Nhìn dáng vẻ của Tưởng Uyển hẳn là sẽ không chán ghét lời hắn nói vừa nảy đi?
Mà nhìn đến Nghiêm Thù một chân đem Hoàng Uy đá văng, những nhân vật nổi tiếng ở chính giữa đại sảnh một lúc lâu sau mới phản ứng lại.
"Người kia là ai? Ngay cả Hoàng tổng mà hắn còn dám đá?"
Hoàng Uy ở trong giới có tiếng là háo sắc, nhưng mà hắn chủ một công ty lớn lại là sự thật.
Nhìn thấy người đàn ông diện mạo anh tuấn nhưng có hành vi lỗ mãng, mới vừa xuất hiện liền đắc tội với Hoàng tổng.
* * *
Mà lúc này, Tần Lam nhìn thấy Nghiêm Thù che chở cho Tưởng Uyển vây ở trong ngực, thấp giọng nói với Bạc Tình: "A Tình, Tưởng Uyển cô ấy làm sao lại nhận thức người đàn ông đó, hắn có phải hay không là xã hội đen?"
Tuy rằng người đàn ông kia mặc một bộ y phục thực có phẩm vị, giá trị xa xỉ, nhưng hành vi của hắn lại làm cho người ta cảm thấy hắn là một phần tử xã hội đen.
Mà lúc này Bạc Tình lại đột nhiên cảm thấy hình cảnh Tưởng Uyển bị nam nhân kia bảo vệ trong ngực có chút chói mắt.
Tuy rằng hắn chưa bao giờ chạm qua Tưởng Uyển, nhưng Tưởng Uyển dù sao cũng từng là người phụ nữ của hắn, mặc dù là trên danh nghĩa.
Nhưng nhìn thấy Tưởng Uyển một bộ dáng tự nhiên được Nghiêm Thù ôm trong ngực, cô cùng người đàn ông này hình như rất quen thuộc?
Trong lúc nhất thời, Bạc Tình không khỏi suy nghĩ nhiều, Tưởng Uyển có phải hay không sớm cho hắn đội nón xanh? Nói cách khác, làm thế nào mà cô có một bộ dáng đương nhiên mà kí tên ly hôn như vậy, hiện tại lại thân mật cùng một tên đàn ông khác!
* * *
Nghĩ đến đây, Bạc Tình đột nhiên "ba" một tiếng bóp nát chiếc cốc có chân dài trong tay, sau đó hai mắt khinh thường lạnh băng nhìn Mộ Vân Ca nói: "Tưởng Uyển, tôi thật sự là coi thường thủ đoạn của cô rồi!"
Nghe được Bạc Tình nói, ánh sáng trong mắt Mộ Vân Ca khẽ nhúc nhích, sau đó là đột nhiên làm ra biểu tình chột dạ, nép vào trong ngực Nghiêm Thù.
Thấy thế, Bạc Tình càng thêm cảm thấy là Tưởng Uyển trước khi cùng hắn li hôn đã ở cùng với người đàn ông này.
Trong lúc nhất thời, sắc mặt Bạc Tình không khỏi trầm xuống.
Sau đó, hắn lạnh lùng nhìn Nghiêm Thù nói: "Vị tiên sinh này, muốn tìm nữ nhân tốt nhất phải tìm cái đáng tin cậy một chút, Tưởng Uyển chỉ là nữ nhân bị tôi vứt bỏ như giày rách, anh làm sao lại đối với cô ta có hứng thú như vậy?"
* * *
Bạc Tình vừa thốt ra, Nghiêm Thù trên mặt lập tức hiện lên một mạt tức giận, tên tiểu tử này, dám nói với Tưởng Uyển như vậy?
Mà Mộ Vân Ca bỗng dưng hai mắt đỏ bừng, vẻ mặt khó tin nhìn Bạc Tình nói: "Bạc Tình, anh nói cái gì?"
A, cái loại cặn bã như thế này, nguyên chủ còn đem hắn để ở trong lòng, yêu đến chết đi sống lại, trong đầu cô ấy không phải đều là nước đó chứ?
Trong hiện thực nếu người đàn ông nào dám nói với cô như vậy, cô nhất định sẽ cho hắn đoạn tử tuyệt tôn!
* * *
Mà Nghiêm Thù nhìn thấy Mộ Vân Ca vì lời nói của Bạc Tình mà tổn thương thành như vậy, chỉ cảm thấy trong lòng chao đảo.
Đột nhiên hắn kéo Mộ Vân Ca vào ngực mình, Nghiêm Thù ghé vào tai cô âm thanh lạnh lùng: "Đây là người đàn ông mà em yêu? Em thấy rõ ràng chưa? Ở trong lòng hắn em không đáng một đồng! Hắn như vậy trước mặt mọi người vũ nhục em, còn xứng đáng để cho em tâm tâm niệm niệm?"
Nghe được lời này, Mộ Vân Ca bị Nghiêm Thù cứng rắn áp vào trong ngực, khóe môi không khỏi hơi nhếch lên.
Theo sao, cô ủy khuất đáng thương nói: "Em cũng không biết, chính là A Tình ưu tú như vậy, em không yêu anh ấy còn có thể yêu ai khác nữa sao.."
Nghe được Mộ Vân Ca nói, thân thể Nghiêm Thù không khỏi hơi cứng lại, hắn trầm giọng đối với Mộ Vân Ca nói: "Tôi so với hắn còn ưu tú hơn!"
Lời này vừa thốt ra, Mộ Vân Ca không khỏi ngạc nhiên ngước mắt nhìn Nghiêm Thù.
Nhìn thấy ánh mắt trong suốt ngạc nhiên của cô, Nghiêm Thù đột nhiên cảm thấy cả người nóng lên!
