Tại thời điểm một người sinh ra nghi ngờ đối với một người khác, theo bản năng sẽ phủ định đi tất cả nổ lực của người đó, chẳng sợ Tần Lam thật sự chỉ một lần dùng quy tắc ngầm, sau đó tất cả đều dựa vào nổ lực của mình đi đến một bước ngày hôm nay, nhưng vào lúc này trong mắt Bạc Tình, cô trở nên giống những người phụ nữ khác, vì leo lên vị trí khác mà không từ thủ đoạn.
Mà Tần Lam nghe được Bạc Tình nói, tức khắc liều mạng lắc đầu: "Tôi không tin, A Tình sẽ không đối xử với tôi như vậy! Tôi gọi điện thoại cho anh ấy, tôi hiện tại liền gọi cho anh ấy!"
Dứt lời, Tần Lam lấy di động của mình ra, liều mạng gọi điện thoại cho Bạc Tình.
* * *
Nhưng thật nhanh Tần Lam liền phát hiện, Bạc Tình trực tiếp đem điện thoại của mình kéo đen.
Nghĩ đến đây, Tần Lam lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng, sau đó giống như điên rồi đột nhiên hướng về phía thang máy vọt qua.
Thấy thế, tiếp tân hết hồn hét lớn, "Ngăn cô ấy lại! Mau ngăn cô ấy lại!"
Nhưng trời cao đều luôn chiếu cố Tần Lam, ngay lúc này, thang máy chuyên dụng của tổng tài vừa vặn đến lầu 1.
Tần Lam vọt vào thang máy, lập tức ấn nút tầng 33, sau đó đem vẻ mặt kinh hoảng của tiếp tâm cùng bảo vệ ở trước cửa ngăn ở phía ngoài thang máy.
* * *
Thấy Tần Lam đã vào trong thang máy, tiếp tân chỉ có thể hoang mang rối loạn vọt tới trước điện thoại, lần nữa gọi điện thoại nội bộ cho Bạc Tình.
"Bạc tổng không tốt! Tần tiểu thư xông lên, chúng ta không ngăn cản kịp!"
Nghe được lời này, Bạc Tình tức khắc đầy mặt tức giận, "Cô làm việc như thế nào vậy? Tôi không phải đã nói không cho cô ta lên đây hay sao?"
Dứt lời, Bạc Tình chính là 'bang' một tiếng quăng điện thoại, sau đó vội vã ra khỏi phòng tổng tài.
Lúc này, tuyệt đối không thể để Tần Tam tới gây thêm phiền phức.
* * *
Thực nhanh, thân ảnh Tần Lam liền xuất hiện ở lầu 33.
Nhìn thấy Bạc Tình, hai mắt Tần Lam tức khắc sáng ngời, sau đó vẻ mặt đau thương mà nhìn hắn, "A Tình, em là bị người ta hãm hại, anh tin tưởng em có được không?"
Nghe được lời này, Bạc Tình nhìn thoáng qua chung quanh, thấy ánh mắt khác thường của nhân viên, không thể không hít một hơi thật sâu, "Tiến vào." Bạc Tình ngữ khí lạnh như băng.
* * *
Mà chờ sau khi Tần Lam tiến vào, Bạc Tình lập tức đóng của văn phòng lại, sau đó lạnh lùng nhìn Tần Lam, "Chúng ta đã chia tay, về sau không cần đến tìm tôi!"
Lời này vừa ra, Tần Lam lập tức hàm chứa nước mắt không ngừng lắc đầu, "Không, A Tình, anh không thể đối xử với em như vậy, không có anh em sẽ chết! Em thực sự sẽ chết!"
Dứt lời, Tần Lam liền đi đến bên người Bạc Tình đau khổ cầu xin: "Sự tình hôm nay em thật sự không biết là chuyện như thế nào, hơn nữa anh không cảm thấy sự tình quá trùng hợp hay sao? Vì sao anh vừa vặn ở ngoài cửa? Nhất định là có người châm ngòi ly gián chúng ta! A Tình, anh phải tin tưởng em, em sẽ không bao giừo làm chuyện có lỗi với anh!"
* * *
Nghe được Tần Lam nói, đang nổi nóng Bạc Tình đột nhiên nghĩ tới chứng nhận ly hôn mình vừa nhận được.
Bạc Tình cũng không ngu xuẩn, nghe được Tần Lam nói, hắn thực sự liền nghĩ tới một ít khả năng có thể xãy ra.
Tần lam nói không tồi, sự tình sao có thể trùng hợp như vậy, thời điểm hắn cùng Tưởng Uyển ở trong một phòng, Tần Lam cùng người nước ngoài kia cư nhiên liền ở phòng đối diện? Hơn nữa, còn ở thời điểm hắn ra cửa làm hắn nghe được những lời đó?
Nếu không phải tính kế, sao có thể trùng hợp như vậy?
