Chương 6: Giới Giải Trí Phong Vân (Năm)

Kỹ thuật diễn của nguyên chủ hầu như là giá trị âm, bị truyền thông nước ngoài đánh giá là cái bình hoa, nếu như không phải vậy, dựa vào gia thế của nguyên chủ, nguyên chủ nói cái gì cũng nên là một nữ minh tinh lớn trên màn ảnh.

Nhưng mà, cô cuối cùng lại trở thành một người mẫu chỉ có chút danh khí, chênh lệch trong đó không thể nói không lớn.

Mà bản thân Tần Uyển Toa lại bất đồng, nói về kỹ thuật diễn, cô so với diễn viên ưu tú nhất của thế giới này đều phải cao hơn.

Vì thế, tại đây một giờ, những người tham dự lần quay chụp này đều bị Tần Uyển Toa làm cho chấn kinh rồi.

Diễn phục của Bạch Vũ Hà một lần nữa được đưa đến, sau đó, Đoạn Chí Huân lôi kéo Bạch Vũ Hà một lần nữa trở lại studio, kết quả liền nhìn thấy ba tầng trong và ngoài studio chật như nêm cối.

Đoạn Chí Huân nhíu mày, lôi kéo Bạch Vũ Hà đi vào, liền nhìn thấy đạo diễn đang nghiêm túc quay chụp một cảnh.

Mà vai chính trên màn ảnh lại là người được công nhận kỹ thuật diễn kém, Tần Uyển Toa.

Trước màn ảnh, Tần Uyển Toa hai mắt rưng rưng, trong ánh mắt mang theo kinh hoảng như nai con: “Không, không phải ta làm, ngươi vì cái gì không muốn tin tưởng ta!”

Nói như vậy, một giọt nước mắt như đã tính toán tốt, từ hốc mắt chảy xuống.

Ở trước máy theo dõi, mọi người nhìn diễn một màn này tâm đều phải nát, nhϊếp ảnh gia càng kích động đến nỗi tay run lên.

“CUT!! Lão La, cậu có thể khiêng máy quay phim được hay không! Tìm cái giá lại đây!” Đạo diễn vô cùng tức giận, hoàn toàn không nghĩ tới một màn xuất sắc như này lại bởi vì nhϊếp ảnh gia run tay một chút mà hại diễn viên bị NG.

Đoạn Chí Huân cùng Bạch Vũ Hà đều có chút không dám tin tưởng nhìn Tần Uyển Toa đứng bên cạnh chuyên viên trang điểm tiếp nhận đồ trang điểm lau nước mắt, người diễn vừa rồi, là Tần Uyển Toa?!



Trên thực tế, kinh ngạc không chỉ có hai người bọn họ, toàn bộ người trong studio đều bị Tần Uyển Toa sau khi tỉnh ngủ chiều nay làm cho một phen cảm thán rồi.

Đạo diễn bất mãn quay đầu một cái, vừa lúc thấy Đoạn Chí Huân: “Ai, Chí Huân, cậu chờ một chút, cảnh này quay xong là đến lượt các người diễn.”

Đoạn Chí Huân hướng về phía đạo diễn gật gật đầu, sau đó hất cằm một chút về phía Tần Uyển Toa, ý bảo: “Quách đạo diễn, đây là tình huống như thế nào?”

Quách đạo diễn vừa nghe Đoạn Chí Huân hỏi như vậy, phi thường đắc ý:“Tôi chỗ nào biết, buổi chiều phát huy bỗng nhiên tốt như vậy, tôi còn nghĩ phỏng chừng lại muốn lãng phí thật nhiều cuộn phim, kết quả ngoài dự tính những cuộn phim bị NG hiện tại cơ hồ bằng với suất diễn của cô ấy hôm nay!”

Cho nên, vì bảo trụ phân đoạn diễn tốt này của Tần Uyển Toa, đạo diễn dứt khoát đem đặt phim ở bên này, toàn bộ cảnh quay đều được kéo qua để quay.

Miễn cho đến lúc đó Tần Uyển Toa lại khôi phục lại kỹ thuật diễn rách nát ban đầu, người xem nhìn thấy phỏng chừng còn thấy diễn sai.

Bạch Vũ Hà nhìn Tần Uyển Toa đột nhiên kỹ thuật diễn tốt lên, cắn môi dưới, nhìn về phía Đoạn Chí Huân, kết quả lại nhìn thấy ánh mắt Đoạn Chí Huân cũng đang nhìn Tần Uyển Toa.

Trong lòng Bạch Vũ Hà nháy mắt khổ sở, lôi kéo tay Đoạn Chí Huân, muốn kéo lực chú ý của hắn về.

Đoạn Chí Huân cảm giác được tay mình bị người khẽ động, cúi đầu vừa thấy, liền thấy bạn gái ủy khuất vạn phần nhìn hắn, tức khắc, hắn liền biết tiểu dấm bao lại ghen tị.

Bất đắc dĩ điểm điểm lòng bàn tay Bạch Vũ Hà, ý bảo Bạch Vũ Hà yên tâm, Bạch Vũ Hà lúc này mới lại lộ ra gương mặt tươi cười.

Mà người quay phim thực mau lại chuẩn bị tốt, cảnh diễn của Tần Uyển Toa lại lần nữa bắt đầu, nháy mắt lại lôi đi lực chú ý của mọi người.

Suất diễn của Tần Uyển Toa rốt cuộc kết thúc, từ trong studio đi ra, bên cạnh Tần Uyển Toa vây quanh rất nhiều người vuốt mông ngựa, nghênh diện đi tới vừa lúc gặp lại Đoạn Chí Huân cùng Bạch Vũ Hà.