Nhìn thấy Mộ Vân Ca mang theo vài phần tà khí, Nghiêm Thù không khỏi ngượng ngùng nhỏ giọng nói: "Dù sao sớm muộn gì chúng ta cũng ở bên nhau.."
Vừa dứt lời, Mộ Vân Ca lập tức híp mắt nhìn hắn, "Anh nói cái gì?"
"Kh.. không có gì, đúng rồi, đêm nay trời cũng đã khuya rồi em cũng đừng trở về nữa, trang viên cũng không thiếu phòng của em. Hơn nữa, anh có chút lo lắng Bạc Tình sẽ đi tìm em gây phiền phức, ở nơi này của anh, anh có thể đảm bảo không có bất kì ai dám quấy rầy em, được không?" Nghiêm Thù vội vàng nói sang chuyện khác.
Mộ Vân Ca cũng không cùng hắn so đo, hơi suy tư, sau đó liền gật đầu, "Vậy em liền làm phiền anh."
Nghiêm Thù nghe xong lập tức hơi hơi mỉm cười, "Không làm phiền." Mà hắn trong lòng lại nghĩ: Em tốt nhất là ở nơi này vĩnh viễn đừng rời đi.
* * *
Trong bãi đỗ xe, Nghiêm Thù sau khi đem Mộ Vân Ca đi rồi, Tần Lam liền bổ nhào vào người Bạc Tình.
* * *
"A Tình, anh bị thương rồi! Chúng ta đi bệnh viện đi!" Tần Lam vẻ mặt khẩn trương nhìn hắn, biểu tình cố sức đi nâng thân thể Bạc Tình.
Nhưng trong lòng lại bất an nghĩ: A Tình vừa rồi vì cái gì đối với Tưởng Uyển như vậy? Hắn có phải hay không cũng không giống bên ngoài biểu hiện, không thèm để ý Tưởng Uyển? Nếu thật sự không để ý Tưởng Uyển, vì cái gì khi nhìn thấy Tưởng Uyển ở bên cạnh Nghiêm Thù lại phản ứng mãnh liệt như vậy?
* * *
Nghe được Tần Lam nói, Bạc Tình theo bản năng đem cánh tay của cô rời khỏi người mình, sau đó nhanh chóng đứng lên, "Anh không sao." Bạc Tình duỗi tay tùy ý xoa vết máu trên môi, trong lòng vô tận sát ý.
Nghiêm Thù đúng không? Có một ngày, Bạc Tình tao nhất định phải đem mày dẫm đạp dưới chân!
Nhìn Bạc Tình trên mặt hiện lên hung ác, Tần Lam không khỏi giật mình trong lòng, nhưng thực nhanh, vẻ mặt cô liền ủy khuất nhìn Bạc Tình, "A Tình, anh.. Có phải anh còn chưa quên được Tưởng Uyển hay không?"
Nghe được lời này, Bạc Tình lúc này mới bỗng nhiên nhớ tới chính mình vừa rồi làm cái gì.
* * *
"Lam Nhi, trong lòng anh chỉ có em, em đừng suy nghĩ lung tung. Còn Tưởng Uyển, anh chỉ là không chịu đựng được khi cô ta còn chưa ly hôn liền cho anh đội nón xanh mà thôi! Cho nên anh mới muốn giáo huấn cô ta một chút!" Bạc Tình lạnh lùng nói.
Nghe được lời này, Tần Lam tức khắc lộ ra ý cười, chỉ là ý cười này cũng không đạt tới đáy mắt, "Em tin tưởng anh." Nếu không để ý, thì Tưởng Uyển thật sự trước khi ly hôn đã thông đồng với Nghiêm Thù, A Tình cũng không kích động giống như bây giờ, Tưởng Uyển, không thể tiếp tục sống sót!
* * *
Mà trong cùng ngày, Bạc Tình cùng Tần Lam còn chưa về đến nhà, trên mạng lại nổ tung rồi!
"Tin Hot! Ảnh hậu Tần Lam là mối tình đầu của Bạc Tình!"
"Tin tức bất ngờ: Tưởng Uyển là quân cờ để Bạc Tình trả thù Tưởng thị trưởng!"
"Cuộc sống hào môn: Chứng cứ cho thấy Tưởng Hạo thị trưởng bị chính con rể Bạc Tình của mình cố ý hãm hại!"
Đầu để của các trang web tin tức lớn lúc này là: Đầu tiên đem video Bạc Tình ở đại sảnh khách sạn Cảnh Thái Lam trước mặt mọi người nhục nhã Tưởng Uyển phơi bày ra ánh sáng, nữa giờ sau, lại đem kết quả điều tra mới nhất của viện kiểm soát công bố ra ngoài.
Đủ loại dấu hiệu đều cho thấy, Bạc Tình vì trả thù Tưởng Hạo mà cố ý tiếp cận Tưởng Uyển, thiên hạ đệ nhất bạch nhãn lang, quả thực vô cùng bạc tình!
* * *
Tin tức vừa ra, cổ phiếu tập đoàn Bạc thị thẳng tắp một đường đi xuống.
Bạc Tình sau khi nhận được điện thoại của tư kí, nháy mắt cả người đều trở nên thô bạo, dưới chân hắn đột nhiên khởi động xe, xe nháy mắt bay đi thật xa.
