Chương 44: Tổng Giám Đốc Bá Đạo Lãnh Khốc Vô Tình (44)

Làm thủ tục xuất viện xong xuôi, Bạc Tư Yến đưa Khúc Yên về biệt thự của mình.

Lần này, không còn bất luận kẻ nào ngăn cản.

“Oa a, phòng ngủ của anh thật lớn.” Khúc Yên tham quan phòng ngủ chính của anh, phát ra tiếng thán phục: “Ngoại trừ hai màu trắng đen, thì không có thêm bất kì màu sắc nào khác, anh nhìn không khó chịu sao?”

“Em muốn thêm màu gì?” Bạc Tư Yến dắt tay của cô, lượn quanh phòng ngủ một vòng, đưa cô đến phòng tắm, “Em tắm rửa trước đi, anh sẽ bảo người giúp việc mang áo choàng tắm mới lên.”

“Em muốn màu hồng.” Khúc Yên nghiêng đầu cười khanh khách, cố ý làm khó anh, “đem giấy dán tường đổi thành màu hồng, như thế nào?”

Bạc Tư Yến nắm cái mũi của cô: “Tinh nghịch. Em muốn căn phòng màu hồng, anh có thể đem căn phòng bên cạnh trang trí thành kiểu dáng mà em muốn.”

“Ô… em thở không được…” Khúc Yên bị anh nắm cái mũi thở không nổi, chỉ có thể há miệng mà thở.

Cô vừa mở miệng, anh liền chuẩn xác hôn lên.

Đầu lưỡi chui vào.

“Ưm… bại hoại…”

Toàn bộ sự lên án của cô đều bị anh nuốt vào bụng.

Anh ức hϊếp cô thành nghiện, mỗi lần đều cô đến gần như ngạt thở, thì mới cho cô có cơ hội để mà thở.

Không khí trong lành vừa mới tiến vào l*иg ngực cô, anh lại hôn lên, hung hăng cướp đoạt sự ngọt ngào của cô.

Khúc Yên bị anh ‘bắt nạt’ đến đỏ bừng cả khuôn mặt.

Người đàn ông này sao lại hư hỏng như vậy a.

“A Yến…” Cô thật vất vả mới bắt được kẽ hở mà nói chuyện, “Em muốn tắm rửa. Anh chờ một chút đi…”

“Được. Tạm thời bỏ qua cho em.” Bạc Tư Yến rời khỏi đôi môi của cô, buông cô ra, “Đi tắm đi, anh qua căn phòng kế bên tắm.”

Thái độ này của anh, rõ ràng là đêm nay muốn ‘ăn’ cô.

Khúc Yên khe khẽ ‘hừ’ một tiếng, xoay người đi vào phòng tắm.

Đêm nay cô muốn cho anh biết, đến cùng thì ai khó chịu hơn.

Khúc Yên ở trong phòng tắm lớn xa hoa kỳ kèo đến nửa ngày, tắm rửa, sấy tóc xong xuôi, mới chậm rãi bọc áo choàng tắm màu trắng ra ngoài.

Bạc Tư Yến đã ngồi trên ghế sofa cạnh giường, đọc văn kiện trong ipad.

Anh nghe được tiếng bước chân của cô, ngước đầu lên nhìn.

Cô gái có làn da trắng nõn, khuôn mặt xinh đẹp, không trang điểm phấn son, mái tóc dài đen nhánh rủ xuống ở trước ngực, che đi đường cong thanh tú dưới áo choàng tắm.

Thắt lưng áo choàng tắm buộc quanh vòng eo mỏng manh đến mức một vòng tay đã có thể nắm được, tưởng chừng như chỉ cần anh dùng lực một chút là có thể bẻ gãy nó.

Dưới áo choàng lộ ra một phần bắp chân trắng nõn mềm mại, làn da trắng nõn như tuyết trông rất bắt mắt.

“Lại đây.” Giọng nói Bạc Tư Yến hơi hơi khàn khàn.

“Anh đang xem cái…”

Khúc Yên nghe lời anh đến gần, lời nói còn chưa dứt, liền bị anh ôm lấy trên đai lưng áo choàng tắm.

Anh dùng lức kéo một phát, cả người cô ngã vào trong ngực anh.

“Anh muốn làm gì vậy?” Khúc Yên hơi buồn bực.

“Em.” Anh nói.

Khúc Yên nhất thời nghe không hiểu.

Cô động não mấy giây, bỗng nhiên hiểu ra.

Anh ấy lại nói những lời… như vậy!

“Không cho nói.” Khúc Yên đưa tay che môi của anh: “Muốn nói cũng chỉ có thể là em nói.”

Đôi mắt đen như diệu thạch của Bạc Tư Yến lóe lên tia sáng lộng lẫy, giống như cười mà không phải cười, nói: “Vậy em nói đi, anh nghe đây.”

Khúc Yên đổi tư thế, dạng chân ra ngồi trên đùi, đối mặt với anh, khom lưng xích lại gần lỗ tai anh, nhỏ giọng nói: “Anh A Yến… dạng này…. Như thế…”

Giọng của cô vừa nhỏ vừa mơ hồ, Bạc Tư Yến căn bản không nghe rõ ràng cô đang nói cái gì.

“Lặp lại lần nữa.” Bạc Tư Yến cau mày nói.

“Không nói, lời hữu ích chỉ có thể nói một lần.” Khúc Yên từ trên đùi anh đi xuống, trên mặt mang theo nụ cười tinh nghịch, “Muốn nghe không? Vậy thì xin em đi.”

“Hửm?” Giọng nói trầm thấp của Bạc Tư Yến ẩn chứa khí tức nguy hiểm, “ai cầu xin ai?”

Khúc Yên lặng lẽ lui về sau, đứng cách anh rất xa, cười khıêυ khí©h, “anh cầu xin em thì em sẽ lặp lại lần nữa.”

Bạc Tư Yến đứng lên, bóng dáng cao lớn mang theo một cỗ khí tức âm hiểm, dọa người, từng bước từng bước tiến lại gần cô.

“Không cần, anh có thể không nghe.” Anh không nhanh không chậm nói ra ba chữ, “Trực tiếp tới.”

________

11/3/2024