Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mau Xuyên Bia Đỡ Đạn Hung Mãnh

Chương 40: Chạm Trán Bạch Nhãn Lang

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Đánh cược xem Phỉ Hàn sẽ chọn ai.”

Thẩm Phỉ tự tin nói: “Nếu Phỉ Hàn chọn cô , tôi sẽ lập tức rút lui khỏi cuộc sống của hai người . Từ nay về sau sẽ không bao giờ .... xuất hiện ở trước mặt Phỉ Hàn , thậm chí sẽ không giữ đứa trẻ lại . Nhưng nếu Phỉ Hàn lựa chọn tôi , Tưởng Cẩn Du , cô không được phép dây dưa với Phỉ Hàn nữa , còn nữa lập tức cung cấp nguồn hàng cho Chu Thị , tuyệt đối không được phép làm khó hắn ! "

Phỉ Hàn không phải nói cô ta vô dụng sao? Hiện tại cô ta sẽ chứng minh cho hắn thấy , rằng chính mình mới là người hữu dụng nhất đối với hắn .

“ Cô rất có lòng tin.” Cẩn Du nói ra .

“ Tưởng Cẩn Du , cô có dám cùng tôi đánh cược không ?” Thẩm Phỉ hùng hổ dọa người hỏi.

“Được , tôi sẽ đặt cược này với cô .” Cẩn Du đùa đã đủ , nói: “Chiều nay tôi sẽ gặp Chu Phỉ Hàn ở quán cà phê gần công ty. Nếu cô có hứng thú, thì tới đi .”

Cẩn Du đem thời gian địa điểm đã ước định với Chu Phỉ Hàn nói với Thẩm Phỉ , nhưng cố tình nói muộn nửa tiếng .

Sau khi cúp điện thoại, Cẩn Du chống cằm lên bàn , suy nghĩ một hồi rồi đột nhiên bật cười.

Đúng giờ hẹn buổi chiều, cô đến quán cà phê, Chu Phỉ Hàn sớm đã đến , vừa nhìn thấy Cẩn Du , hắn lập tức hô lên : " Cẩn Du , em đến rồi! Anh đã giúp em gọi cà phê , cà phê đen Mỹ, một phần ba đường. ”

Chu Phỉ Hàn mở miệng nói ra hương vị cà phê mà Cẩn Du ưa thích , muốn chiếm được chút cảm tình . Hiển nhiên, Cẩn Du sẽ không vì loại chuyện này mà cảm động , chẳng qua vẫn lịch sự nói ra : “Cảm ơn.”

“ Cẩn Du , chúng ta nhất định phải xa cách như vậy sao ?” Chu Phỉ Hàn vẻ mặt đau lòng nói ra .

“Chúng ta bây giờ vốn dĩ là người xa lạ .” Cẩn Du mỉm cười.

“ Cẩn Du !” Chu Phỉ Hàn vươn tay muốn nắm lấy tay cô , thế nhưng vừa vặn , Cẩn Du chỉ cầm cà phê lên uống cạn một hơi , không dấu vết mà tránh được .

Chu Phỉ Hàn lúng túng thu tay lại, xấu hổ nói: " Cẩn Du , chuyện trước đây , anh biết anh làm sai . Thế nhưng anh cũng đã hối cải , anh cũng đã cùng nữ nhân kia cắt đứt sạch sẽ , còn nữa đứa trẻ kia vốn dĩ không phải của anh . Cô ta là loại nữ nhân chuyên đi làm thϊếp cho người khác , cũng không biết đã bò lên giường bao nhiêu đàn ông . Cô ta và anh chẳng qua chỉ là qua lại một hai lần , lời cô ta chính là không đáng tin. "



" Phải không? " Cẩn Du uống cà phê , không đếm xỉa nói ra .

Lời này Chu Phỉ Hàn cũng có thể nói được , tốt xấu Thẩm Phỉ cũng đi theo hắn một thời gian , có lẽ , đứa nhỏ kia thật sự là của hắn.

May mắn lúc này quán cà phê ít người, chỗ ngồi hẻo lánh cũng không có ai nghe thấy, nếu không Cẩn Du thật sự không có mặt mũi mà ngồi xuống.

“Cẩn Du , em tin tưởng anh !” Chu Phỉ Hàn vôin vàng nói ra .

Cẩn Du qua loa lấy lệ, vừa nhìn bên ngoài , cái này Thẩm Phỉ không tới muộn đi ? Làm sao còn chưa tới ?

Ngay khi Chu Phỉ Hàn nói đi nói lại mãi một điều, đột nhiên có một tiếng kêu thâm tình truyền đến :

" Phỉ Hàn..." Chu Phỉ Hàn vừa ngẩng lên, sắc mặt liền thay đổi, tức giận quát : "Sao cô lại ở đây ? Làm sao cô biết được tôi ở chỗ này ! "

" Em rất nhớ anh quá nên mới đến. " Thẩm Phỉ mang vẻ mặt thâm tình , đi đến trước mặt Cẩn Du . Bỗng nhiên hai đầu gối mềm nhũn ,trực tiếp quỳ xuống.

" Cẩn Du , tôi cầu xin cô buông tha cho Phỉ Hàn . Tôi biết rõ , trong lòng cô hận tôi oán tôi, nhưng mà tôi cùng Phỉ Hàn thực tình yêu nhau. Cô thu tay lại , nếu như muốn chèn ép công ty Phỉ Hàn , nếu như cô thật sự tức giận liền nhắm vào tôi đi , đánh tôi , mắng tôi đều được ! " Thẩm Phỉ nói lã chã chực khóc . Bụng cô ta vốn đã nhô lên , quỳ trên mặt đất , lộ vẻ điềm đạm đáng yêu .

