Chương 1: Nam thần dịu dàng x "Cô gái mù" phúc hắc (1)

Edit: Jinly

Chương 1: Nam thần dịu dàng x "Cô gái mù" phúc hắc (1)

Nhiễm Mộ Tầm mở mắt ra, trước mặt cô là một mảnh bóng tối.

Giống như giả thiết mà hệ thống Tiểu Phong Tử đã nói với cô năm phút trước.

Đây là thế giới đầu tiên của cô sau khi kí khế ước với hệ thống. Tư Cận Trạch là anh trai vị hôn phu thân thiết của nguyên chủ và cũng là nam thần đầu tiên cô phải công lược.

Tiểu Phong Tử là hệ thống xuyên sách, chuyên môn cứu vớt những nam nhân có thân phận không mấy rõ ràng bên cạnh nữ chủ. Bởi vì sự xuất hiện không thể hiểu được của nam chủ và cướp đi nữ chủ dẫn đến hắc hóa tiện thể làm sụp đổ toàn bộ thế giới.

Mà cô, nguyện ý đến những thế giới sắp sụp đổ hoặc thế giới đã tan vỡ để hoàn thành nhiệm vụ. Bởi vì cô muốn sống sót, thế giới hiện thực cô chết rất thảm, mà Tiểu Phong Tử đáp ứng với cô, nếu cô hoàn thành tất cả nhiệm vụ sẽ giúp cô có được thân thể mới. Sau mỗi lần nhiệm vụ cứu vớt thế giới không bị sụp đổ cô sẽ đạt được 10 điểm tích phân. Tích phân có thể đổi các loại đạo cụ khác nhau, bao gồm cơ thể cô ấy muốn và các công cụ để du hành trở lại thế giới ban đầu..

Vì để trở về thế giới ban đầu của mình, cho dù Tư Cận Trạch là biến thái, cô cũng muốn công lược anh ta!

[Ký chủ, đôi mắt hiện tại của cô là do Tư Cận Trạch làm mù. Dựa theo cốt truyện ban đầu, Tư Cận Trạch sẽ làm phẫu thuật khôi phục thị lực cho cô trong lúc giết chết nam chủ thế giới này Tư Cận Chi, hơn nữa, anh ta còn giả bộ ở bên cạnh cô. Trong nguyên tác, nữ chủ sau khi khôi phục thị lực biết được tất cả, muốn tự sát lại bị Tư Cận Trạch giam cầm, tính ngược mà chết......]

Tiểu Phong Tử vô cùng bình lấy th tĩnh thuật lại cốt truyện của thế giới đã tan vỡ này.

Khóe miệng Nhiễm Mộ Tầm giật giật.

Vừa tiến vào thế giới thế nhất đã gặp phải biến thái, hơn nữa, tạm thời cô còn là người bị mù......

Mức độ nhiệm vụ này khó khăn cũng quá cao!

Tiểu Phong Tử phảng phất như biết được cô suy nghĩ cái gì, nói: [Ký chủ có thể thông qua nhiệm vụ ngẫu nhiên để có thể thu hoạch thêm điểm tích phân tạm thời. Điểm tạm thời chỉ được cho phép sử dụng trong nhiệm vụ ngẫu nhiên hoàn thành, có thể đổi lấy thị lực bình thường nha!]

[Đinh! Nhiệm vụ ngẫu nhiên thứ nhất: Cùng đối tượng nhiệm vụ hôn môi. Khen thưởng: 1 tích phân.]

"......"

Trong lòng Nhiễm Mộ Tầm thật sự phun trào.

"1 tích phân có thể đổi cái gì......"

Tiểu Phong Tử tỏ vẻ hân hoan: [Bởi vì là thế giới thứ nhất của ký chủ, cho nên đặc biệt ưu đãi, 1 tích phân có thể đổi lấy thị lực bình thường nha!]

"......"

Nhiễm Mộ Tầm đem câu từ chối đến bên miệng nuốt vào trở về.

Bất luận như thế nào thì có thể nhìn vẫn tốt hơn là không nhìn thấy gì.

Tiểu Phong Tử nhắc nhở: [Ký chủ, đối tượng công lược đang đến gần.]

Nữ chủ cùng tên với Nhiễm Mộ Tầm, hiện giờ nữ chủ đang ở trong bệnh viện. Một tuần trước, nguyên chủ cùng mẹ cha Nhiễm gặp tai nạn xe cộ. Cha mẹ Nhiễm qua đời tại hiện trường, vì có hào quang bảo vệ nên nữ chủ chỉ bị xây xước chút ít và đôi mắt bị mù. Nhưng chỉ cần phẫu thuật giác mạc là có thể khôi phục lại bình thường.

Nhiễm Mộ Tầm xem qua cốt truyện mới biết, người tạo ra trận tai nạn này chính là đối tượng công lược của cô, anh trai nam chủ, Tư Cận Trạch.

"Nhiễm Nhiễm, anh tới thăm em."

Một giọng nói nhẹ nhàng, từ tính vang lên.

Đó là đối tượng công lược, Tư Cận Trạch.

Nhiễm Mộ Tầm đã chuẩn bị sẵn tâm lý, chần chờ một chút. Ở trên giường bệnh, thiếu nữ mảnh mai, mờ mịt nhìn qua cánh cửa, "Cận...... Cận Chi?"

Người đàn ông có vẻ sửng sốt.

Không ngờ, cô ấy lại nhận sai giọng nói của mình.

Có điều......

Anh ta rũ lông mi xuống, bước tới, đè thấp giọng nói chính mình, "...... Là anh."

Nhiễm Mộ Tầm vươn đôi tay mảnh khảnh, trắng nõn, tựa hồ muốn chạm đến người đàn ông trước mặt. Bởi vì nhìn không thấy nên vẫn chưa chạm được.

"...... Anh ở chỗ này."

Âm thanh Tư Cận Trạch khàn khàn, tiến lên một bước, đứng ở bên cạnh cô.

Không biết làm sao, đôi tay ôm lấy eo anh, đem gương mặt chôn vùi vào trong lòng ngực anh, bởi vì đang ngồi trên giường nên thật ra khuôn mặt cô đang chôn chỗ bụng nhỏ của anh......

"Thật tốt quá, Cận Chi, cuối cùng anh cũng đến!"

Một bộ phận nào đó cứng lên, đôi mắt Tư Cận Trạch lạnh xuống trong nháy mắt.