Rõ ràng hắn đối với phụ nữ không cảm thấy hứng thú, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của cô, trong đầu hắn không khỏi liên tưởng đến chủ nhân của ánh mắt bị hắn đè dưới thân, ánh mắt thủy nhuận câu nhân.
* * *
Gắt gao khắc chế sự khác thường trong thân thể chính mình, giọng nói của Nghiêm Thù có chút mất tiếng nói với Mộ Vân Ca: "Muốn làm cho hắn hối hận không?"
Nghe được lời này, Mộ Vân Ca như gà con mổ thóc lập tức gật đầu.
Thấy thế, con người thâm thúy xanh sẫm của Nghiêm Thù nhìn cô nói: "Vậy phối hợp với tôi."
Mộ Vân Ca lại gật đầu, trong nội tâm lại rất tò mò Nghiêm Thù sẽ làm như tế nào.
Mà lúc này, cô cũng hoàn toàn xem nhẹ sự khác thường của mình.
Bởi vì cô luôn bị tra tấn chết bởi những nam nhân pháo hôi trong cốt truyện, nên tâm lí của Mộ Vân Ca không khỏi mắc bệnh sạch sẽ, ngay cả vấn đề sinh lí, đối với nam nhân cũng sinh ra bài xích nghiêm trọng.
Nhưng khi cô bị Nghiêm Thù vây trong ngực, cô lại không sinh ra cảm giác ghê tởm này.
* * *
Lúc này, Nghiêm Thù ánh mắt lạnh như băng nhìn Bạc Tình nói: "Bạc tổng hà tất phải giấu đầu lòi đuôi như vậy? Coi như cậu bôi đen Tưởng Uyển cũng không thay đổi được cậu không phải là đàn ông thật sự."
Dùng lời nói độc ác như vậy để nhục nhã vợ trước của mình, Bạc Tình còn xứng là đàn ông hay không?
Mà lời Nghiêm Thù vừa nói xong, nhân vật nổi tiếng ở sảnh lập tức sôi nổi đầy mặt khϊếp sợ mà bát quái nhìn về phía Bạc Tình.
Thật không nghĩ tới, người đàn ông làm mê đắm bao nhiêu thiếu nữ như vậy, lại không được?
* * *
Nghe được Nghiêm Thù nói, trên mặt Bạc Tình tức khắc hiện lên một tia tức giận: "Tôi có phải nam nhân hay không, Tưởng Uyển còn không rõ ràng hay sao?"
Dứt lời, Bạc Tình ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Mộ Vân Ca nói: "Tưởng Uyển, những người khác nói quả nhiên không sai mà, cô chính là một cái da^ʍ phụ, có phải trước khi ly hôn cô đã thông đồng với người đàn ông này không?"
Mà Mộ Vân Ca nghe được Bạc Tình nói, trong lòng không khỏi dâng lên vô tận sát ý, nhưng trên mặt, cô lại là một bộ dáng bi thương sâu sắc, "Bạc Tình, anh còn phải là người hay không? Sao lại đối xử với em như vậy? Rõ ràng là anh vẫn không quên được Tần Lam, vì tập đoàn Bạc thị mới cùng em kết hôn! Em chính là yêu anh như vậy.. nhưng khi Tần Lam xuất hiện, anh liền cùng em ly hôn!"
Dứt lời, ánh mắt Mộ Vân Ca oán hận nhìn về phía Tần Lam, đủ tư thế của yêu mà không được.
* * *
Nghe được Mộ Vân Ca nói, mọi gười lại một mảng ồ lên.
Tần Lam cũng không nghĩ tới Mộ Vân Ca đột nhiên đem họng súng hướng tới mình, trong lúc nhất thời, sắc mặt cô vô cùng khó coi.
Nhìn Bạc Tình cùng Tần Lam hai người kia sắc mặt xanh mét, khóe môi Mộ Vân Ca nhếch lên.
Nhưng vào lúc này, âm thanh nhắc nhở của Tiểu Hắc vang lên.
"Đinh! Giá trị tình yêu -30! Chủ nhân ngài đừng quên còn có Nghiêm Thù ở cạnh ngài nha."
* * *
Mộ Vân Ca cũng không nghĩ tới giá trị tình yêu của Nghiêm Thù đột nhiên giảm xuống, nhưng cô lại cảm nhận được cánh tay mạnh mẽ của hắn ôm mình chặt lại một chút, Mộ Vân Ca lại là không chút hoang mang nói với Tiểu Hắc: "Đừng lo lắng, cái gọi là yêu càng sâu hận càng nhiều, Nghiêm Thù chính là ghen!"
Nghe được Mộ Vân Ca thề son sắt, Tiểu Hắc lập tức nói: "Thì ra là thế, chủ nhân ngài cố gắng lên nha!"
Mà lúc này, Tần Lam rốt cuộc chịu không nổi ánh mắt của mọi người xung quanh, "A Tình.."
Nghe được thanh âm của Tần Lam, Bạc Tình lúc này mới phản ứng lại, sau đó lạnh lùng nhìn thoáng qua Tưởng Uyển, đem Tần Lam thủ hộ trong ngực, "Rõ ràng lúc trước ba cô lấy Bạc thị ra áp chế tôi, tôi mới không thể không từ bỏ Lam Nhi, cô là loại đàn bà lẳиɠ ɭơ, Bạc Tình tôi mới không mới lạ loại như cô!"
Không sai! Hắn căn bản chính là không thèm loại đàn bà như Tưởng Uyển!
Lớn lên xinh đẹp thì như thế nào? Bạc Tình hắn còn thiếu một người đàn bà hay sao?