Chương 23: Phản Đòn Run M Đại Thiếu Gia

"Có chuyện gì nói đi ..." Vừa dứt lời, Minh Tú đã nhào vào trong ngực Tiểu Cao , mãnh liệt ôm lấy hắn , " Cao đại ca , ta sợ hãi , ta vừa gặp ác mộng . Trong mộng thấy mình bị người ta gϊếŧ , ta không dám ngủ trong phòng . Cao đại ca , ta thực sự sợ hãi . Có thể xem xem ta được không? ”

Tiểu Cao nhíu mày nhìn chằm chằm nữ nhân trong ngực , nhất là khi nhìn thấy Minh Tú trên người chỉ mặc một tầng sa mỏng , vóc dáng yêu kiều hiện rõ , dáng người xinh đẹp khiến người ta không thể không phun máu . Bình thường nam nhân nhịn không được liền nhào tới nhưng Tiểu Cao không phải một trong số họ. Loại nữ nhân này hắn đã gặp nhiều , Minh Tú không tính là gì cả.

“ Ngươi tiến vào trước đi .” Tiểu Cao nhíu mày , ôm Minh Tú bước vào nhà .

Minh Tú trong lòng vui mừng khôn xiết. Quả nhiên , chỉ cần là đàn ông thì không thể nào ngoảnh mặt làm ngơ chính mình . Càng đắc ý , nàng ôm Tiểu Cao bước vào nhà không buông.

“ Ngươi trước thả ta ra .” Tiểu Cao bước đến giường, cố gắng tránh thoát Minh Tú .

“Ah , tốt.” Nhìn xem Tiểu Cao dẫn mình đến bên giường, Minh Tú đỏ mặt buông tay ra.

Giải thoát khỏi cánh tay xiềng xích của Minh Tú , Tiểu Cao nghiêm mặt nói với nàng : “ Nếu ngươi không dám nghỉ ở trong phòng , vậy thì nghỉ ở đây , ta đi nơi khác.” . Nói xong mặc Minh Tú phản ứng , liền đi ra ngoài.

Minh Tú kinh ngạc nhìn Tiểu Cao đi ra ngoài , cả buổi đều không kịp phản ứng lại . Đợi nàng phản ứng, Tiểu Cao hình bóng đã sớm không thấy , nàng giận dữ đem tất cả gối đầu trên giường ném ra người , " Tiểu Cao, đồ đầu gỗ ."

Đáp lại nàng chỉ là sự im lặng .

Cẩn Du trở về Xuyên phủ cũng chưa biết nên xử lý nghư thế nào , ngồi ở bàn ăn chờ đợi , nghịch thuốc độc Tiểu Cao đưa cho nàng trong tay.

“ Như thế nào không ăn trước đâu ?” Xuyên Hạo vừa vào phòng liền nhìn thấy Cẩn Du ngẩn người , trước mặt bày biện rau đã không còn nhiệt khí , nhìn thấy là biết đều nguội mất , không khỏi có chút trách cứ Cẩn Du , "Nếu sau này ta còn chưa quay lại, ngươi không cần đợi ta , cứ ăn trước đi."

Cẩn Du lắc đầu, " Ta cũng không đói lắm , hình như hôm nay ngươi về muộn rồi ."

Nói đến đây, Xuyên Hạo không khỏi nhíu mày, “Hôm nay ta đi ra ngoài thành giải quyết một số việc, trên đường chậm trễ .”

Trong lòng hắn hận muốn chết, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy , rõ ràng là Thái tử tìm người cố ý . May mắn , hôm nay sắp xếp Cấm Vệ quân cùng Cẩn Du ra ngoài, bằng không thì , thật sự không biết chuyện gì sẽ xảy ra.

Cẩn Du cảm thấy hơi kỳ lạ, chuyện này thật trùng hợp. Quên đi, nàng không nên hỏi quá nhiều về chuyện công việc , “ Đói bụng ư , ta để phòng bếp hâm nóng món ăn.”

“Ừ.” Xuyên Hạo gật đầu, vẻ mặt có chút mệt mỏi.

Cẩn Du gọi Thúy Nhi vào lấy đồ ăn trên bàn đi hâm nóng lại, quay lại thì thấy Xuyên Hạo đang nghịch độc dược nàng để trên bàn.

“Đây là cái gì?” Xuyên Hạo ánh mắt tò mò nhìn Cẩn Du .



“Độc dược .” Cẩn Du trả lời không cần suy nghĩ , không thể không biết tự mình nói ra cỡ nào kinh người .

Thúy Nhi đang chuẩn bị đi ra ngoài nghe vậy liền dưới chân lảo đảo , suýt chút nữa ném hết mọi thứ trong tay ra ngoài, vội vàng bước nhanh bỏ đi . Thiếu phu nhân đúng là lời nói khiến người sợ hãi là thế .

Chưa từng nghĩ Xuyên Hạo hoàn toàn không kinh ngạc, trên mặt cũng không có biểu hiện bất mãn hay kinh ngạc, trên mặt còn có chút vui vẻ.

“ Ngươi không tức giận sao?” Cẩn Du cảm thấy có chút kỳ quái.

Xuyên Hạo lắc đầu, vẻ mặt hưng phấn, “Nếu bảo bối nói muốn ta ăn , ta liền ăn ngay .”

