Cẩn Du cảm thấy bên tai phát ra âm thanh phiền lòng , không khỏi nhíu mày, chóp mũi cũng ngứa ngáy không biết là vật gì , đang ngủ say không kìm được giơ tay quơ quơ , “Đừng làm phiền nữa.”
Xuyên Hạo sửng sốt không nghĩ tới tiểu gia hỏa trên giường đáp lại , dùng một loại không tgeer mềm mỏng hơn thanh âm nói : “ Cẩn Nhi , rời giường , nếu ngươi muốn ngủ tiếp , ta sẽ đem muội muội ngươi gϊếŧ đi . ”
Cẩn Du nghe vậy mừng khôn xiết nhưng cũng mở mắt ra. Nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Xuyên Hạo dán lại gần , nàng kinh ngạc nhảy dựng lên, ôm chặt chăn bông, sợ hắn hướng mình làm bậy .
“ Ngủ năm ngày năm đêm, cuối cùng cũng ngủ đủ.” Xuyên Hạo không vui trước hành động lảng tránh của Cẩn Du lại chỉ giả vờ như không nhìn thấy .
Lúc trước là trận đòn roi với nàng chắc đã để cho nàng trong tâm trí , cái bóng quá lớn .
Năm ngày năm đêm? Đây là chuyện gì vậy? Cẩn Du chỉ cảm thấy mình ngủ rất thoải mái lại không ngờ rằng mình đã ngủ lâu như vậy.
Nghĩ đến những gì Xuyên Hạo đã làm với mình , Cẩn Du hung hăng hướng hắn trừng mắt .
Ánh mắt hung dữ này ngược lain khiến cho Xuyên Hạo nhìn hưng phấn lên .
“ Phu nhân , rời giường a .” Xuyên Hạo ân cần đỡ nàng dậy, sợ nàng đứng dậy sẽ bị chóng mặt nên hắn lấy khăn nóng lau mặt cho nàng .
Phu nhân ? Cẩn Du không khỏi ngây người , Xuyên Hạo đang phát điên gì vậy? Hơn nữa hắn đột nhiên trở nên ôn nhu như vậy là cái gì tình huống ! Bị quỷ ám a .
“ Ngươi ?” Cẩn Du muốn hỏi hắn , nhưng không biết phải nói thế nào.
“Làm sao vậy?” Nụ cười trên mặt Xuyên Hạo vô cùng ôn nhu, hoàn toàn không giống với người đàn ông kiêu căng ngạo mạn trước đây.
Cẩn Du nhanh chóng lắc đầu, “Không có gì đâu.” Nàng không muốn tụe tìm việc .
“Vậy thì dậy ăn cơm đi, đồ ăn đều muốn nguội.” Xuyên Hạo giữ chặt tay Cẩn Du lôi kéo chăn mềm .
Cẩn Du vẫn còn kháng cự một chút, nam nhân này đã xảy ra chuyện gì vậy? Nhưng nàng không dám phản kháng, nàng hiểu rõ nam nhân này dị thường như thế nào, không muốn bị Xuyên Hạo đánh một lần nữa.
Thành thật tiến đến giường, không ngờ Xuyên Hạo lại tự mình cầm giày lên xỏ vào cho mình , Cẩn Du tròng mắt thiếu chút đều rơi ra ngoài .
Trời sắp mưa có màu đỏ phải không ?
“Đến , hôm nay ta để nhà bếp nấu mấy món thanh đạm , nàng sẽ thích .” Xuyên Hạo nắm tay Cẩn Du đưa nàng đến bên bàn.
Nhìn thấy những món ăn rực rỡ trên bàn, Cẩn Du thực sự cảm thấy hơi đói.
“Uống chút canh trước đi.” Xuyên Hạo tự tay chuẩn bị một bát canh cho Cẩn Du , nhẹ nhàng đặt trước mặt nàng , “Nào, cẩn thận một chút.”
Nhìn Xuyên Hạo dị thường như vậy, Cẩn Du rốt cuộc không nhịn được mở miệng . "Ngươi , làm sao vậy ?"
"Hả?" Xuyên Hạo có vẻ sửng sốt trước câu nói của Cẩn Du , "Có chuyện gì vậy?"
