Chu Phỉ Hàn chỉ cảm thấy nữ nhân này chính là đầu óc có bệnh , không có tiền thì yêu đương là tính là thứ gì ? Còn nữa , bây giờ tình yêu của cô ta có thể giúp gì cho hắn ?
Nữ nhân này ngoài khóc lóc sướt mướt vô giá trị , còn dám đánh bạo tìm đến Cẩn Du , lúc trước hắn làm sao lại vừa ý nữ nhân ngu ngốc như vậy chứ ?
Vừa vặn , nhân cơ hội này ném đi sạch sẽ !
Chân trái dùng sức đạp một cái , tránh khỏi Thẩm Phỉ , Chu Phỉ Hàn không kiên nhẫn nói : "Thẩm Phỉ , những gì nên nói tôi đã cùng cô nói , tôi sẽ không nhận đứa nhỏ này. Quan hệ giữa tôi và cô cũng chấm dứt triệt để từ hôm nay . Mấy năm nay đi theo tôi nhận cũng không tính là ít , tôi tự nhận cũng chưa từng bạc đãi quá cô . Từ nay về sau , hai chúng ta nước sông không phạm nước giếng ." Nói xong, trực tiếp rời khỏi nhà của Thẩm Phỉ .
Ở cùng nữ nhân điên này lâu hơn nữa, liền đầu óc hắn cũng sẽ trở nên không bình thường. Bây giờ việc gấp nhất là đi tìm Cẩn Du , đem Thẩm Phỉ sự tình giải thích rõ ràng .
Đối với Cẩn Du , Chu Phỉ Hàn vẫn có chút tin tưởng , bọn họ quen biết từ khi nhỏ , lại đính hôn đã nhiều năm, chắc hẳn Cẩn Du có tình cảm với hắn .
Chỉ cần hắn chịu mềm mỏng , nói một vài điều tốt, sau đó xử lý sạch sẽ chuyện của Thẩm Phỉ , Tưởng Cẩn Du vì tình cảm nhiều năm của bọn họ , nhất định sẽ tha thứ hắn !
Cẩn Du mấy ngày nay trải qua rất thoải mái, từ khi tiếp quản nhiệm vụ này, cô không sai biệt lắm đã chờ đợi ngày hôm nay . Một cái tát đố là vì nguyên chủ đánh , nghĩ đến, coi như là giảm bớt chút ít oán khí cho nguyên chủ .
Chỉ là cuộc sống như này mới trải qua có mấy ngày , sau đó cũng có chút chuyện phiền lòng .
Chuông điện thoại reo, Cẩn Du liếc nhìn tên người gọi , quả nhiên là Chu Phỉ Hàn .
Mấy ngày qua , hầu như ngày nào hắn cũng phải gọi hai đến ba mươi cuộc , chẳng qua Cẩn Du chưa bao giờ nghe mà thôi .
Đúng lúc, cô thư ký cầm trên tay một bó hoa hồng đỏ lớn, thấy Cẩn Du không nghe điện thoại , cô ta không nhịn được cười nói: “Phó tổng giám đốc , còn không tiếp Chu công tử điện thoại .. . ? Tôi xem Chu công tử mấy ngày nay cũng không dễ dàng, cái này hoa lại đến đây. "
“Quy tắc cũ , mọi người ai muốn thì bày biện chơi ,không muốn liền ném thùng rác.” Cẩn Du trực tiếp nói ra , đầu cũng không ngẩng lên.
Thư ký cười nói: "Phó tổng giám đốc , mấy ngày nay hoa đều làm việc thiện. Chúng ta trực tiếp đưa cho lão bà bà quét dọn. Bà bán cho tiệm hoa, có thể thu về 50% đâu . Chỉ là , phó tổng giám đốc , thật sự nhẫn tâm như vậy ? Nam nhân trước kết hôn , cũng có thể là chơi đùa , chỉ cần kết hôn kiềm chế lại chẳng phải tốt rồi , cô thật sự một chút cơ hội cũng không cho hắn ?"
Cẩn Du rốt cục hơi ngẩng đầu , khẽ nói : "Chó không thể đổi tính đớp c*t , cô thật sự tin tưởng trước kết hôn chơi đùa , về sau kết hôn có thể tốt ? ”
Trong đầu chợt nhớ lại , những chuyện nguyên chủ trải qua . Chu Phỉ Hàn trước khi kết hôn thích chơi đùa , sau khi kết hôn làm sao kiềm chế được?
Tiểu thư ký vẫn còn là một cô gái trẻ, bị điện thoại cùng hoa hồng thế công khiến cho mềm lòng . Nghe những lời Cẩn Du nói xong , không khỏi mím môi , không thể không nói , phó giám đốc nói rất đúng có đạo lý .
Cẩn Du lấy lại tinh thần , khẽ nói: "Hơn nữa, ai nói nam nhân có quyền chơi đùa trước hôn nhân? Sau này tìm nam nhân nhớ mở mắt to một chút , tìm phải cặn bã nam , hủy cả một đời ."
Sau khi tiểu thư ký rời khỏi , Cản Du nhìn điện thoại.
Treo nhiều ngày như vậy cũng thật sự là không sai biệt lắm , bằng không , Chu Phỉ Hàn mỗi ngày đều gọi điện thoại như vậy, hắn không phiền , nhưng cô nên phiền phức muốn chết.
Vừa nghĩ tới đây, Chu Phỉ Hàn lại gọi đến , Cẩn Du đợi hai tiếng , liền nhấc máy , khẽ nói: “Này…”
“Cẩn Du , chúng ta nói chuyện .” Chu Phỉ Hàn bắt được đã nói.