Nếu là người không quen biết, chỉ cần nhìn thấy cảnh này , chắc chắn sẽ cho rằng là Cẩn Du ác độc, vậy mà để một phụ nữ mang thai quỳ trên mặt đất .

Không hổ là Thẩm Phỉ , lúc này vẫn không quên vu oan đổ tội cho cô một chút .

Hướng Cẩn Du nói xong , Thẩm Phỉ lại quay sang Chu Phỉ Hàn , vẻ mặt chờ mong , nói: " Phỉ Hàn , anh là yêu em phải không ? Anh mau nói với Cẩn Du ... Cẩn Du đã đồng ý với em , anh có thể chọn người mình yêu cùng một chỗ sinh hoạt . Kể cả khi anh chọn em , cô ấy sẽ không chèn ép Chu Thị nữa . "

Chu Phỉ Hàn chưa bao giờ thấy chán ghét một nữ nhân đến vậy , hắn ta vội vàng nói:" Cẩn Du , nghe anh ... "

Bang ~!

Cẩn Du hung hăng cho hắn một bạt tai , đem tất cả những gì hắn định nói ra quạt trở về .



" Chu Phỉ Hàn , đây là anh nói sẽ xử lý rõ ràng , anh đang giở trò với tôi sao? Để tôi nói cho anh biết, hai người chúng ta đã hoàn toàn xong rồi, mau về sớm chút chờ nhặt xác Chu Thị đi ! "

Nói xong, bước ra ngoài không thèm quay đầu nhìn lại.

" Cẩn Du , không phải như vậy, em nghe anh giải thích! " Chu Phỉ Hàn vừa gọi vừa đứng dậy đuổi theo Cẩn Du , nhưng Cẩn Du sao có thể cho hắn đuổi tới , Chu Phỉ Hàn đuổi ra đến , chỉ thấy xe Cẩn Du đã rời đi .

" Phỉ Hàn ! " "Thẩm Phỉ cũng trong quán cà phê đuổi tới , muốn gọi Chu Phỉ Hàn để nói chuyện một chút . Nhưng Chu Phỉ Hàn đã hận cô ta đến mức hung dữ mà quát lên :" Lăn ! " Đừng bao giờ để tôi gặp lại cô ! "

Mấy ngày tới , Chu Phỉ Hàn trôi qua quả thật nước sôi lửa bỏng . Hắn không ngờ Cẩn Du lại tuyệt tình đến vậy , đến mức bán 10% cổ phần Chu Thị trong tay với giá thấp.

Chu Thị vốn đã khủng hoảng, giá cổ phiếu vốn đã cực kỳ thấp. Động thái này của Cẩn Du thậm chí còn khiến giá cổ phiếu của Chu Thị sụp đổ hoàn toàn. Chỉ trong vòng một đêm , Chu Thị từ một xí nghiệp nổi danh , luân lạc tới mức phải phá sản .

Chu Phỉ Hàn cả đời diễn ra suôn sẻ, chưa bao giờ gặp phải một đả kích như vậy, hắn dốc sức liều mạng đến cầu Cẩn Du . Chính là Cẩn Du cũng từ chối gặp hắn , điện thoại cũng bị chặn . Hắn ta chỉ có thể trơ mắt nhìn xí nghiệp nhà mình đóng cửa , mà hắn không thể làm gì được.

Lúc này cuối cùng hắn cũng nhớ ra ai là thủ phạm gây ra tất cả chuyện này, hôm đó Cẩn Du đã đồng ý gặp mình , rõ ràng là đã có dấu hiệu mềm lòng. Chính Thẩm Phỉ nữ nhân kia đã bất ngờ phá đám , đem mọi chuyện rối tung lên.

Uống một chút rượu, Chu Phỉ Hàn rốt cuộc không kiềm chế được nữa, trực tiếp chạy tới trước cửa nhà Thẩm Phỉ.

“Phỉ Hàn !” Nếu như đến lúc này , Thẩm Phỉ vẫn cảm thấy Chu Phỉ Hàn là yêu chính mình, cô ta cao hứng nhìn hắn .

"! Thẩm Phỉ , cô làm chuyện tốt" Chu Phỉ Hàn nắm lấy cổ áo Thẩm Phỉ , tức giận hét lớn: " Đều do ngươi gái điếm thúi , làm hại ông đây công ty đóng cửa , cô hiện tại đã hài lòng ?"

Thẩm Phỉ bị Chu Phỉ Hàn bộ dáng làm cho hoảng sợ , dốc sức liều mạng mà tách ngón tay hắn ra : " Phỉ Hàn , anh đang làm gì vậy ? Em là Thẩm Phỉ , là người anh yêu .....!"

Cô ta tránh thoát khỏi tay Chu Phỉ Hàn muốn chạy , thế nhưng bị hắn một tay túm tóc , hắn kéo đầu Thẩm Phỉ về phía sau, dữ tợn nói: "Thầm Phỉ , con mẹ nó tình yêu của cô đáng giá bao nhiêu tiền ? Có thể cho Chu Thị tôi nguồn cung sao ? Có thể cứu vớt Chu Thị bọn tôi xí nghiệp sao ? Có thể làm tôi trở lại làm một thiếu gia hào môn sao ? "

" Cũng được , cũng được !" Thẩm Phỉ không ngớt lời hét lên ," Ngày đó , Tưởng Cẩn Du đã đồng ý với em , nếu anh lựa chọn em, thừa nhận tình yêu chúng ta . Cô ta cũng không đối Chu Thị ra tay nhưng mà là anh ... "
« Chương TrướcChương Tiếp »