* * *
Thấy Bạc Tình lộ ra biểu tình suy tư, trong lòng Tần Lam không khỏi buông lỏng, sau đó tiếp tục vô cùng đáng thương nói: "A Tình, em thật sự vất vả lắm mới cùng anh tiếp tục nối lại tình xưa, sao có thể không quý trọng đoạn tình cảm này? Nếu chúng ta cứ tiếp tục nháo như vậy, kia chẳng phải là vừa ý người khác?"
Lời này vừa ra, Bạc Tình đột nhiên nhìn về phía Tần Lam.
"Tần Lam, mặc dù chuyện này có ẩn tình khác, nhưng cũng không thay đổi được sự thật là cô đã phản bội tôi! Sự tình tôi sẽ cho người điều tra rõ ràng, nhưng hiện tại mời cô rời đi, ít nhất tại thời điểm tôi chưa điều tra rõ ràng, không cần đến làm phiền tôi!" Bạc Tình lạnh lùng nói.
* * *
Nghe được Bạc Tình nói, Tần Lam vội vàng lắc đầu: "Không, A Tình, em không có phản bội anh, em thật sự không có phản bội anh, Erick hắn là đồng tính luyến ái, sao có thể chạm vào em được? Không tin anh em, em thật sự là trong sạch!"
Tần Lam vừa nói, một bên kích động bỏ đi bộ váy dài trên người.
Mà tối qua cùng Erick giao dịch, cô sợ Bạc Tình nhìn ra được cái gì, nên cố ý làm cho Erick không được ở trên người cô lưu lại bất kì dấu vết gì.
Nhìn đến cô ôm thấy thân thể run bần bật đáng thương hề hề, trong đầu Bạc Tình tức khắc hồi tưởng lại lúc Erick bắt lấy cánh tay hắn hỏi hắn về chuyện làm gay.
* * *
Trong lúc nhất thời, trên mặt Bạc Tình tức khắc lộ ra một tia chán ghét, nhưng thời điểm nhìn về phía Tần Lam, ánh mắt lại nhu hòa vài phần.
"Hắn thật sự không có chạm vào em?" Bạc Tình vẫn nhịn không được hỏi một lần.
Nghe được lời này, Tần Lam liền biết được Bạc Tình đã tin mình vài phần.
Tiến lên sợ hãi ôm lấy cánh tay Bạc Tình, Tần Lam ủy khuất nói: "Thật sự, anh cũng biết hắn là một đạo diễn, loại chuyện này hắn dùng rất quen thuộc, bị một người đồng tính vuốt, trong lòng em không biết có bao nhiêu ghê tởm, nhưng vì hắn là một đạo diễn nổi danh, em căn bản không dám đắc tội hắn!"
* * *
"A Tình, em hiện tại đều bị cảm giác địa phương hắn từng chạm qua giống như ruồi bọ dính vào, ghê tởm như vậy, anh giúp em có được không? Em thật sự rất yêu anh, thực xin lỗi đã làm tôen thương anh." Tần Lam lúc này đã cầm tay Bạc Tình đặt trên ngực chính mình, vẻ mặt cầu xin, giống như Bạc Tình chính là thiên thần có thể cứu vớt được cô.
Nghe được Tần Lam nói, Bạc Tình nhìn cô trong chốc lát, cuối cùng vẫn đem thân thể cô đột nhiên đẩy ngã trên sofa, sau đó anh mắt thô bạo kéo xuống qυầи ɭóŧ của cô, động tác thô lỗ trực tiếp đem cô xỏ xuyên.
Nhưng mà động tác thô lỗ không làm Tần Lam lộ ra thống khổ, ngược lại làm cho cô âm thanh nghẹn ngào hô: "A Tình, không cần thương tiếc em, chỉ có như vậy.. Em mới có thể cảm thấy chính mình sạch sẽ.. ô ô ô.."
* * *
Một giờ sau, Tần Lam đã là bộ dáng bị gió táp mưa sa tàn phá, cô vô lực dựa vào sofa, cả người mang theo một cảm giác mảnh mai mặc người chà đạp, nhưng ánh mắt cô nhìn về phía Bạc Tình lại sáng kinh người, bên trong tràn ngập ái mộ cùng cảm kích.
Bạc Tình bị ánh mắt như vậy nhìn, tức khắc mím môi, âm thanh cũng thả nhẹ, "Được rồi, đi vào phòng tắm tẩy sạch sẽ một chút."
Nghe được lời này, Tần Lam kinh hỉ nhìn vè phía hắn, vẻ mặt ngoan ngoãn gật đầu, "Dạ."
Dứt lời, Tần Lam liền từ sofa đứng lên, nhưng cô chỉ vừa mới hoạt động một bước chân, sau đó đột nhiên hai chân run lên, đột nhiên hướng bàn làm việc ngã xuống.
* * *
Nếu đầu cô đυ.ng đến góc bàn, tuyệt đối sẽ chảy máu.
Thân thể Bạc Tình vẫn theo bản năng tiến lên đỡ lấy, sau đó bất đắc dĩ thở dài.
Lúc này, Tần Lam còn lại là nhu nhược đáng thương cúi đầu nói: "Thực xin lỗi, A Tình, em không phải cố ý, em.. Em chỉ là chân mềm.."