"Chúng ta còn có cái gì cần nói sao ? " Cẩn Du kiêu ngạo đến mười phần .
" Cẩn Du , anh sai rồi , thế nhưng anh đã nhận ra sai lầm của mình. Con người cũng không phải thánh nhân . Ai mà không có lỗi ? Thật tốt khi biết lỗi và thay đổi chúng, phải không? Em cũng nên cho anh một cơ hội . "Chu Phỉ Hàn bên kia tận tình khuyên bảo , phải mất mấy câu văn .
Cẩn Du nghe xong buồn cười, lại để Chu Phỉ Hàn cầu thêm vài câu , đành miễn cưỡng đồng ý yêu cầu của hắn , đồng ý buổi chiều hẹn gặp ở quán cà phê gần công ty.
Bên này điện thoại vừa buông , lập tức liền vang lên lần nữa .
Cẩn Du nhíu mày, là ai vậy ? Chẳng lẽ Chu Phỉ Hàn lại gọi lại, nếu hắn ta phiền toái như vậy, cô thật sự phải cân nhắc lại , buổi chiều có nên đi gặp hắn hay không.
Kết quả là, khi nhìn vào màn hình điện thoại di động, không khỏi vui vẻ .
Thì ra là Thẩm Phỉ , cặn bã nam ti tiện nữ thực sự là ăn ý . Một người kết thúc cuộc gọi , một người lập tức gọi tới .
Vừa vặn , Cẩn Du cũng muốn tìm Thẩm Phỉ , cho nên cô bắt máy nghe .
" Tưởng Cẩn Du , có phải hay không cô không cho Phỉ Hàn liên hệ tôi ? " Vừa kết nối được , Thẩm Phỉ liền hét lớn.
Đã nhiều ngày , cô ta thật sự sắp phát điên, điện thoại không gọi được, bảo an công ty chặn không cho cô ta vào. Cô ta nghĩ muốn cùng Chu Phỉ Hàn an ổn nói chuyện . Tuy nhiên người cũng không tìm được .
Ở Thẩm Phỉ nhận định , Chu Phỉ Hàn đối với cô ta là có tình cảm . Lần trước cô ta nói yêu hắn về sau , hắn sẽ không tiếp tục yêu cầu bác sĩ tìm mình phá thai . Đây là bằng chứng tốt nhất. Nhưng Thẩm Phỉ không đoán được là , Chu Phỉ Hàn chỉ đơn giản là vì ý nghĩ của cô ta quá hiếm thấy , bị cô ta làm tức giận đã quên .
Nhưng dù cho như thế nào , Thẩm Phỉ chính là cảm thấy , Chu Phỉ Hàn sẽ không vứt bỏ chính mình . Vốn dĩ hắn không liên lạc với cô ta là do Cẩn Du chắn giữa , không cho phép hắn liên hệ .
Cho nên cô ta đã gọi điện trực tiếp cho Cẩn Du .
Đã đoạt nam nhân người khác còn có thể chất vấn lý lẽ hùng hồn như vậy . Trên đời này , ngoại trừ Thẩm Phỉ , đại khái cũng không có người khác .
Cẩn Du mỗi lần đều bị Thẩm Phỉ làm cho tức giận đến bật cười .
Cô cầm điện thoại , cười nhẹ nói ra :
" Cô nói không sai , chính là tôi không để cho hắn liên lạc với cô , Chu Phỉ Hàn bây giờ nghe lời vô cùng đâu , tôi nói phía đông hắn không dám đi về phía tây..."
Cẩn Du cũng không nói oan cho Chu Phỉ Hàn . Tình huống bây giờ quả thật là như vậy, cô nắm giữ toàn bộ nguồn cung của Chu gia trong tay, Chu Phỉ Hàn còn không phải vô cùng nghe lời .
" Tưởng Cẩn Du , cô làm sao có thể ác độc như vậy!" Thẩm Phỉ trực tiếp gào lên trong điện thoại, "Phỉ Hàn vốn dĩ không yêu cô , người hắn yêu là tôi ! Chúng ta đã có con , cô làm sao có thể nhẫn tâm như vậy phá hư chúng ta?"
Bị người xấu mắng là người xấu là cảm giác gì ?
Cảm giác của Cẩn Du chỉ là một chữ (trong tiếng trung chỉ có một từ sảng nhưng edit ra là vậy ạ ) : Thoải mái .
Hai từ: rất thoải mái .
Ba từ: vô cùng thoải mái .
Cô cười híp mắt nói ra : “ Như thế nào , cô muốn gặp hắn sao?”
Thẩm Phỉ nói ra , “ Tưởng Cẩn Du , cô , cô như vậy chết bám lấy một nam nhân có ích lợi gì? Nếu cô có bản lĩnh , hãy để Phỉ Hàn tự mình lựa chọn! Hắn có quyền lựa chọn cùng người mình yêu sống cùng nhau. "
" Cô nói giống như có chút đạo lý . " Cẩn Du nói ra , giọng điệu có vẻ nghiêm túc.
Thế nhưng nếu Thẩm Phỉ có thể nhìn thấy động tác của Cẩn Du mà nói , cô ta sẽ thấy rằng cô chỉ đang nghắm ngón tay mình một cách thờ ơ.
Nhưng là Thẩm Phỉ không nhìn thấy, cô ta dĩ nhiên nghĩ rằng mình đã lay chuyển Cẩn Du , lập tức nói: " Tưởng Cẩn Du , cô dám cùng tôi đánh một ván cược ."
"Nha , cái gì đánh cược ? , Cẩn Du đem Thẩm Phỉ tâm tư đoán được tám chính phần mười . Chẳng qua , vẫn là giả bộ hứng thú hỏi cô ta .