Chương 8: Tổng giám đốc bá đạo lãnh khốc vô tình (8)

Editor : Nhan

Hãy ủng hộ mình tại truyenhdt.com tiemcachua nhé. Chúc mọi người một ngày tốt lành!!!

------------------------------

Hắn vươn hai ngón tay nắm cằm tiểu xảo của cô, lạnh lùng nói, "Nếu để tôi tra ra mùi hương có vấn đề, cô sẽ hối hận vì sinh ra trên đời này."

Khúc Yên bị niết đau, ngược lại cười khẽ : "Ngài có bao nhiêu nghi ngờ nha? Em sẽ không hại ngài, thật sự."

Cô xác thật không xịt nước hoa.

Chẳng qua cô mang một mùi hương giống hoa hồng, ngửi sẽ thấy tinh thần sảng khoái, ngửi lâu còn có thể kéo dài tuổi thọ.

Đây là phúc lợi hệ thống xuyên nhanh đưa cho cô, xem như một bàn tay vàng vô dụng, ngay cả một chút tác dụng kí©ɧ ɖụ© đều không có!

"Tốt nhất là như thế."

Bạc Tư Yến buông tay, lạnh lùng liếc cô.

Cằm cô bị hắn dùng sức niết, hiện lên một vết đỏ.

Làn da cô non mịn, hơi dùng sức sẽ lưu lại dấu.

Bạc Tư Yến nheo mắt, đáy lòng không hiểu vì sau dâng lên cảm giác nóng nảy.

"Em bảo đảm!" Khúc Yên giơ ba ngón tay trắng nõn, nghiêm túc nói, "Em bảo vệ ngài, không hại ngài. Em đối với nam nhân mình muốn tán tỉnh rất tốt rất tốt rất tốt!"

Bạc Tư Yến không khỏi cười nhạo: "Cô muốn tán tỉnh tôi?"

Khúc Yên chớp mắt hạnh mơ màng long lanh nước: "Không được sao? Nam nhân cũng không thể nói không được nha."

Bạc Tư Yến còn chưa trả lời, tốc độ xe đột nhiên khẩn cấp tăng tốc.

Thần sắc hắn không thay đổi, giương giọng hỏi tài xế đang lái ở ghế phía trước: "Trần lão, tình huống như thế nào?"

Tài xế Trần dẫm chân ga gia tốc, một bên trả lời: "Yến thiếu, chúng ta bị truy kích, phía sau có 3 chiếc xe."

Loại tình huống này hiển nhiên không phải lần đầu tiên xuất hiện, tài xế xử lý thật sự lão luyện, chuyên chọn đoạn đường nhỏ lắt léo khó đoán.

Bạc Tư Yến gặp nguy hiểm, lòng như cũ không chút gợn sóng, nhàn nhạt nhìn thoáng qua nữ nhân bên người : "Ngồi vững, nắm lấy tay vịn ở mặt trên cửa sổ xe."

Khúc Yên không nói lời vô nghĩa: "Được."

Ba chiếc xe theo dõi đằng sau rất nhanh liền có hai chiếc bị bỏ lại, chỉ còn một chiếc xe Jeep đuổi theo không ngừng.

Người trên xe Jeep mở cửa sổ ra, cầm súng nhắm ngay bọn họ trong chiếc Maybach.

Bang bang hai tiếng!

Viên đạn đánh trúng thân xe!

"Cúi người, không cần lộ ở bên cửa sổ." Bạc Tư Yến bình tĩnh chỉ huy.

"Vâng." Khúc Yên làm theo, nghiêng người, nằm ở trên đùi hắn.

Bạc Tư Yến bị cô động, cười nhạt.

Nữ nhân này, dưới tình huống nguy hiểm như vậy còn không quên câu dẫn hắn.

Lá gan lớn đến lạ thường.

Bất quá hắn không hất cô ra, loại thời điểm này không tiện so đo.

Hắn từ dưới ghế ngồi lật ra một khẩu súng lục, lắp ống giảm thanh, hạ cửa sổ xe xuống một chút, ép sát chiếc xe Jeep đang lao tới liền bắn!

Thương pháp của hắn cực kỳ tinh chuẩn, tài xế xe Jeep trúng đạn, bánh xe bắt đầu hỗn loạn đảo quanh.

Hắn thừa thắng xông lên, nhắm chuẩn người cầm súng ở ghế sau, bắn liền hai phát.

Đúng lúc này, trong nháy mắt, một tia sáng lóe lên, bay thẳng qua cửa kính ô tô đang mở!

"Cẩn thận!" Khúc Yên đột nhiên kinh hô một tiếng.

Cô được âm thanh cảnh báo từ hệ thống nhắc nhở, nguy hiểm đang ở rất gần.

Cô ngẩng đầu liền thấy một thanh tiểu đao tinh tế rất dài bay vụt vào bên trong xe, đối diện đầu Bạc Tư Yến!

Cô không chút do dự, tung người một cái, nhào lên thân Bạc Tư Yến.

Chỉ nghe phụt một tiếng, thanh âm mũi đao đâm vào thịt khiến người sởn tóc gáy.

Bạc Tư Yến giải quyết toàn bộ kẻ ám sát trên xe Jeep, đỡ lấy nữ nhân mềm mại ở trong l*иg ngực hắn.

"Cô thật không muốn sống nữa." Hắn thấp giọng nói.

Khúc Yên ghé vào trên hắn ngực, con dao mỏng đâm vào sau lưng cô, nơi gần vai, từng đợt đau kịch liệt.

"Em nói rồi, phải bảo vệ ngài, nói được phải làm được."

Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú tái nhợt, đau đến trên trán chảy ra một tầng mồ hôi lạnh.

Bạc Tư Yến dùng đầu ngón tay lau mồ hôi trên trán cô, nói với tài xế phía trước:"Lập tức đi bệnh viện!"

"Vâng! Yến thiếu!"

Maybach lập tức gia tốc, đi bệnh viện gần nhất .

Bánh xe lăn một chỗ gập ghềnh, xóc nảy một chút, Khúc Yên đau, hô một tiếng, đôi tay theo bản năng vòng lấy eo Bạc Tư Yến.

Bạc Tư Yến rất hiếm để nữ nhân bên người, nhìn cô đau đến nhu nhược đáng thương, cuối cùng lại không đem cô đẩy ra.

Hắn nhìn lướt qua đao mỏng sau vai cô, cắm không sâu, nhưng máu tươi thấm ướt váy đỏ, mơ hồ lộ ra màu đen dị thường.