Chương 1: Dùng sinh mệnh đi nịnh bợ!

Tác giả: Diệp Phỉ Nhiên

Editor: Đình

Mặc dù tối hôm qua Khương Tiêu Ý ngủ không ngon nhưng tinh thần của cô hiện tại lại vô cùng sung mãn... sau hai năm cố gắng không ngừng, một phòng làm việc truyện tranh "Sơ Nguyên" mới thành lập được cô coi trọng cuối cùng cũng được ông chủ Lưu tổng tuyến trên phê duyệt, sắp nhận được tiền vốn ươm tạo của công ty!

Đây chính là dự án đầu tiên được phê duyệt thành công sau hai năm cô gia nhập công ty, là mở đầu đầu tiên của cô!

Điều này nói lên cái gì?

Còn không phải nói lên Khương Tiêu Ý xui xẻo hai mươi mấy năm cuối cùng chịu nhục cũng bắt đầu gặp may sao?!

Khương Tiêu Ý cứ mang mộng đẹp như vậy hung hổ lao về phía cao ốc Thụy Nghi.

Trong thời gian ngắn, trong nội tâm cô cũng đã sắp xếp rõ ràng cho tuổi già của mình... đợi vị sếp trên kia phê duyệt văn kiện đến bước kí tên, đến đầu tư ươm tạo làm thủ tục kí kết với phòng làm việc "Sơ Nguyên", tận lực ngồi đợi cuối năm lãnh tiền thưởng hiệu suất.

Có số tiền kia, Khương Tiêu Ý không chỉ trả được hết nợ cho bố mẹ mà còn có thể thuê một căn nhà tốt hơn.

Bản thân coi trọng phòng làm việc "Sơ Nguyên" cũng có thể cho cô một khoản đầu tư để vượt qua lúc cấp bách, làm tiếp hạng mục truyện tranh mà Khương Tiêu Ý coi trọng.

Chờ "Sơ Nguyên" quật khởi trưởng thành, Khương Tiêu Ý không chỉ có thể trở thành người có ánh mắt độc ác nổi danh của phòng ươm tạo đầu tư mà càng có thể từ đây phản công, một bước lên mây trái ôm vinh hoa phú quý, phải ấp bất hạnh...

Bởi vì còn cách quẹt thẻ chấm công năm phút, Khương Tiêu Ý không kịp thay đổi chi tiết mơ mộng nhỏ này, cô chạy hùng hục lao vào thang máy.

Chỉ cần bắt kịp thang máy, tiền thưởng tháng này sẽ được bảo vệ!

Chỉ là bình thường vào giờ này trong tháng máy sẽ không có người mấy, nhưng hôm nay không hiểu sao khi Khương Tiêu Ý vừa lao vào thang máy, định đóng cửa thì ở sau lưng cô có một đống người tiến vào... đều là âu phục phẳng phiu.

Là đối tác đến họp?

Cô còn chưa kịp nghĩ nhiều thì người cuối cùng bước vào, là người đàn ông duy nhất ăn mặc giản dị hấp dẫn lực chú ý...

Dường như trong nháy mắt, mơ mộng trái ôm phải ấp trong đầu Khương Tiêu Ý đã có chi tiết.

Là cái này!

Cái mặt này, đợi cô có tiền sẽ ôm ở bên phải!

Một ba năm sắp xếp anh ta, hai bốn sáu sẽ đổi người khác.

Không chỉ đẹp trai mà dáng người cũng đẹp, vấn đề duy nhất phải nói là biểu tình trên mặt có chút thối, cả người cho người ta cảm giác nuôi rất phí tiền, khả năng còn phải nhìn sắc mặt của anh ta.

Khương Tiêu Ý làm việc tại phòng ươm tạo dự án của công ty Thụy Nghi, Thụy Nghi là công ty đầu tư giải trí dưới trướng tập đoàn Diệp thị, có cả một sản nghiệp vui chơi giải trí, nhiệm vụ chính là tiến hành đầu tư sản nghiệp và thu hút đầu tư, bởi vậy có tiếp xúc nhiều với ngành giải trí, ngày bình thường công ty cũng không phải không có võng hồng xuất hiện. (võng hồng: người nổi tiếng trên mạng)

Cho nên người này có thể là tiểu võng hồng.

