phải hắn đã đáp ứng bảo bối không cản trở cô, hắn đã hận không thể trực tiếp một phát súng bắn chết Bạc Tình!
Bạc Tình dám quấy rối tại ngày kết hôn của hắn!
* * *
Mà Mộ Vân Ca bị người đàn ông mặc áo đen mang cô rời khỏi khách sạn Cảnh Thái Lam, liền thấy được một chiếc xe bảo mẫu điệu thấp đậu một bên.
Sau khi cửa xe mở ra, Mộ Vân Ca liền thấy được Bạc Tình.
Thấy Mộ Vân Ca quả nhiên tới, trên mặt Bạc Tình lập tức lộ ra một mảnh ý cười, sau đó duỗi tay đem cô tiến vào," Uyển Nhi, anh liền biết là em yêu anh!"