Chương 22: Phản Đòn Run M Đại Thiếu Gia

Tiểu Cao nhìn thấy Cẩn Du nước mắt , lộ ra vẻ thương hại, nghiến răng nghiến lợi nói: " Không sợ, ta có cách. Chỉ cần ngươi có thể giúp ta làm một việc , chúng ta có thể cao chạy xa bay ."

Cẩn Du nghi hoặc ,“ Chuyện gì ? ”

“ Giúp ta gϊếŧ Đại thiếu gia. ” Tiểu Cao hai mắt đột nhiên trở nên hung ác làm Cẩn Du hoảng sợ .

Gϊếŧ Xuyên Hạo? Rốt cuộc là ai có thế lực mạnh mẽ có thể gϊếŧ chết Xuyên Hạo mà vẫn có thể trở mình thoát được ?

Tiểu Cao thấy Cẩn Du mở to mắt, nghĩ rằng nàng bị dọa sợ , nhanh chóng đổi vẻ mặt dịu dàng nói với Cẩn Du : " Cẩn Du , ngươi không phải sợ , chỉ cần làm theo những gì ta nói, chúng ta nhất định có thể toàn thân thoát ra . "

Cẩn Du cau mày," Đó là gϊếŧ người, chúng ta có thể trốn thoát? "

" Cẩn Du , chỉ cần nghe ta nói , chỉ cần gϊếŧ Xuyên Hạo ,có thể trải qua ngày tháng tốt đẹp . " Tiểu Cao bắt đầu vẽ ra một tương lai tươi sáng cho Cẩn Du , "Chỉ cần Xuyên Hạo chết đi, chúng ta có thể mua một căn nhà, sống ổn định cuộc sống nhỏ của mình , có một vài đứa con trong tương lai ..."

Bức tranh này vẽ ra quá đẹp , Cẩn Du không muốn nghe nữa.

"Nhưng, nhưng mà ...Đại thiếu gia vẫn là chủ tử . ...Nếu gϊếŧ hại chủ tử tính mạng ... bằng cách này, sẽ bị triều đình truy nã.... Ta sợ ..."

"Ta sẽ bảo vệ ngươi." Tiểu Cao vẻ mặt kiên định. , "Tin tưởng ta, ta sẽ bảo vệ ngươi bình an vô sự , chỉ cần ngươi có thể xuống tay , ta liền có thể đưa ngươi rời khỏi Xuyên phủ."

Cẩn Du ánh mắt lóe lên , xem ra Xuyên phủ có nội gián của bọn hắn ,

"Vậy thì , ta nên làm gì đây. ” Cẩn Du giả vờ đồng ý với đề nghị Tiểu Cao .

Tiểu Cao vội vàng lấy ra một túi giấy nhỏ dưới ống tay áo, “ Cái này cho ngươi .”

Cẩn Du vươn tay cầm lấy, hỏi: “Đây là cái gì?”

“Hạc Đỉnh Hồng , thiên hạ kịch độc ." Tiểu Cao lời nói thâm trầm làm Cẩn Du tay run lên , không nghĩ tới người này ra tay ngược lại ngoan độc . Vừa động thủ chính là muốn mạng người khác đâu .

Cẩn Du không nói gì , Tiểu Cao chỉ cho rằng nàng vẫn còn sợ hãi, cho nên tiếp tục nói : “Sau khi mọi việc xong xuôi, ngươi liền treo một chiếc đèn l*иg đỏ trước cửa sân nhỏ , tự nhiên ta thấy được , sẽ đến Xuyên phủ đón ngươi rời đi. ”

Lời nói của Tiểu Cao khiến Cẩn Du càng khẳng định suy đoán của mình , Xuyên phủ thực sự có gián điệp.



" Cái kia , nếu như mọi chuyện thất bại sẽ như thế nào ?" Cẩn Du chưa nói xong đã bị Tiểu Cao xen ngang . "Sẽ không thất bại, tin tưởng ta , sẽ không đâu ."

Cẩn Du nhìn dứt khoát cùng kiên định đôi mắt của hắn ,nhịn không được rũ mắt .

“ Đúng rồi , Minh Tú ở chỗ của ta .” Tiểu Cao lời nói khiến Cẩn Du ánh mắt lóe lên, “Ta biết để ý nhất là Minh Tú cái này người thân , vì vậy đưa Minh Tú cứu khỏi Xuyên phủ trước , để cho sau này tỷ muội hai người đoàn tụ . ”

Cẩn Du trong lòng cười lạnh , như thế nào nàng lại cảm thấy nếu nàng không đồng ý, Tiểu Cao sẽ dùng cái gọi là " muội muội "đó để uy hϊếp nàng đâu ?

Nếu Tiểu Cao thực sự gϊếŧ chết Minh Tú ,ngược lại bớt việc .

" Cẩn Du ,ngươi đem thuốc cất kỹ , nhất định phải cẩn thận , ta đợi ngươi tin tức . Hiện tại , thời gian không sớm , ta cũng phải trở về , trên đường cẩn thận ." Tiểu Cao dùng sức thoáng cầm Cẩn Du hai tay rồi quay người rời đi. .

Cẩn Du nhìn bóng dáng Tiểu Cao khuất dần trong bóng tối, nhìn cây nhang chỉ còn bằng nửa tay, bước đến tượng Phật cắm cây nhang vào lư hương.

“Thiếu phu nhân .” Tiểu Lục Tử nhìn thấy Cẩn Du đi ra ngoài liền vội vàng chào hỏi , cầm lấy hộp thức ăn trong tay nàng .