Nhìn dáng dấp là không sai nhưng tính tình tương đối kém, có lẽ rất khó hầu hạ.

Lúc đầu Khương Tiêu Ý cũng chỉ tùy ý nghĩ, trong lòng cô bây giờ chỉ có tiền thưởng, chỉ tiếc hình như thang máy muốn đối đầu với cô, vậy mà lại quá tải, cửa cũng kẹt không đóng lại được!

Dựa theo kinh nghiệm trước đây, vào thời điểm này một người đi ra là được rồi.

Bản thân cô là người đầu tiên bước vào thang máy, tất nhiên là người tới sau tự động đi ra rồi.

Nhưng mà thang máy lại không có ai di chuyển, như thể đang chờ ai không chịu được đi ra trước.

Nhất là người đàn ông bước vào cuối cùng kia, không có chút tự giác rời khỏi thang máy gì cả!

Như thế này sao được!

Còn ba phút nữa Khương Tiêu Ý sẽ mất đi phần thưởng của mình!

Xin lỗi người anh em! Dáng dấp đẹp hơn nữa cũng kém khoản tiền ba trăm vạn thực tế!

Khương Tiêu Ý dịu dàng nhìn đối phương: "Chào anh, anh có thể để một chút cho tôi đi không? Thang máy quá tải rồi, tôi đi ra trước đợi ở tầng một."

Dưới tình huống bình thường, khi nói ra những lời này, đối phương là người đến cuối cùng sẽ thức thời tự xuống tầng một, dù sao cũng không thể tiếp tục giả ngu.

Nhưng mà Khương Tiêu Ý không ngờ là đối phương hơi sửng sốt, nhìn Khương Tiêu Ý một chút, trên khuôn mặt anh tuấn không có một chút cảm kích, ngược lại là vẻ mặt Khương Tiêu Ý đến trước đi ra nhường chỗ cho người đàn ông này mới là thức thời, ra hiệu cho Khương Tiêu Ý bị chiều cao và đôi chân dài của anh cản trở: "A, cô có thể đi ra."

Người đàn ông này lại nhìn Khương Tiêu Ý một chút, hơi nhíu mi, nói bổ sung: "Cô nhanh lên, tôi đang vội."

???

Có chút tự giác của thân sĩ không? Không biết xấu hổ như vậy sao? Tố chất thấp như vậy!

Xem tôi trị da mặt dày của anh đây!

Chính là giây phút này!

Chờ người đàn ông đi ra khỏi thang máy, Khương Tiêu Ý lập tức điên cuồng ấn nút đóng cửa thang máy, sau đó cửa thang máy khép lại trong ánh mắt không dám tin của đối phương.

Chờ thang máy đi lên, Khương Tiêu Ý mới đắc ý thắng lợi.

Nghĩ là da mặt dày không cần mặt mũi là có thể chiến thắng người làm công á?

Ngu ngốc!

Người làm công là bất khả chiến bại!

**

Mặc dù có khúc nhạc dạo ngắn ở thang máy nhưng Khương Tiêu Ý đã có mặt trước khi kết thúc quẹt thẻ chấm công, bảo vệ tất cả tiền thưởng của mình.

Kết quả khi cô vừa tới công ty, còn chưa kịp cảm thán vận may của mình, chỉ thấy cấp trên Lý Hữu Ái ngày bình thường vào lúc này đang uống trà xem phim luân lí gia đình máu chó, lúc này lại đang bận trước bận sau.

"Lý công công bình thường vào lúc này không thể không xem phim, hận không thể để người khác thay ông ta đi vệ sinh, xảy ra chuyện gì khiến ông ta thay đổi trạng thái bình thường thế?"

Đồng nghiệp tin tức linh thông Vương Nhã Ny đi tới, hạ giọng nói: "Tin tức nội bộ: Lưu tổng cung đấu thất bại, bị trục xuất khỏi tầng quản lí của tập đoàn ngay trong đêm, điều đến công ty con không có thực quyền, hôm nay thái tử Diệp thị kế vị, Lý công công là lão thần tiền triều, làm người lại không biết xấu hổ, tất nhiên là rửa sạch duyên hoa vui đón chủ mới..."