Tần Lam bị Bạc Tình thình lình gia tốc cả kinh thét lên một tiếng, "A Tình! Anh bình tĩnh một chút! Nếu anh hiện tại xãy ra chuyện gì, chẳng phải đúng ý Tưởng Uyển sao?"
Nghe được lời này, Bạc Tình đột nhiên hồi phục lại tinh thần, sau đó hít một hơi thật sâu, "Lam Nhi em nói đúng, anh không thể loạn được!"
Dứt lời, Bạc Tình liền cố kiềm nén lửa giận lái xe đến cao ốc Bạc thị.
* * *
Tình huống của tập đoàn Bạc thị, Mộ Vân Ca tự nhiên là rõ ràng.
Thông qua camera theo dõi trên quốc lộ, nhìn thấy Bạc Tình tức muốn hộc máu, thiết chút nữa là xãy ra tai nạn xe, khóe môi Mộ Vân Ca lạnh như băng gợi lên.
Bạc Tình, chỉ vừa mới bắt đầu thôi!
Ngày hôm sau.
Trải qua một đem không ngủ không nghỉ xử lí, cổ phiếu tập đoàn Bạc thị rốt cuộc lại lần nữa ổn định.
Thân thể Bạc Tình tê liệt ngã xuống sô pha, hai mắt che kín tơ máu mệt mỏi cùng không cam lòng.
Lúc này, điện thoại hắn lại lần nữa vang lên.
Nhìn đến số di động hiện trên màn hình, ánh mắt Bạc Tình dừng một chút, sau đó tiếp điện thoại.
* * *
"A Tình, công ty thế nào?" Sau khi điện thoại được thông, tiếng nói ôn nhu thông qua điện thoại truyền đến.
Bạc Tình nghe xong thân thể hơi giật, sau đó gật đầu nói, "Đã ổn định rồi."
Tối hôm qua bởi vì đối phương rót vốn vào, cổ phiếu tập đoàn Bạc thị mới có thể ổn định.
Nghe được Bạc Tình nói, bên đầu dây bên kia người phụ nữ có hơi trầm mặc một chút, lát sau lại khổ sở hỏi: "A Tình, con vẫn không chịu gọi mẹ một tiếng mẹ sao?"
Nếu Mộ Vân Ca ở chỗ này, chắc chắn sẽ cười lạnh.
Bởi vì trong nguyên tác, mẹ của Bạc Tình mãi cho đến khi Tưởng Uyển chết đi, đều không có xuất hiện.
Nhưng vì hiện tại công ty Bạc Tình lâm vào tuyệt cảnh, Thiên Đạo lập tức cho Bạc Tình một cái bàn tay vàng thật to, làm hắn bình an vượt qua khó khăn.
* * *
Bạc Tình nhe được người phụ nữ nói cũng trầm mặc, nhưng thực nhanh sau đó, người phụ nữ lại ôn nhu chủ động nói: "Mẹ tháng sau liền trở về thành phố A thăm con, được không?"
Lần này Bạc Tình không có từ chối, tiếng nói của hắn có chút khô khan ừ một tiếng.
Nhưng mà hắn chỉ ừ một tiếng, đầu dây bên kia người phụ nữ lập tức cao hứng nở nụ cười.
Chờ sau khi cắt đứt điện thoại, Bạc Tình đột nhiên duỗi tay vào túi trong của tây trang.
Chỉ chốc lát sau, một cái đồng hồ quả quýt có nắp mở liền xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.
Mà sau khi đem đồng hồ quả quýt mở nắp, một người phụ nữ trẻ tuổi ưu nhã mà xinh đẹp xuất hiện trước mắt hắn.
* * *
Nhưng mà chưa đợi Bạc Tình xem bao lâu, cửa văn phòng đã bị người gõ bang bang.
Nghe được tiếng gõ cửa dồn dập, trong lòng Bạc Tình không khỏi dâng lên một dự cảm không tốt.
Quả nhiên, không bao lâu, bên ngoài liền truyền đến một âm thanh chính khí mà nghiêm túc.
"Bạc tiên sinh, chúng tôi là kiểm soát viên phụ trách vụ án của Tưởng Hạo thị trưởng, yêu cầu ngài đến phối hợp điều tra một chút.
* * *
Sau khi nghe xong, Bạc Tình không khỏi hít sâu một hơi, mệt mỏi nhắm mắt lại, sau đó đứng lên đi mở cửa.
Nhìn thấy bảy tám kiểm soát viên, Bạc Tình quét mắt liếc nhìn họ một cái, sau đó nói với thư kí của mình:" Liên hệ luật sư Đỗ. "
Nghe được lời này, bí thư vội vàng gật đầu.
Mà Bạc Tình lúc này lại nhìn về phía các kiểm soát viên nói:" Tôi có thể phối hợp điều tra, nhưng tôi hi vọng các phóng viên không chụp đến hình ảnh này, ảnh hưởng không tốt đến tập đoàn Bạc thị. Cổ phiếu tập đoàn Bạc thị vừa mới ổn định, thân là tổng tài tập đoàn Bạc thị, tôi có quyền giữ gìn lợi ích của tôi chứ."
* * *
Bạc Tình vừa dứt lời, mấy người kiểm soát viên liếc nhìn nhau, sau đó gật đầu.