Chương 33: Tổng giám đốc bá đạo lãnh khốc vô tình (33)

Editor : Nhan

Hãy ủng hộ mình tại truyenhdt.com tiemcachua nhé.

Chúc mọi người một ngày tốt lành!!!

------------------------------

"Tôi không chú ý tới......" Phó Đình Xuyên che đầu vai đau đớn, không hiểu sao lực Yến Thiếu lớn như vậy, hình như hắn trật khớp rồi......

"Đau quá." Khúc Yên cúi đầu nhìn cổ tay của mình, vốn đã có một vòng máu ứ đọng, bây giờ bị bóp đỏ, có chút bầm tím.

Làn da cô rất trắng, lộ ra chỗ bị thương nhìn thấy mà giật mình.

Bạc Tư Yến híp híp mắt đen, nhìn cổ tay trắng của cô, lười xen vào việc bọn hắn là vợ chồng hay không vợ chồng, tiến lên dắt tay cô, "Theo anh lên xe, trong xe có thuốc."

"Yên Yên......" Phó Đình Xuyên muốn đuổi theo nhưng lại sợ bị Bạc Tư Yến đánh một trận.

Vị lão đại tàn nhẫn này cũng không phải chỉ là hư danh.

Từ nhỏ xuất thân Gangster, trong tay không biết dính máu bao nhiêu người.

Nếu phải đánh nhau thật, hắn sợ mình sẽ bị đánh cho tàn phế.

Phó Đình Xuyên do dự một chút, Khúc Yên cùng Bạc Tư Yến đã qua bãi đỗ xe.

Maybach màu đen khởi động, rất nhanh tan biến bên trong tầm mắt.

........

Trong xe, Bạc Tư Yến bôi thuốc cho Khúc Yên.

Dược thoa lên trên cổ tay cô, lành lạnh, có chút đau.

Khúc Yên nhẹ hít một hơi: "Anh nhẹ chút......"

"Yếu ớt." Bạc Tư Yến chọc cô.

"Em yếu ớt đấy làm sao?" Khúc Yên cởi giày cao gót, không chút khách khí nhấc chân đặt trên đùi hắn, cố ý kiều thanh kiều khí nói, "Cổ chân cũng bị siết ra máu, muốn bôi thuốc, muốn được xoa." Đọc tại truyenhdt.com tiemcachua nhé.

"Tối hôm qua sau khi trở về em không bôi thuốc?" Hắn vừa nói, một bên quẹt cao dược bôi lên mắt cá chân cô.

"Ngứa......" Khúc Yên ngứa phải co chân lại, không cẩn thận đυ.ng tới chỗ không nên đυ.ng.

Cô bị dọa khẽ giật mình, mắt mở tròn vo, ngốc ngốc nhìn hắn.

Cô thật sự không phải cố ý.

Đơn thuần ngoài ý muốn......

"Tự em xoa đi." Bạc Tư Yến ném cao dược cho cô.

"A."

Khúc Yên ngoan ngoãn nhận lấy, khom lưng tự mình bôi vào cổ chân.

Tối nay cô mặc đồ gợi cảm, ngực hắc sa hơi thấu, khẽ cong eo liền lộ ra đường cong câu dẫn.

Ánh mắt Bạc Tư Yến lơ đãng liếc qua, thái dương nhảy một cái, dưới phần bụng mang nhiệt ý.

"Bôi xong rồi." Khúc Yên đứng lên, đem dược cao còn lại cho hắn, thấy sắc mặt hắn có một chút quái dị, nghi hoặc hỏi, "Anh sao vậy?"

"Không có gì." Bạc Tư Yến thản nhiên nói, bất động thanh sắc dời tầm mắt sang chỗ khác, nhìn ra phía ngoài cửa sổ xe.

Khúc Yên không nghĩ nhiều, tựa trên ghế ngồi, không được một lát liền buồn ngủ.

Cô say rượu buồn ngủ, tài xế lái xe mở nhạc nhẹ nhàng, cô ngủ rất ngon.

Lúc ngủ, cơ thể nghiêng nghiêng trượt xuống.

Cô theo bản năng tìm được một tư thế thoải mái, nghiêng đầu tựa vào đùi người đàn ông bên cạnh.

Thân hình Bạc Tư Yến cao lớn hơi cứng đờ.

"Khúc Yên?" Hắn trầm thấp gọi cô.

"Hả......" Khúc Yên giữa lúc mơ mơ màng màng nghe được thanh âm của hắn, lên tiếng.

"Đứng lên."

"Không, em không muốn......"

Cô xoay người, lăn vào bụng hắn.

Không khéo, xe vừa vặn thắng gấp, cô lăn có chút sâu, trán đập vào cơ bụng hắn.

Bạc Tư Yến thở gấp.

"Thật xin lỗi......" Khúc Yên bị đập liền tỉnh lại, còn buồn ngủ bật dậy dụi mắt, "Em đυ.ng làm anh đau sao?"

"Không." Giọng Bạc Tư Yến có chút khàn khàn.

Khúc Yên bỗng nhiên hiểu rõ.

Cô giật mình, từ trên mặt anh tuấn của hắn nhìn xuống dưới thân, đứt quãng nói: "Anh, anh...... Sẽ không phải?"

Cô kinh ngạc, không biết lấy lòng hắn.

Bạc Tư Yến giật giật môi mỏng: "Em trăm phương ngàn kế không phải là muốn làm chuyện này?"

Mặt Khúc Yên đỏ bừng: "Em không phải, em không có, đừng nói nhảm!"

"Em không có ý này, sao lại gửi địa chỉ phòng ăn cho anh?" Bạc Tư Yến cười cười liếc nhìn cô.

"Em cũng chỉ là muốn xem anh có tới hay không." Khúc Yên nói thật.

"Sau khi anh tới thì sao?"

"Tới, liền chứng minh......" Khúc Yên cong môi cười hề hề, "Chứng minh anh thích em."

"Sau đó thì sao?" Ánh mắt Bạc Tư Yến lướt qua lúm đồng tiền ngọt ngào, tiếp đó rơi bên trên môi hồng đầy đặn.

Ánh mắt hắn dần tối, nhiễm lên một tầng dục niệm.