Chương 2: Phản Đòn Run M Đại Thiếu Gia

Dịch Cẩn Du cũng không phải người mang điềm xấu gì , gả cho đại thiếu gia Xuyên Hạo , cuộc sống tự nhiên cũng không tốt lành gì . Nàng cũng chưa hề nghĩ tới vị đại thiếu gia có vẻ ngoài hào hoa phong nhã này lại là loại người đội lốt thú , mỗi đêm đều cầm roi tàn nhẫn hành hạ nàng đến tận bình minh .

Sau nửa tháng, Dịch Cẩn Du bị đánh chỉ còn nửa hơi tàn , rốt cuộc Minh Tú cũng đến để giễu cợt nàng . Nàng ta cho nàng biết tất cả sở dĩ có ngày hôm nay đều là Dịch Cẩn Du đáng đời , vốn dĩ nàng không nên sống tốt hơn ả . Thậm chí đem tất cả nguồn căn sự việc chính mình hãm hại Dịch Cẩn Du thế nào đều nói rõ ra .

Dịch Cẩn Du nhìn tình cảnh bản thân hiện tại , cha mẹ qua đời , lang bạt đầu đường xó chợ , bị bán vào Xuyên phủ chỉ vì kiếm miếng cơm manh áo, lại không ngờ bị bạch nhãn lang hãm hại , uổng cho bản thân lúc trước còn cứu mạng nàng .

* Bạch nhãn lang ( sói mắt trắng ) ám chỉ những kẻ vong ân bội nghĩa ...

Vì quá uất hận, sau khi Dịch Cẩn Du bị đánh chết, linh hồn không thể đi đầu thai .

Sau khi Cẩn Du tiêu hóa trí nhớ của nguyên chủ Dịch Cẩn Du ,không khỏi thở dài , nguyên chủ là một người lương thiện tốt tính, chỉ muốn có một cuộc sống ổn định lại không ngờ rằng sẽ bị Minh Tú con sói mắt trắng này hãm hại đến như vậy .

Lúc này nàng mặc váy cưới ngồi trên giường còn trong phủ khua chiêng gõ trống thanh âm nghập trời .

Có vẻ như xuyên qua thời gian , vốn là ngày nguyên chủ kết hôn , cùng lúc trước ước hẹn dẫn nguyên chủ bỏ trốn , Tiểu Cao đã sớm mất tích .

Cẩn Du nhấc khăn trùm đầu màu đỏ từ trên giường nhảy xuống . Nếu không muốn kết cục bị đánh chết như nguyên chủ , kế hoạch trước hết là bỏ chạy , sau đó tìm cơ hội quay lại trừng trị bạch nhãn lang Minh Tú .

Cẩn Du không biết tại sao mình lại bị ràng buộc bởi một thứ gọi là "Hệ thống pháo hôi ", nhưng quanh quẩn trong đầu chỉ có dòng chữ , "Nhiệm vụ thất bại sẽ bị tan thành mây khói ", khiến nàng rùng mình không thể giải thích được.

Điều này có nghĩa là nếu cô không thể giúp nguyên chủ Dịch Cẩn Du giải quyết ân oán trong lòng, phải cùng nguyên chủ tại đây tan thành mây khói , thật đúng là một hệ thống lừa đảo chết tiệt .

Nghĩ vậy, Cẩn Du đã chạy ra kéo cửa chuẩn bị trốn thoát thân, không ngờ lại gặp phải Xuyên Hạo đang định xông vào .



Nhìn trước mặt tuấn mỹ nam nhân , Cẩn Du không khỏi cảm thấy trong lòng phát lạnh , bóng dáng của nguyên chủ bị đánh hàng đêm vẫn còn trong tâm trí nàng , nắm chặt nắm đấm , Cẩn Du lo lắng nghĩ cách thoát ra .

Xuyên Hạo nhìn chằm chằm người phụ nữ mặc áo cưới hồng mai trước mặt, đôi môi đỏ mọng cùng làn da trắng nõn, đôi mắt sáng ngời dường như so với lúc trước còn sáng hơn rất nhiều, bộ dáng quật cường thật sự động lòng người ....

“ Vội vàng hấp tấp , ngươi là muốn đi nơi nào ?” Khóe miệng nhếch lên một nụ cười xấu xa, nhìn nàng chằm chằm hỏi .

Nghe những lời ôn nhu nhẹ nhàng như nước của Xuyên Hạo , đặc biệt là đôi mắt bắt đầu sáng ngời , Cẩn Du không khỏi rùng mình, theo bản năng lùi lại phía sau, giữ khoảng cách an toàn với Xuyên Hạo.

