Chương 3: Phản Đòn Run M Đại Thiếu Gia

"Dịch di nương , đã đến ." Thanh âm Thúy Nhi khiến Cẩn Du thu hồi suy nghĩ , nhìn xem đại sảnh trước mặt.

Trên ghế chính chủ vị , là một nữ tử dung mạo dịu dàng, Xuyên phủ nữ chủ nhân , Ôn Lan.

Ôn Lan, đã qua bốn mươi tuổi, trên gương mặt nhìn không thấy dấu vết của năm tháng, được chăm sóc rất tốt, ngược nhiều hơn vài phần thành thục ưu nhã .

Mặt khác , bên cạch tay trái chính vị là một nữ nhân , nếu Ôn Lan là hoa lan được trồng trong nhà kính, thì nữ nhân này là hoa hồng mọc trên núi, kiêu sa, diêm dúa , giữa hai hàng lông mày đều là trải qua mưa gió hơi thở .

Cẩn Du nhớ rõ nữ nhân này , Nguyễn Phương Hoa , người đã hãm hại nguyên chủ đồng thời gϊếŧ chết tiểu thiếu gia .

Ngay khi Cẩn Du bước vào sảnh chính, còn chưa kịp hướng Ôn Lan hành lễ , đã nghe thấy Nguyễn Phương Hoa bén nhọn chói tai thanh âm .

"Ồ, nhìn xem đây là ai. Đây không phải là thị thϊếp mới nạp của Xuyên phủ chúng ta đại thiếu gia sao?

Thật là lớn mặt a..... Không chỉ nha hoàn bợ đỡ , còn không hiểu trà tắc, lại để phu nhân ở đây đợi một tiếng rồi. "

Ôn Lan cau mày liếc nhìn Nguyễn Phương Hoa , phu nhân nàng đây còn chưa nói chuyện, Nguyễn Phương Hoa chỉ là thị thϊếp thân phận , lại dám lấn lướt trước mặt nàng.

Mà con trai nàng Xuyên Hạo thật vất vả nguyện ý nạp thϊếp , là một điều tốt , và nàng cũng rất thích Cẩn Du cô nương này .

Nhưng Cẩn Du này cũng không quá hiểu chuyện , đã vậy vòn quá muộn mới đến , làm cho Nguyễn Phương Hoa tiện nhân này xem đủ chê cười chính mình . Nói Xuyên nhi ở đâu là nạp thϊếp, rõ ràng là cưới cái tổ tông về , vừa qua cửa đã dám lãnh đạm bà , không biết sau này sẽ ra sao.



Ôn Lan rất tức giận, cũng muốn dạy cho Cẩn Du một bài học nhưng khi nhìn đến khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nhợt cùng y phục không kém bao nhiêu , bà lại nhịn không được đau lòng .

Nàng biết con trai mình là một người không xem trọng thứ gì , nhưng lại không nghĩ tới hắn lại tàn nhẫn với con dâu của mình như vậy, ngay lúc này trong lòng chỉ chua xót cho con dâu .

Nghe những lời của Nguyễn Phương Hoa , Cẩn Du sắc mặt tựa hồ càng tái nhợt hơn, nàng quỳ xuống trước mặt Ôn Lan : " Cẩn Du bái kiến phu nhân, xin phu nhân trách phạt ."

Nhìn thấy bộ dạng yếu đuối của Cẩn Du , Ôn Lan tràn đầy đau lòng lại có chút trách cứ, vội vàng tới đỡ Cẩn Du đứng dậy, " Đứng dậy , mau đứng dậy, làm gì vậy hả , mọi người đều người một nhà."

" Cẩn Du tự biết thân phận của mình không xứng với thiếu gia. Nhận được thiếu gia ưu ái , nguyện ý chăm sóc Cẩn Du , Cẩn Du vô cùng cảm kích , sau này thật tốt hiếu kính phu nhân thay đại thiếu gia trước mặt phu nhân hiếu thuận , chẳng qua là , chẳng qua là ,.. " . Câu nói tiếp nàng không nói nữa , đôi mắt to đã ngấn lệ, rất đáng thương.