Cẩn Du cảm thấy nam nhân này nhất định là một kẻ điên , liếc nhìn hắn ghét bỏ . Rất lâu sau này , nàng có thể cảm nhận được cái kia yêu say đắm và điên cuồng khác nhau của hắn .

“Nếu được chết trong tay Cẩn Nhi , ta cũng cam lòng.” Xuyên Hạo lời nói, khiến Cẩn Du một lần nữa rùng mình.

“ Ngươi có thể lại điên hơn nữa!” Cẩn Du tức giận nói.

“Ta nói đều là sự thật.” Xuyên Hạo vẻ mặt nghiêm túc, đưa tay ra trước mặt Cẩn Du , “Lại đây.”

Cẩn Du như bị mê hoặc , không nhịn được mà đi tới , Xuyên Hạo nắm chặt tay nàng kéo tới , cả người nàng ngồi vào trên đùi hắn , gắt gao ôm lấy nàng .

"Ta biết ta khác với mọi người . Người khác đều nói ta là kẻ biếи ŧɦái, ác ma, đối với ta tránh không kịp . Nhưng đã sao, ta chỉ cần để tâm với người ta yêu là được ,Cẩn Du , ngươi là người duy nhất ta dụng tâm để ý ."Lần đầu Xuyên Hạo nói với Cẩn Du lời trong lòng .

“ Không sợ ta thực đem ngươi gϊếŧ đi ?”

“ Cẩn Du không tiếc sao?” Xuyên Hạo nhìn Cẩn Du cười đùa cợt nhả .

Cẩn Du liếc hắn một cái , "Hôm nay , khi ta đến Văn Kinh tự Tiểu Cao đã tìm đến , nói muốn dẫn ta rời đi . Hắn đưa ta bao độc dược này , muốn ta hạ độc ngươi ."

Xuyên Hạo ấn đường nhíu chặt , " Chính là cái người bên cạnh mẹ ta gã sai vặt , cầu ta cứu ngươi người đó ?"

Cẩn Du gật đầu, " Đúng , chính hắn ."

" Có một số người là sống thiếu kiên nhẫn!" Xuyên Hạo âm ngoan huung ác mắng một câu , ý đồ lợi dụng Cẩn Du hố hắn , ngược lại học được khôn khéo.



“ Nghe Tiểu Cao ý tứ e rằng đằng sau hắn còn có một cái chủ tử Hắn chẳng qua chỉ là một quân cờ được sắp xếp trong Xuyên phủ .”

“Ah ?” Xuyên Hào nhướng mày.

“Còn có ,” Cẩn Du nghiêm mặt nhìn Xuyên Hạo, “ Ngươi có biết tại sao ngươi đem toàn bộ kinh thành lật qua , cũng không tìm thấy Minh Tú không?”

“Người đang ở trong tay họ.” Xuyên Hạo khẳng định nói.

“ Xuyên phủ còn có gian tế !” Cẩn Du nghĩ nghĩ lời hôm nay Tiểu Cao nói , nói thêm một câu. Nhưng mà , Xuyên Hạo lại một bộ không thèm để ý , xem ra hắn đã biết điều đó.

" Vốn đại thiếu gia nắm trong tay kinh thành Cấm Vệ quân , trong phủ có mấy cái gian tế là chuyện bình thường hơn nữa lòng người khó đoán , bắt được một cái thì sẽ có cái thứ hai , vậy sao phải phiền toái như vậy ."

Cẩn Du nghĩ thầm , Xuyên Hạo người này , có thể leo lên đến chức chỉ huy Cấm Vệ quân lại được hoàng đế coi trọng , quả thực không phải là người đơn giản.

Khi Thúy Nhi các nàng mang thức ăn lên , Cẩn Du linh quang chợt lóe .

“Ta có một kế hoạch.” Cẩn Du đột nhiên mở miệng nói , Xuyên Hạo nghiêng đầu nhìn nàng .

Cẩn Du ghé sát tai Xuyên Hạo thì thầm , nhỏ giọng nói : “Chúng ta liền lợi dụng Tiểu Cao kế hoạch đem kẻ phía sau màn dẫn ra , thế nào ?”

Cẩn Du chính xác là muốn tìm ra Minh Tú . Nếu một ngày Minh Tú còn chưa chết , nghĩa là nhiệm vụ của nàng liền thất bại. .

“Như thế thì ngươi sẽ gặp nguy hiểm hay không ?” Xuyên Hạo do dự.

“Không.” Cẩn Du không ngờ tới Xuyên Hạo lại nghĩ đến mình trước tiên , trong lòng có chút cảm động, “Hơn nữa, còn không phải có ngươi bảo vệ ta sao? Chẳng lẽ ngươi sợ rằng mình không có năng lực này sao?”

Xuyên Hạo tay ôm Cẩn Du eo nhỏ thắt chặt , khí phách nói : " Cho dù có liều mạng , ta cũng bảo hộ ngươi chu toàn ."

" Không phải là vậy ," Cẩn Du ngẩng đầu , " Nhưng mà ,kế hoạch này làm thế nào mà thực hiện".

Xuyên Hạo quay đầu nhìn món ăn trên bàn, khóe môi khẽ cong , “ Cẩn Du , bánh hạt sen ngươi làm ngon nhất , ta thế nhưng rất thích ăn .”

Ánh mắt Cẩn Du sáng lên, nhìn Xuyên Hạo, cùng nhau cười.

Bên này hai người bàn bạc kế hoạch, bên kia , một vị khách bất ngờ cũng tới sân của Tiểu Cao.