- 🏠 Home
- Nữ Phụ
- Xuyên Nhanh
- Mau Xuyên Bia Đỡ Đạn Hung Mãnh
- Chương 46: Mao Sơn Gặp Cặn Bả
Mau Xuyên Bia Đỡ Đạn Hung Mãnh
Chương 46: Mao Sơn Gặp Cặn Bả
Cẩn Du gật gật đầu , quả thật , nếu trong quá trình đối đầu với kẻ thù nàng cũng sơ suất như vậy , cái mạng nhỏ này cũng khó mà giữ được .
"Ta có hơi mệt , hôm nay ngừng ở đây thôi !"
Đào Quân Mặc căn bản là người ít nói , đối với loại chuyện này cũng không nói gì , hai mắt nhìn nàng thật sâu , sau đó liền rời đi.
Ngày hôm sau, bên cạnh Cẩn Du có thêm một con mèo nhỏ màu trắng , chỉ to cỡ bàn tay người lớn , hai mắt tròn xoe , chòm râu mới hiện trên miệng khẽ nhếnh lên , trông rất đáng yêu.
Chỉ qua hai ba lần, mèo nhỏ đều nhớ ra thanh âm của Cẩn Du , đến lúc cho ăn thời điểm , mèo nhỏ vốn đang ngủ sẽ lập tức đứng dậy ngáp một cái, sau đó cuộn mình lại gần tay nàng , chầm chậm liếʍ vào lòng bàn tay của nàng .
Cẩn Du rất thích vật nhỏ thông minh này , đặt tên nó là Đại Bảo . Thậm chí đến cả khi tu luyện nàng cũng mang nó theo bên mình , có đôi khi còn có thể dùng nó làm trợ thủ .
"Ai nha , thật là một con mèo nhỏ dễ thương , Cẩn Du muội muội , đây là ngươi nuôi dưỡng sao ?" Lâm Y San lại đến , nhìn thấy Đại Bảo , hai mắt liền phát sáng , thiếu nữ đa phần đều là luôn bị mấy cái vật nhỏ đáng yêu này thu hút .
"Ừ!" Cẩn Du không muốn cùng nàng ta nhiều lời , một bên trêu chọc Đại Bảo , một bên tùy ý trả lời một câu .
Lâm Y San rất hâm mộ , rất muốn sờ đầu Đại Bảo , lại không ngờ lại bị nó nghiênh đầu tránh khỏi , còn hướng nàng ta giơ ra móng vuốt sắc bén .
"Ai nha !" Mặc dù Lâm Y San phản ứng nhanh , trên ngón trỏ vẫn còn lưu lại dấu vết đặc biệt , rất nhanh trên làn da mỏng manh xuất hiện viết máu càng thêm rõ ràng .
Cẩn Du khóe miệng khẽ cong thoáng qua một chút hả hê .
Không biết vì sao, Đại Bảo rất không thích mùi hương phấn son , mà mùi phấn son trên người Lâm Y San lại nồng nặc khiến người ta phải hắt hơi , Đại bảo đương nhiên sẽ không khách khí .
"Xin lỗi Lâm tỷ tỷ , Đại Bảo rất sợ người lạ ."
Đánh rắm , cũng không phải người , còn sợ người lạ , chẳng qua chỉ là một súc sinh mà thôi .
Lâm Y San tức giận muốn chết , chỉ có thể nhìn Đại Bảo núp trong ngực Cẩn Du , để nàng tùy ý xoa đầu một cách hưởng thụ , không khỏi có chút ghen tị . Nàng ta một mình đến đây , chưa quen với cuộc sống nơi này . Ở Bạch gia cũng không có bạn chơi cùng , nếu Bạch Vĩnh Tu mà bận rộn thì đến người nói chuyện cũng không có .
