Chương 7: Giới Giải Trí Phong Vân (Sáu)

Trong nháy mắt, ánh mắt Tần Uyển Toa đều tập trung trên người Đoạn Chí Huân, cô đi đến, đối với Bạch Vũ Hà một cái dư quang đều không cho.

Bạch Vũ Hà nháy mắt lại cắn môi dưới, bộ dáng có chút vừa tức giận vừa ủy khuất.

Mà lúc này, Đoạn Chí Huân lại không có kịp thời phát hiện tâm tình của người yêu, mà lại đi khen Tần Uyển Toa: “Kỹ thuật diễn tiến bộ rất nhiều.”

Trên mặt Tần Uyển Toa tức khắc liền nở rộ ra một cái tươi cười xán lạn: “Cảm ơn, những lúc anh diễn, em vẫn luôn ở bên cạnh nghiền ngẫm, xem ra thật sự rất hữu dụng.”

Những lời này vừa nói ra, mọi người liền rõ ràng quan hệ giữa Tần Uyển Toa cùng Đoạn Chí Huân, Bạch Vũ Hà chi gian là tình tay ba, đều không khỏi nhìn về phía Bạch Vũ Hà.

Những kẻ che chở Bạch Vũ Hà có chút tức giận với Tần Uyển Toa, sao lại có thể làm trò trước mặt Bạch Vũ Hà, nói ra loại lời nói này, bất quá bản thân nhân gia người ta đều không có nói cái gì, bọn họ cũng chỉ có thể tức giận trừng mắt qua.

Mà bên người Tần Uyển Toa, cũng có người đứng bên cạnh cô, nhóm người theo đuổi Bạch Vũ Hà trừng lại đây, bọn họ liền trừng qua đi, so mắt ai to hơn, ai sợ ai a.

Bạch Vũ Hà hiển nhiên không nghĩ để Đoạn Chí Huân lại cùng Tần Uyển Toa nói chuyện, không khỏi nắm chặt tay Đoạn Chí Huân.

Đoạn Chí Huân hiểu rõ, đáp lại nắm lấy, sau đó liền lôi kéo Bạch Vũ Hà hướng bên trong đi, chỉ cùng Tần Uyển Toa nói câu: “Đi trước quay phim.”

Tần Uyển Toa tùy ý để hai người này đi qua, nghe người bên cạnh nhỏ giọng phun tào: “Cô ta tính là cái gì, đắc ý như vậy.”

Tần Uyển Toa không có trở về thay đổi trang phục, nàng lưu tại phim trường, giống như lời nàng vừa mới nói khi nãy.

Tần Uyển Toa kêu người dọn cái ghế lại đây, liền ôm một lọ nước nhìn Đoạn Chí Huân cùng Bạch Vũ Hà đối diễn một buổi trưa.



Đương nhiên, nhận thấy được ánh mắt Tần Uyển Toa không chỉ có một người Đoạn Chí Huân, Bạch Vũ Hà cũng cảm nhận được, liên tiếp làm lỗi chính là bởi vì cô ta quá mức để ý ánh mắt Tần Uyển Toa.

Quách đạo diễn bởi vì Tần Uyển Toa hôm nay quay chụp quá tốt, ngay từ đầu còn có thái độ tốt chỉ bảo Bạch Vũ Hà, về sau cũng đã bắt đầu rống giận lên.

Bạch Vũ Hà rất ủy khuất, Quách đạo diễn mới nói hai câu, cô ta không chịu được khóc liền ngay tại chỗ, che lại mặt, chạy ra ngoài.

Đoạn Chí Huân chau mày, có chút lo lắng đuổi theo, chỉ cấp những người khác để lại một câu: “Tôi đi xem cô ấy một chút.”

Quách đạo diễn đối với Bạch Vũ Hà bị mắng tới khócvô cùng kinh ngạc, lập tức khẩn trương hỏi người bên cạnh:“Vừa rồi tôi có nói nghiêm trọng như vậy sao? Như thế nào liền khóc thành như vậy?”

Trợ lý đạo diễn bất động thanh sắc nhìn Tần Uyển Toa đã đứng lên rời đi, cùng đạo diễn nói: “Phỏng chừng là có sự tình khác gì đó, rốt cuộc diễn phục bị cắt đối với một tiểu cô nương mà nói cũng rất đáng sợ.”

Tần Uyển Toa cảm thấy chơi đủ rồi, liền đi thay đổi quần áo, cô hôm nay còn có suất diễn lúc chiều tối, vừa khéo lại là cảnh cùng Bạch Vũ Hà đối diễn, cô cũng không vội.

Mà Bạch Vũ Hà cũng được Đoạn Chí Huân khuyên trở về, nhìn thấy Tần Uyển Toa đã không còn ở hiện trường, Bạch Vũ Hà mới tốt được một ít, cuối cùng có thể theo Đoạn Chí Huân nhập diễn.

Quay chụp buổi chiều vất vả hoàn thành, mọi người lại không kịp nghỉ ngơi, ăn qua loa cơm hộp lại bắt đầu nhiệm vụ quay chụp buổi tối.

Nhiệm vụ quay chụp phim thực tế rất nặng nề, bởi vì chuẩn bị tham gia liên hoan phim Kim Phượng cuối năm, cho nên đạo diễn muốn nắm chặt theo đuổi tiến độ.

Mà đồng thời đây cũng là lần đầu tiên Bạch Vũ Hà tiếp xúc với màn ảnh lớn, Bạch Vũ Hà có thể có cơ hội này, cũng là được Đoạn Chí Huân tranh thủ cấp cho cô ta.

Đối với kịch bản lần này, đạo diễn rất có tin tưởng, đối với giải thưởng cuối năm, Đoạn Chí Huân cùng Bạch Vũ Hà đều có dã tâm.