Thế giới 1 - Chương 14: Ba ba là nam thần giới giải trí (14)

Còn Tần Càn……

Anh ta nở một nụ cười tử vong hướng về Thẩm Chí Châu, nói: “Thẩm đạo diễn, ngươi xem, nhóm của tôi một câu cũng không đáp đúng, cũng không dễ dàng gì, nếu không ông cũng cho chúng tôi thưởng đi?”

Thẩm Chí Châu ha hả cười lạnh một tiếng: “Một câu cũng chưa đúng còn có thể để cho cậu lấy hai món vật phẩm, tôi nghĩ tôi đã cho cậu thưởng rồi!”

Tần Càn nghẹn lời.

Sau đó, Thẩm Chí Châu chợt nhìn thấy một móng vuốt nhỏ đang vươn tay lấy đồ ăn vặt, vội vàng dùng loa ngăn lại:

“Dừng tay! Không được nhúc nhích! Không thể mang đồ ăn vặt theo!”

Khương Tuế sợ tới mức giật mình một cái, bàn tay bị bắt dừng lại, nâng lên đôi mắt to nhìn về phía Thẩm Chí Châu: “Đạo diễn, chú vừa nói cái gì?”

Thẩm Chí Châu lặp lại: “Không thể mang đồ ăn vặt, chỉ có thể mang đồ dùng sinh hoạt.”

Tiểu cô nương cau lại chân mày, dẩu miệng: “Chính là lúc trước chú chưa nói không thể mang đồ ăn đi theo nha.”

Tiểu nãi âm lộ ra ủy khuất.

Thẩm Chí Châu: “……”

Hắn đúng là chưa nói, nhưng hắn cho rằng các khách mời đều biết quy tắc.

Chung quy lại chỉ có mình hắn là nghĩ như vậy.

“Vậy thì bây giờ nói, không thể mang đồ ăn vặt!”

Tiểu cô nương ủy khuất ba ba bẹp bẹp cái miệng nhỏ, “Đạo diễn, chú nói cái gì, Tiểu Cửu không nghe thấy.”

Đúng, chỉ cần nàng nghe không thấy, liền không có việc này.

Thẩm Chí Châu rất có kiên nhẫn lại lần nữa nhắc nhở nàng một câu: “Đồ ăn vặt tịch thu, chờ sau khi tiết mục kết thúc, thúc thúc trả lại cho ngươi.”

Tiểu cô nương đột nhiên trợn tròn đôi mắt, vội vàng bảo vệ chính mình đồ ăn vặt, “Cái gì? Đạo diễn, chú nói cái gì? Con nghe không được.”

Thẩm Chí Châu: “……”

Nếu không phải thấy động tác bảo vệ thức ăn của ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi thật sự không nghe thấy đó.

Bất quá……

“Không quan hệ, nếu Tiểu Cửu nghe không được, kia ta kêu người giúp ngươi đem đồ ăn vặt thu hồi đi.”

Thần sắc hoảng sợ nháy mắt bò khắp khuôn mặt nhỏ trắng nõn của tiểu cô nương, đôi mắt trợn tròn tràn đầy không thể tưởng tượng nhìn Thẩm Chí Châu.

Thẩm Chí Châu cười ha hả kêu người đi tịch thu đồ ăn của nhóc con, giống như không nhìn được sự lên án của tiểu cô nương.

Cuối cùng, đồ ăn của nhãi con vẫn là bị vơ vét đi rồi.

Mỗi khi nhân viên công tác lấy một cái, Khương Tuế liền đau lòng một lần.

Bình luận toàn là:

【Cho nàng đi, cho nàng đi, còn không phải là đồ ăn vặt sao đều cho nàng!】

【Ahh… bảo bối không khóc, ma ma mua cho ngươi!】

Liền ở cuối cùng, tiểu cô nương không nỡ mà nhéo một bao kẹo, nhân viên công tác vừa muốn lấy đi, bên cạnh dẫn đầu duỗi lại đây một con bàn tay to.

Ngay sau đó truyền đến âm thanh nam nhân không nhanh không chậm: “Đạo diễn, cái này liền để lại đi, còn có thể chia cho các bạn nhỏ trong thôn.”

Một cái túi kẹo lớn đủ mọi màu sắc, muốn chia cũng không có vấn đề gì.

Lục Nhàn đều lên tiếng, Thẩm Chí Châu cũng liền bỏ qua, vẫy vẫy tay.

Khương Tuế vui vẻ ôm kẹo, ngưỡng đầu nhỏ thanh thúy nói: “Cảm ơn ba ba! Lục ba ba tốt nhất!”

-

Sau khi đã chọn xong vật phẩm, tiếp theo chính là lựa chọn nơi ở.

Đạo diễn tổng cộng lấy ra năm bức ảnh làm các bạn nhỏ tuyển.

Ảnh thứ nhất là căn nhà nhỏ hai tầng, phong cách đơn giản.

Số 2 là nhà gỗ nhỏ cùng với những chú thỏ.

Số 3 là khoảng sân nhỏ với bức tường bò đầy hoa tường vi.

Số 4 là căn nhà gỗ có con ngỗng trắng to lớn.

Mà số ảnh số 5 là căn nhà tranh đơn sơ nhất!

Cuối cùng, thành thục ổn trọng Lâm Kỳ Xuyên ưu tiên lựa chọn ảnh số 1.

Mục Kiều Kiều bởi vì thích con thỏ, cho nên liền lựa chọn số 2.

Mà Khương Tuế lựa chọn số 4.

Cuối cùng, một cái sân với hoa tường vi nở rộ và một cái nhà tranh, Trình Gia Trạch quyết đoán lựa chọn số 3.

Tần Tư Ngạn cầm cái ảnh cuối cùng, bình tĩnh đi trở về.

Tần Càn từ trong tay hắn nhận lấy ảnh chụp, nhìn thoáng qua sau lập tức liền không bình tĩnh.

Khí huyết dâng lên, thiếu chút nữa chết ngay tại chỗ.