"Cẩn Du muội muội , ngươi đây là từ chỗ nào có được ?" Lâm Y San vốn là muốn Cẩn Du giao Đại Bảo cho nàng ta chơi hai ngày . Sau chuyện trải qua lần trước , nàng ta cũng biết cô gái nhỏ trước mặt có chút khó đối phó , vì vậy tạm thời sửa miệng.
" Là sư huynh ta đưa tới , ta cũng không biết nó từ đâu mà đến ." Cẩn Du thực sự không biết Đào Quân Mặc lấy nó từ đâu . Loại này mèo con hình dáng nhỏ bé , không giống với những con mèo mà nàng đã thấy trước đây , có lẽ là giống duy nhất ở thế giới này không chừng .
Nghe nói Đào Quân Mặc đưa tới , Lâm Y San vô thức đưa mắt nhìn Đào Quân Mặc .
Mày kiếm mắt sáng , ngũ quan tuấn tú , chẳng qua là làn da có chút tái nhợt , hơn nữa dáng người gầy yếu , dường như làm người ta khó nhận ra sự tồn tại của hắn . Lúc trước không phát hiện , hóa ra cái này Đào Quân Mặc lớn lên còn rất đẹp mắt .
Lâm Y San không kiềm chế được nở ra một nụ cười mà nàng ta cho là rất hấp dẫn , đôi mắt mở to trông ngóng nhìn Đào Quân Mặc . Nàng ta từ sớm đã biết thế mạnh của mình , cho nên từ nhỏ đến lớn , chỉ cần nàng muốn đồ vật đều có đạt được , nàng ta cũng cho rằng lần này cũng không ngoại lệ.
Không ngờ , Đào Quân Mặc lại làm như không nhìn thấy nàng ta giống nhau , hai mắt nhìn vào khoảng không trước mặt , không biết đang nghĩ gì.
Lâm Y San chưa từ bỏ ý định , buồn buồn lại gọi một tiếng , " Đào gia sư huynh !"
Thanh âm mềm mại đáng yêu , khiến người ta cảm thấy xương cốt bên trong đều mềm mại . Đào Quân Mặc còn nhỏ hơn nàng ta đâu , mệt nàng ta còn có thể gọi ra được . Cẩn Du âm thầm nổi da gà, sau đó vô thức nhìn về phía Bạch Vĩnh Tu.
Bạch Vĩnh Tu nhìn Lâm Y San , trên mặt hiện ra một tia khó chịu , ngay sau đó biến mất không thấy .
Cũng may , lần này Đào Quân Mặc không có làm cho Lâm Y San thất vọng , hắn quay đầu lại liếc nhìn Cẩn Du , sau đó lạnh lùng đáp: "Chỉ có một cái." Sau đó, cho dù Lâm Y San có gọi thế nào , hắn cũng sẽ không có mở miệng nữa.
Cẩn Du không biết hắn nói là sự thật, hay là cố ý ghét bỏ Lâm Y San , dù thế nào thì nàng cũng vui vẻ không thôi .
" Ai nha , Lâm tỷ tỷ , đây không phải là vật gì hiếm . Sư muội có việc sư huynh nhận làm , ngươi lại để Bạch đại ca giúp ngươi tìm một cái!" Cẩn Du cố ý phóng lửa , ai bảo Lâm Y San nói cho nàng biết , nàng ta đã bái làm học trò học tập đạo thuật tại Bạch gia . Đã như vậy , Bạch Vĩnh Tu tất nhiên sẽ là sư huynh của nàng ta !
Nhìn nụ cười đắc ý xinh đẹp của Cẩn Du , Lâm Y San buồn tủi liếc nhìn Bạch Vĩnh Tu , như đang nghĩ đến điều gì đó, lại không nói thêm gì nữa .
Nhất thời , giữa mấy người có chút lạnh lùng .
Trước đây, Lâm Y San tới đây thường là nàng ta tìm chủ đề nói chuyện , bây giờ nàng ta không nói , những người khác càng không nói . Thấy vậy , Cẩn Du cũng không muốn xen vào họ nữa, bắt đầu chơi đùa với Đại Bảo như thường ngày .