“Trở về đi.” Cẩn Du nhấc chân đi tới phía trước, Tiểu Lục Tử cùng Cấm Vệ quân đi ra sát phía sau lưng đi ra ngoài .

Ngồi trong xe ngựa lấy ra chất độc được đặt trong ống tay áo , suy nghĩ một lúc , Cẩn Du tựa hồ có chút không biết làm sao cho phải .

Nói thật , tuy là Xuyên Hạo đối với nguyên chủ tàn bạo thế nhưng đối với nàng lại là móc tim móc phổi . Ngoại trừ những trận đòn roi lúc đầu , sau này hắn làm ,nói là đem nàng sủng tận trời cũng không đủ .

Vì vậy, tình cảm của Cẩn Du dành cho Xuyên Hạo rất phức tạp, nàng không biết phải làm thế nào với nam nhân này .

Nếu không làm theo chỉ dẫn của Tiểu Cao , sẽ không có cách nào để tìm thấy Minh Tú . Đây là điều Cẩn Du phiền não .

Sau khi xe của Cẩn Du rời đi , Tiểu Cao cũng rời khỏi chùa miểu trở về nơi ở tạm thời của mình .Hắn đang ở tại sân nhỏ cách Xuyên phủ hai con đường bên ngoài , thật là làm người ta không nghĩ tới .

Vừa khóa cửa , một bóng màu hồng chạy từ phòng ra tới nhìn thấy Tiểu Cao bước vào , trên mặt nở nụ cười rạng rỡ .

“ Cao đại ca , ngươi đã về .” Lộ ra tươi cười chính là Minh Tú được Tiểu Cao cứu được .

“Ừ.” Tiểu Cao khuôn mặt lãnh đạm.

" Cao đại ca , ngươi đói không ? Ta làm cơm , chúng ta cùng ăn đi." Minh Tú không để ý đến khuôn mặt lạnh lùng của Tiểu Cao , vẫn vô cùng vui vẻ .



Vào đêm Nguyễn Phương Hoa gặp chuyện , nàng thực sự nghĩ rằng mình chết chắc rồi , nhân lúc không có ai để ý, nàng đã vụиɠ ŧяộʍ trốn ra Nguyễn Phương Hoa sân nhỏ .

Thế nhưng , Thủ vệ Xuyên phủ rất nghiêm ngặt , nàng vốn dĩ trốn không thoát , chỉ coa thể vụиɠ ŧяộʍ tìm chỗ che giấu chính mình .

Không nghĩ tới lại ngủ thϊếp đi vì quá sợ hãi và mệt mỏi, sau khi tỉnh lại đã ở trong sân này, nàng cũng biết Tiểu Cao chính là người đã cứu mình .

Minh Tú muốn báo đáp hắn thật tốt, nghĩ rằng qua thời gian lâu dài , Tiểu Cao sẽ thích nàng , cho nên trước mặt Tiểu Cao tỏ ra vô cùng chịu khó cùng nhu thuận . Thế nhưng không ngờ Tiểu Cao lại nói với nàng , lý do cứu nàng , chỉ vì nàng là muội muội của Cẩn Du mà thôi , nếu không hắn tuyệt đối không xen vào chuyện người khác .

Minh Tú biết rõ mặc dù tức giận muốn chết , nhưng mà nàng cũng hiểu được muốn làm Tiểu Cao vui vẻ , nàng tuyệt đối không được tỏ ra oán giận Dịch Cẩn Du ,chỉ đành phải tạm nhún nhường vì lợi ích chung . Nàng không tin, mị lực của mình không thể chinh phục Tiểu Cao .

Thế nhưng Tiểu Cao rất bận rộn, bình thường không nhìn thấy bóng dáng , hơn nữa Tiểu Cao cũng cảnh báo nàng không được rời khỏi sân , nếu không sẽ có người muốn mạng nàng . Để giữ lại mạng nhỏ , Minh Tú một mực ở trong sân nhỏ không bao giờ ra ngoài . Hàng ngày tự mình chuẩn bị đồ ăn đợi Tiểu Cao trở về .

Mặc dù Tiểu Cao sẽ mang cho nàng vài thứ gì đó, lại không bao giờ ăn cơm nàng nấu . Điều này khiến nàng thất bại , giống như hôm nay chẳng hạn .

“Ta đã ăn rồi, ngươi chính mình ăn đi.” Tiểu Cao nói xong liền trở về phòng mình .

Lại một lần nữa! Minh Tú cắn môi , vẻ mặt mang oán khí .

Nàng nào biết đâu , sau lần đầu nấu cơm đặc biệt thả " gia vị " về sau , Tiểu Cao liền đề phòng nàng .Cố tình xa lánh nàng để tránh nàng quấn lấy mình .

Từ nhỏ đến lớn , mặc dù Minh Tú lớn lên không tệ nhưng cùng ôn nhu Cẩn Du so sánh hiển nhiên là Cẩn Du tốt hơn rất nhiều lần .

" Thùng thùng" . Tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ sâu xa của Tiểu Cao , có chút không vui nhìn cánh cửa , “ Làm sao vậy ?”

“ Cao đại ca .” Giọng Minh Tú đầy ủy khuất , “Ta là tiểu Tú , ngươi mở cửa được không ? "

Tiểu Cao nhịn lại trong lòng không kiên nhẫn , hướng cửa hô :

" Chuyện gì ? "

"Cao đại ca , ngươi mở cửa ra được không ? Ta muốn ở trước mặt nói với ngươi ." Minh Tú thanh âm khóc nức nở .

Tiểu Cao đau đầu, nhưng vẫn đứng dậy mở cửa.