Bởi vì hầu hết mọi người chỉ thấy cô bé dễ thương, đáng yêu, kỹ thuật diễn cũng không tồi.
Nhưng chỉ có fans Lục Nhàn nhìn ra được, ca ca nhà mình bị lợi dụng cọ nhiệt độ, cho nên mới có địch ý rất lớn đối với Khương Tuế.
Khi mọi người ở đây suy đoán người tới rốt cuộc có phải Khương Tuế hay không, thì một chiếc xe bảo mẫu ngừng ở cách đó không xa.
Cửa xe mở ra, một con chân nhỏ nhắn dẫn đầu duỗi ra tới.
Nhưng mà do chân quá ngắn, hoàn toàn không với tới được mặt đất.
【Ahh! Là một tiểu loli dễ thương!!】
【Chân ngắn nhỏ này cũng quá đáng yêu đi!】
Ở trước ống kính, Triệu Hân thân thiết mà ôm tiểu cô nương ra ngoài.
Vốn định đem người ôm qua để trò chuyện với Lục Nhàn cùng mọi người, kết quả tiểu cô nương vừa trượt, liền từ trong tay nàng trượt xuống.
Sau khi vững vàng rơi xuống đất, Khương Tuế liếc mắt một cái nhìn về phía Lục Nhàn bên kia.
Sau khi tỏa định mục tiêu, liền dùng đôi chân nhỏ chạy về hướng Lục Nhàn, nhanh đến nỗi Triệu Hân đều không kịp ngăn cản.
“Ba ba——”
Giọng nói kinh thiên động địa, mục tiêu rõ ràng có thể thấy được.
Lục Nhàn khóe miệng hơi co rút.
Hệ thống Yêu Thần chạy nhanh nhắc nhở tiểu cô nương:【Tiểu Cửu điện hạ, không được trực tiếp kêu Yêu thần đại nhân là ba ba, nên kêu Lục ba ba!】
Tại sao?
Khương Tuế tỏ vẻ thực hoang mang, nhưng nàng chỉ nghĩ nhào vào ôm ba ba, không có thời gian để hỏi Yêu Yêu.
Một lúc sau, dựa theo hệ thống nói lại hô to một tiếng: “Lục ba ba! Con tới rồi~.”
Tiểu cô nương quá nhiệt tình, làm Lục Nhàn nhẹ nhàng nhăn nhăn mày.
Phía trước đóng phim thời điểm không phải rất sợ anh sao?
Ở tiểu cô nương sắp dán lại đây ôm lấy đùi hắn khi, Lục Nhàn lặng lẽ dịch về bên cạnh một bước.
Hệ thống nhìn thấy cảnh này liền nói: Yêu thần đại nhân, ngươi sao có thể làm như vậy?
“Bang…”
Tiểu cô nương rơi vào khoảng không.
Nghĩ đến khả năng cô bé sẽ té trên đất bị thương, trong lòng Lục Nhàn khẩn trương, vội muốn duỗi tay đem người đỡ lấy.
Lại thấy thân mình tiểu cô nương hướng bên cạnh một nghiêng, ôm lấy một cái mềm mụp đồ vật, cũng không có bị té.
“Ây da! Thật mềm nha!”
Ở trong trí nhớ, đùi ba ba cũng không có mềm như thế.
Hơn nữa nàng cũng không biết mục tiêu của mình đã thây đổi.
Tay nhỏ còn nhéo nhéo ôm mềm mềm “Đùi”.
Mà khuôn mặt nhỏ lãnh khốc của tiểu thiếu niên bị nàng ôm cái đầy cõi lòng kia lập tức liền đỏ.
Bên cạnh, Tần Càn cả người đều cứng lại.
Ngọa tào? Tình huống gì đây?
Dựa theo tình huống bình thường tới nói, nhà mình tiểu cháu trai không phải nên đẩy nàng ra sao?
Không đúng, là căn bản liền sẽ không bị đối phương đυ.ng tới mới đúng!
Nói cho hắn, hiện tại lỗ tai đỏ bừng người này là ai??
Khương Tuế nhéo nhéo “Đùi” mà mình ôm sau, chậm rãi nâng lên khuôn mặt nhỏ.
Vừa muốn ngọt ngào kêu “Lục ba ba”, kết quả……
“Hả..?”
Tiểu gia hỏa oai đầu nhỏ, trợn tròn đôi mắt nhìn Tần Tư Ngạn.
Tiểu thiếu niên cũng khẩn trương rũ mắt nhìn nàng.
Hắn như bây giờ…… Hẳn là nàng sẽ không nhận ra đâu ha……
Trong lòng tiểu thiếu niên có chờ mong, còn có một chút mất mát.
Nhưng mà, giọng sữa phát ra vui sướиɠ thực mau đánh gãy suy nghĩ của hắn.
“Tiểu ca ca, ngươi nhìn thật đẹp nha!”
Tiểu cô nương chớp mắt to nhìn Tần Tư Ngạn.
Ôm hắn không buông tay, cũng đã quên ba ba thân ái của nàng.
Trên người tiểu ca ca này có hương vị quen thuộc, Tiểu Cửu thấy vui mừng!
Tần Càn: Cái này tiểu nãi oa thật lớn mật, cũng dám đùa giỡn cháu trai nhỏ của anh!
Nhưng mà, làm Tần Càn bất ngờ lớn hơn nữa chính là……
Lãnh khốc tiểu cháu trai của hắn, sắc mặt lại hơi hơi đỏ lên, nhấp nhấp cái miệng nhỏ, thẹn thùng nói: “Muội muội cũng đẹp.”
“Thật sao?”
Khương Tuế buông tay nhỏ Tần Tư Ngạn ra, ngược lại vui vẻ phủng chính mình khuôn mặt nhỏ.
Thấy tiểu thiếu niên thành khẩn gật đầu, Khương Tuế càng là vui vẻ hơn nữa.