Vương Nhã Ny nói đến đây, nhếch miệng: "Thật sự có thể nói là công công bằng sắt, nước chảy giang sơn. Ông ta còn vừa vặn họ Lý, chỉ sợ thật sự là huyết mạch của Lý Liên Anh (1) lưu lại."

Lý Hữu Ái không hữu ái chút nào, ngược lại vì giẫm lên lời xu nịnh, cực giống chân chó, bị người khác ở sau lưng tặng cho tên Lý công công. Ông ta không phải không biết cái biệt danh này nhưng lại không lấy đấy làm hổ thẹn, ngược lại cho là vinh, cho là mình phục vụ sếp thỏa đáng nhận được tiếng lành đồn xa.

Lúc này ông đang cắm eo trong phòng in nổi bão ----

"Khương Tiêu Ý?! Cuối cùng cô cũng đến rồi! Đến muộn tám giây! Một giây của Diệp tổng chúng ta có giá trị thấp nhất là mười vạn, buổi sáng cô đã dùng tám mươi vạn của Diệp tổng chúng ta! Cô xứng đáng với Diệp tổng của chúng ta không? Tranh thủ thời gian làm việc!"

Vương Nhã Ny không chịu được liếc mắt, vụиɠ ŧяộʍ nói với Khương Tiêu Ý: "Nghe nói dáng dấp Diệp Trăn cực kì đẹp trai, cô thấy tôi hôm nay ăn mặc được không? Không biết có thể trở thành thái tử phi không? Nếu tôi vào được Đông Cung, việc đầu tiên là kéo Lý công công ra ngoài chặt..."

Khương Tiêu Ý lại không có tâm trạng trêu đùa, cô chỉ quan tâm một chuyện: "À dự án trước đó Lưu tổng phê duyệt..."

Chân lí muôn thuở không đổi ---- người đi trà lạnh.

Vương Nhã Ny đồng tình nói: "Đã đến bước OA, nhưng Lưu tổng chưa kí tên, đều do Diệp tổng mới đến phê duyệt một lần nữa."

Cô nói xong, thấm thía vỗ vai Khương Tiêu Ý: "Lúc trước là do cô đắc tội Lý công công mới bị ông ta cản trở làm thất bại mấy dự án. Bây giờ Diệp tổng kế vị, nếu hôm nay cô có thể để lại ấn tượng tốt cho Diệp tổng, thông qua phê duyệt không phải chỉ là chuyện vài phút thôi sao?"

Khương Tiêu Ý cảm thấy những lời này có lí, cô quyết định ----

Diệp tổng mới tới này, Khương Tiêu Ý cô phải dùng sinh mệnh đi nịnh bợ!

**

Khương Tiêu Ý cố tình đến nhà vệ sinh trang điểm lại, chuẩn bị trận địa sẵn sàng đón quân địch hơn nửa ngày, có thể nói tốt trước lần gặp mặt với sếp mới, vậy mà lại hủy bỏ!

Lý công công trầm mặc đi vào khu làm việc lớn: "Hôm nay Diệp tổng không đến, tạm thời có việc, nhưng trước khi đi anh ấy rất bất mãn với bộ phận của chúng ta!"

"Diệp tổng cảm thấy tố chất nhân viên của bộ phận chúng ta quá kém!"

Lý công công tức muốn chết: "Cho nên bây giờ tôi nhất định phải điều tra ra trong các người ai không có tố chất như thế! Vậy mà để lại ấn tượng này cho sếp mới! Bước ra đây nhận tội cho tôi!"

Tất nhiên là không có!

Lý công công cười lạnh hai tiếng: "Được, không ai nhận đúng không, vậy báo cáo lẫn nhau cho tôi, chọn ra người các cô cậu thấy không có tố chất nhất trong bộ phận. Danh sách nhân viên tôi sẽ in ra, giấu tên chọn, Khương Tiêu Ý đến đây đọc phiếu trước mặt mọi người!"

...

Khương Tiêu Ý và Vương Nhã Ny nhìn nhau, cảm thấy Lý công công đúng là tự tìm đường chết.