" Định !" Nàng hai tay nhanh chóng tạo thành một kết ấn , làm cái định thân thuật .
Đằng trước Đại Bảo được nàng chỉ thị mừng rỡ chạy , giống như đột nhiên bị chặn lại ngừng lại , rõ ràng trước mắt nó không có gì , lại như không khí bị đọng lại thành một khối chặn đường đi của nó .
Chẳng qua trong nháy mắt , giam cầm được cởi bỏ , Đại Bảo thói quen dùng lực , sau đó liền té ngã .
Nó như vậy đáng yêu khiến Cẩn Du bật cười không thôi .
" Cẩn Du , ngươi đây là định thân thuật ?" Bạch Vĩnh Tu đứng một bên nhìn có chút không dám tin tưởng , bước đến bên cạnh Cẩn Du , nhìn chằm chằm vào ngón tay nàng .
" Đúng vậy , làm sao vậy ?"
Bạch Vĩnh Tu không biết nghĩ đến điều gì , trên mặt hiện lên một tia khó thể tin , rốt cuộc nhịn không thể được nói , " Cái này Định Thân thuật lại có thể sử dụng như thế ? "
Định Thân thuật là một trong những phép thuật cơ bản nhất của trường phái Mao Sơn , vốn dĩ kết hợp phù chú để đối phó cương thi , ác quỷ cùng các loại tà vật . Không nghờ , Cẩn Du có thể dùng được trên thân mèo sống , còn có hiệu quả như thế .
Cẩn Du giật mình, lúc này mới hiểu ra vấn đề của hắn .
Định Thân thuật tác dụng xác thực là như Bạch Vĩnh Tu nói ,có thể là nàng không phải là người ở thế giới này , cho nên cách suy nghĩ có chút khác họ .
Sau khi bắt được Đại bảo vài ngày trước , nàng bởi vì luyện tập pháp thuật quá nhàm chán , liền cố ý dùng những pháp thuật đã học để trêu chọc Đại bảo , như vậy thì thú vị hơn nhiều.
Học thức ở đây , Cẩn Du không muốn cùng Bạch Vĩnh Tu nhiều lời , qua loa hai câu lợi dụng thời gian luyện tập đã đến làm lý do , đi theo Đào Quân Mặc rời khỏi .
Lại không biết , Bạch Vĩnh Tu đứng tại chỗ nhìn bóng lưng hai người họ , một lúc lâu sau mới rời đi.
Trên đường trở về Bạch gia , Bạch Vĩnh Tu vẫn như cũ trầm ngâm suy nghĩ bộ dáng .
Bất kể Lâm Y San như thế nào cùng hắn ta nói chuyện , hắn ta đều thờ ơ trả lời một câu , khiến LâmY San tức giận không thôi . Nhất là sau khi về nhà , Bạch mẫu đem nàng ta tới kêu lên dạy dỗ một trận , càng làm cho Lâm Y San tức giận , sinh ra từng đợt ủy khuất .
Ban đầu Bạch gia hứa hẹn đảm bảo , cha mẹ mới đưa nàng ta đến Mao Sơn để chữa bệnh , kết quả nữa đường thì gặp phải bọn cướp, phụ thân mẫu thân ném đi tính mạng , còn lại nàng ta một người .
Nghĩ đến Đào Cẩn Du , người được cha mẹ còn có sư huynh yêu thương, Lâm Y San cảm thấy trong lòng có chút chua .
Nàng ta từ nhỏ đã thông minh, Bạch gia ý định nàng ta có thể đoán một ít , chẳng qua là vì đạt được hai nhà tương xứng hôn nhân , thuận tiện mở rộng thế lực nhà mình .
- 🏠 Home
- Nữ Phụ
- Xuyên Nhanh
- Mau Xuyên Bia Đỡ Đạn Hung Mãnh
- Chương 46: Mao Sơn Gặp Cặn Bả