" Như thế nào trong một đêm ngươi như trở thành người khác , ta nghĩ ..." Ngươi muốn gϊếŧ ta đâu .
Câu cuối cùng, Cẩn Du trong lòng nói ta .
“ Cho rằng cái gì ?” Xuyên Hạo tiến lại gần Cẩn Du , nhìn Cẩn Du chằm chằm như thể anh sắp nuốt chửng nàng .
“Không có , không có .” Cẩn Du không dám nói nhảm, cái này biếи ŧɦái , nàng không thể trêu vào .
" Đến , phu nhân ăn nhiều. Thân thể của ngươi là quá yếu. Cần phải bù đắp cho nó." Xuyên Hạo gắp một chân gà đặt vào trong bát Cẩn Du . "Hơn nữa , phu nhân ăn no mới có khí lực a....."
Cẩn Du bị Xuyên Hạo làm cho sợ tới mức nước canh trong miệng phun ra ngoài, “ Ngươi nói cái gì?” Hẳn là không nên như nàng nghĩ.
Xuyên Hạo xoắn tóc Cẩn Du , có chút nhăn nhó nói , " Phu nhân không phải muốn quất vi phu ư , chờ phu nhân thân thể dưỡng tốt , chúng ta lại tiếp tục ."
Cẩn Du sững sờ một lúc lâu, không nghĩ tới mình đánh bậy đánh bạ cái , mở ra cho Xuyên Hạo thế giới mới . Cái này là thật vậy chăng ?
Xuyên Hạo có vẻ cao hứng với biểu cảm ngốc ngốc của nàng , nhìn thấy vết răng trên cổ Cẩn Du , trong lòng liền hưng phấn , không quan tâm đến vết thương nữ nhân này tạo ra trên cơ thể mình.
Tùy tiện mặc một chiếc áo khoác ngoài, Xuyên Hào ra lệnh cho nhà bếp dọn bữa ăn.
Tâm tình phức tạp cùng Xuyên Hạo ăn cơm xong, Cẩn Du muốn tránh xa nam nhân này lại không ngờ Xuyên Hạo lại ra lệnh cho hạ nhân dọn dẹp giường chiếu sạch sẽ ,chuẩn bị tắm rửa nước ấm .
“Phu nhân , ngươi liền hầu hạ phu quân tắm đi .” Cẩn Du muốn đi ra ngoài lại bị Xuyên Hào ngăn lại.
Xem nhẹ sự dò xét trong ánh mắt của Thúy Nhi , Cẩn Du thành thật bước đến bên Xuyên Hạo.
“Thực nghe lời .” Xuyên Hạo nắm tay Cẩn Du đi vào phòng trong.
Nước nóng nhanh chóng được đưa vào, Xuyên Hạo phất tay ra hiệu cho tất cả thuộc hạ lui xuống .
“ Phu nhân , đến cởϊ qυầи áo cho ta.” Xuyên Hạo mở rộng tay.
Cẩn Du không dám nói chuyện, đi tới cởi bỏ quần áo của Xuyên Hạo, lộ ra thân thể cường tráng cùng lộn xộn vết thương . Nàng không ngờ rằng Xuyên Hạo vẫn chưa xử lý vết thương trên người mình, nhìn sắc mặt của hắn vẫn như thường, hiển nhiên vết thương nhỏ này không ảnh hưởng nhiều đến hắn .
Chuan Hao không nhìn biểu hiện trên mặt của Cẩn Du , hắn nhấc chân bước vào trong bồn tắm, “Đến kỳ lưng cho ta .”
Cẩn Du bước tới cầm khăn lau lưng cho Xuyên Hạo, cẩn thận tránh vết thương trên lưng của hắn .
Nhìn thấy Xuyên Hạo nhẹ nhàng run rẩy lên khi nàng vô tình chạm vào vết thương của hắn , Cẩn Du thăm dò chọc vào vết thương của hắn .
“Biết không, ngươi là người đầu tiên dám để lại vết thương cho bản thiếu gia này mà còn sống sót.” Xuyêm Hạo đột nhiên nói.
Cẩn Du tay run lên , không nói gì.