Quả nhiên không lâu sau bắt đầu đọc phiếu...

Khương Tiêu Ý mở một trang giấy: "Lý... Lý Hữu Ái..."

Lý công công trừng cô: "Gọi tên đầy đủ của tôi làm gì? Gọi Lý chủ nhiệm!"

Khương Tiêu Ý nghe lời nói: "Lý, Lý chủ nhiệm một phiếu."

"..."

Cô mở tờ thứ hai: "Lý chủ nhiệm hai phiếu."

"..."

"Lý chủ nhiệm ba phiếu..."

...

Quả nhiên cuối cùng Lý công công là cái đích chung mọi người cùng nghĩ đến, khi bỏ phiếu giấu tên tất cả được thông qua, chọn được người không có tố chất nhất bộ phận...

Kết quả như vậy Lý công công tất nhiên tức giận: "Để lại cho sếp mới ấn tượng kém như vậy, chuyện này rất nghiêm trọng! Chuyện này không phải nói đùa!"

Khương Tiêu Ý rất muốn nói chúng tôi không nói đùa, ông đúng là người không có tố chất nhất bộ phận trong suy nghĩ của tất cả chúng tôi...

Đáng tiếc đương nhiên Lý công công sẽ không thừa nhận, ông thẹn quá hóa giận lại dạy dỗ tất cả mọi người một trận, sau đó ra ngoài, một lúc sau ông lại cau có trở về khu làm việc lớn...

"Tôi vừa hi sinh nhan sắc của mình đến phòng hành chính lấy tin tức! Coi như hiểu rõ chân tướng. Buổi sáng Diệp tổng tận mắt thấy nhân viên của bộ phận chúng ta ở thang máy hoàn toàn không có lễ nghi cơ bản! Nói nhân viên của bộ phận chúng ta thật không có tố chất!"

Vương Nhã Ny không sợ chết nói: "Có thể Diệp tổng cũng không nhận ra chúng ta... Làm sao biết được là bộ phận của chúng ta..."

"Bởi vì Diệp tổng dựa vào việc ấn số tầng đoán ra là tầng này của chúng ta!" Lý công công tức đến phát run, "Hôm nay không tìm ra người này, các người đừng ai nghĩ đến việc tan làm!"

Ban đầu không biết chi tiết rõ ràng nên Khương Tiêu Ý không nghĩ nhiều, bây giờ nghe được mấy chữ lễ nghi thang máy, cô đột nhiên nghĩ tới...

"Lý chủ nhiệm! Tôi nghĩ ra rồi!"

Buổi sáng bản thân cô chen thang máy chẳng phải gặp tên không nói võ đức, không có tố chất sao? Bây giờ Khương Tiêu Ý nghĩ một lần, người đàn ông này vào thang máy sau, không ấn tầng nào, vậy đã rõ rồi, bên trong đã ấn tầng, đang có anh ta muốn đi, mà mấy người đàn ông đi cùng kia mặc âu phục, nhìn qua là thành phần ưu tú, chỉ sợ có một người là Diệp Trăn, vậy là Diệp tổng đã thấy tất cả!

Khương Tiêu Ý lại cẩn thận nghĩ ngợi, lúc ấy ngoại trừ sếp và đối tác quan trọng mới có thể đi lên tầng cao nhất thì chỉ còn cô ấn bộ phận phòng ươm tạo dự án. Người đàn ông không có tố chất kia lên tầng cao nhất? Tất nhiên là không thể, vậy rất có thể đối phương cùng đến một tầng với mình...

Khương Tiêu Ý làm việc tại Thụy Nghi hơn hai năm, xác thực chưa từng gặp được người đàn ông không có tố chất như thế.

Vì có thể tan làm về nhà đúng giờ, lúc này Khương Tiêu Ý biết điều báo cáo chuyện này cho Lý công công: "Lý chủ nhiệm, tôi cảm thấy là người đàn ông này! Bởi vì phòng của chúng ta thật sự rất có tố chất, không thể làm ra chuyện đoạt thang máy không có tố chất này! Có thể là anh ta đến tầng của chúng ta nói chuyện với nhân viên, bị Diệp tổng lầm tưởng là nhân viên tầng chúng ta!"