Nam nhân này đang hưng phấn . Rõ ràng là hắn càng hưng phấn thì nàng càng trở nên nguy hiểm, trong lòng Cẩn Du tràn đầy cảnh giác.

“ Như thế nào , phu quân hỏi ngươi lời nói đâu , vẫn không biết trả lời ư , hay là ngươi bị mê hoặc bởi bộ dáng khuynh thành của phu quân đây ?”

Xuyên Hạo tiến gần Cẩn Du , một tay nâng cằm nàng lên, nhìn chằm chằm Cẩn Du .

Cẩn Du hất tay Xuyênn Hạo ra, thân thể nguyên chủ không khỏi run lên, “Đừng lại gần ta .”

Nghĩ đến kế tiếp Xuyên Hạo sẽ làm gì với mình, nàng liền cảm thấy da đầu tê dại .

“ Ta là phu quân của ngươi. ., Làm sao có thể không đến gần ngươi, ngươi vừa mới kết hôn liền muốn một mình trông phòng ? " Xuyên Hạo cũng không quan tâm Cẩn Du đột nhiên lãnh đạm . Chẳng qua cảm thấy vẻ ngoài vùng vẫy của nàng càng thú vị, trong lòng có chút ngứa ngáy, từng bước hướng tới gần Cẩn Du .

CẩnDu nghiến răng đẩy Xuyên Hạo ra để chạy ra ngoài . Không nghĩ hắn lại phản ứng nhanh như vậy, một tay nắm lấy cánh tay mình ,khí lực lớn khiến Cẩn Du đau phát ra tiếng .



“ Thả ta ra.” Cẩn Du đã mất bình tĩnh, đấm đá vào người Xuyên Hạo ,nghĩ đến việc người này sẽ làm tiếp , cơ thể không khỏi vùng vẫy .

“Người không nghe lời, sẽ bị trừng phạt!” Xuyên Hạo không quan tâm đến sự sợ hãi của Cẩn Du , dù sao mấy trò nhỏ của nàng cũng chỉ đáng gãi ngứa cho hắn .

Không những không đau mà còn khiến hắn hưng phấn hơn. Túm lấy Cẩn Du , ném nàng lên giường hỉ trong phòng .

Cẩn Du đột nhiên bị túm lấy , hoa mắt ù tai nhưng vì quá sợ hãi nên nàng vội vàng bò đến bên trong giường.

Thấy bộ dáng sợ hãi trốn không kịp của nàng , Xuyên Hạo càng hứng thú hơn ,thò tay nắm lấy chân , nhưng vì Cẩn Du co chân lại, Xuyên Hạo chỉ nắm lấy váy cưới của nàng .

Cẩn Du thấy y phục của mình đã bị nắm nên hướng phía bên trong bò tới , giãy giụa muốn thoát , Xuyên Hạo đắc ý cười cười rồi kéo mạnh, y phục Cẩn Du bị xé nát .

Rõ ràng tự nhủ mình phải bình tĩnh, nhưng lúc này nàng thực sự không thể bình tĩnh được nữa.

“A!” Cẩn Du hét lớn một tiếng , đồng thời co mình thành một đoàn .Nàng cũng không biết tương phản giữa làn da trắng nõn, đôi mắt bướng bỉnh, quần áo xộc xệch trên người và chiếc giường màu đỏ, tất cả thứ này lọt vào mắt Xuyên Hạo giống như một con mèo nhỏ bị ngược đãi , càng khơi dậy du͙© vọиɠ trong lòng Xuyên Hạo .

Không biết rút roi từ đâu ra, Xuyên Hạo hứng thú nhìn chằm chằm Cẩn Du kinh hãi trừng lớn mắt , nâng roi quất xuống.

Cẩn Du nhìn thấy Xuyên Hạo rút roi ra , càng cảm giác không ổn . Quả nhiên nhìn thấy nụ cười giất người bừa bãi trên khuôn mặt của Xuyên Hạo , càng biết rõ chính mình không thể trốn thoát.

Trong lòng mới nghĩ đến điều này , một đợt đau đớn kịch liệt từ vai truyền đến , Cẩn Du đau đến hít vào một hơi , lại mạnh mẽ nghiến răng nghiến lợi để không phát ra âm thanh nào .

Nàng biết rất rõ ràng , nguyên chủ thanh âm phát ra thảm thiết không những không được Xuyên Hạo đồng cảm ngược lại còn khiến hắn hưng phấn hơn , cho nên Cẩn Du chết cũng không nên phát ra âm thanh .