Ôn Lan trong lòng càng thêm trân trọng nàng , đỡ lấy tay Cẩn Du giúp nàng đứng dậy: " Không trách Cẩn Du , đứng lên đi."

"Cảm ơn phu nhân ." Cẩn Du cẩn thận đứng dậy, nhưng vẫn còn lảo đảo một cái.

Ôn Lan đương nhiên cũng cảm thấy được, nghi hoặc nhìn Cẩn Du , "Cẩn Du , ngươi ở đâu không thoải mái sao?"

Cẩn Du lắc đầu, "Không, phu nhân quá lo lắng ." Cũng không thể nói cho nàng biết là bị con trai nàng đánh phải không ?

Ôn Lan biết nhi tử là thế nào người , tuy rằng Cẩn Du là một cô nương , nhưng cũng không yếu đến mức này . Nhi tử lúc trước một nữ nhân đều chướng mắt , nhưng bây giờ đột nhiên vừa ý Cẩn Du , không biết đã có chủ ý xấu gì.

Vì vậy, Ôn Lan lưu lại nha hoàn bên người Xuyên Hạo lại để nha hoàn hôm nay dọn dẹp giường, quả nhiên không ngoài dự đoán , nha hoàn hồi báo , thấy một giường đầy máu.

Như vậy a , Cẩn Du chắc chắn đã bị thương, nhưng nàng lại không nói gì, nhìn thấy Cẩn Du bảo vệ Xuyên Hạo như vậy, Ôn Lan hài lòng gật đầu.



Nói thế nào, nhi tử là của nàng, vô luận như thế nào, Ôn Lan cũng sẽ bảo vệ hắn.

Nha hoàn bưng một chén trà lên, Ôn Lan ngồi trở lại chủ vị , Cẩn Du bước tới quỳ xuống, bưng trà cung kính đưa cho Ôn Lan, "Mẹ, mời uống trà."

Ôn Lan gật gật đầu, cầm lấy tách trà nhấp một ngụm, cầm lấy một cái phong bao đỏ đã chuẩn bị xong đưa qua, nói:

" Sau này cùng Hạo nhi trải qua cuộc sống . Nếu như ngươi cảm thấy có gì ủy khuất , nói với ta , mẹ làm chủ cho ngươi . "

" Cảm ơn mẹ." Cẩn Du cười đáp lại.

Bên này hòa thuận vui vẻ , nhưng Nguyễn Phương Hoa bên kia tức giận muốn mạng , vốn dĩ sáng sớm đã tới đây để xem chuyện cười của Ôn Lan. Vì nha đầu ở sân thiếu gia tối hôm qua đến báo tin, Cẩn Du đã bị tên biến Xuyên Hạo giày vò . Cứ tưởng Dịch Cẩn Du nhất định bò không nổi xuống giường kính trà, mất cơ hội tôn Ôn Lan lên làm mẹ chồng.

Lại không ngờ Dịch Cẩn Du này vậy mà ở trên giường bò dậy , lại dám đến mời trà. Cả hai còn dàn dựng cảnh mẹ chồng con dâu thân mật, thực tức chết bà . Nguyễn Phương Hoa nhìn chằm chằm Cẩn Du , cũng căm hận nàng .

Cẩn Du khóe mắt cảm nhận được ngoan độc ánh mắt của Nguyễn Phương Hoa , nàng đảo mắt , kính cẩn nói với Ôn Lan: "Mẹ, hiếm khi Nguyễn di nương đến đây đợi con sớm như vậy, Cẩn Du trong lòng cũng cảm thấy có lỗi . Liền hướng Nguyễn di nương ly trà bồi tội . "

Lời nói tựa hồ nâng cao địa vị của Ôn Lan , hạ thấp Nguyễn di nương chỉ là làm nền .

Ôn Lan tất nhiên thích nghe gật đầu, " Khó có được như Cẩn Du hiểu quy củ , đi đi ."

Nguyễn Phương Hoa tức giận đến muốn mạng , tiện nhân này , cũng dám cùng chính mình tới đây một bộ .