Suy đoán này rất hợp lí, Lý công công vô cùng vui mừng: "Không phải người của chúng ta thì tốt! Khương Tiêu Ý, vậy cô còn nhớ rõ dáng dấp người này như thế nào không? Tìm ra người này cho tôi, có bằng chứng nói rõ với Diệp tổng, người này thật sự không phải người của bộ phận chúng ta!"

Như thế không làm khó được Khương Tiêu Ý, cô tốt nghiệp học viện mĩ thuật thiết kế truyện tranh và truyện minh họa, bản lĩnh hội họa rất mạnh, ngay lập tức đã vẽ ra chân dung của đối phương.

Vương Nhã Ny ở một bên tấm tắc kinh ngạc: "Người đàn ông này đẹp trai như vậy, tôi nguyện ý tha thứ cho anh ấy không có tố chất..."

Lý công công không thèm ngó tới: "Thanh niên các cô biết cái gì, chọn đàn ông thì chọn loại thành thục có mị lực như tôi, đẹp trai có thể làm cơm ăn à? Khương Tiêu Ý, cô vẽ nhanh lên! Vẽ xong quét lại rồi gửi tập điện tử cho tôi, tôi đăng lên diễn đàn nội bộ của công ty, thu thập manh mối online, còn phòng ươm tạo dự án chúng ta trong sạch! Ai cầu khách tới, tố chất quá kém! Dự án của người này tuyệt đối không thể ném tiền!"

Tuy nói ghét Lý công công nhưng vào vài thời điểm, bản thân và phòng ươm tạo dự án cũng là một thể, dự án phê duyệt của Khương Tiêu Ý còn nằm trong tay Diệp tổng, tuyệt đối không thể để cho bộ phận của mình bị chán ghét mà đày vào lãnh cung.

Khương Tiêu Ý nhanh chóng bàn giao sau đó mới thở phào nhẹ nhõm vì mình cơ trí mà được tan làm đúng giờ, cô nhìn đồng hồ đã đến giờ nghỉ trưa liền mở nhóm nhỏ tám chuyện của nội bộ công ty, mấy đồng nghiệp nữ của phòng hành chính đang say sưa trò chuyện ----

"Sếp mới của chúng ta thật là đẹp trai!"

"Tôi nhìn qua rồi, thật sự, không có cái góc chết nào! Tôi không hâm mộ anh trai của tôi nữa, đổi sang hâm mộ sếp của chúng ta!"

"Nhanh nhanh nhanh! Đây là ảnh tôi chụp lén! Lần này sếp tạm thời có việc rời đi, lần sau đến họp tôi sẽ chụp thật tốt!"

...

Khương Tiêu Ý rảnh đến nhàm chán, mở tấm ảnh chụp lén kia lên, sau đó cả người cô đều không ổn ----

"Đây là Diệp tổng?!"

"Đúng vậy!"

...

Nhìn qua khuôn mặt anh tuấn nhưng nuôi rất phí tiền trên tấm ảnh, Khương Tiêu Ý chỉ cảm thấy hai mắt tối sầm.

Cô nhanh chóng đứng dậy chạy đến chỗ Vương Nhã Ny: "Cái chân dung vừa tôi vẽ, Lý công công chưa đăng lên nhỉ?"

Vương Nhã Ny không ở nhóm tám chuyện nội bộ kia, bởi vậy không biết sự thật, không lo nghĩ nói: "Đăng rồi, Lý công công rất tức giận, dùng từ rất cay nghiệt, đồng nghiệp bộ phận Khương Tiêu Ý báo cáo, thu thập manh mối online, cầu tin tức của tiện nam tố chất thấp này..."

Lần này Khương Tiêu Ý cảm thấy mình hoàn toàn lạnh, nội tâm chỉ có một suy nghĩ...

Mạng của tôi không lâu vậy.

Lý công công, trên đường hoàng tuyền có ông làm bạn, chắc hẳn không còn cô đơn nữa.

*

Tác giả có lời muốn nói:

Các bạn, tôi trở về rồi.

^^

Tác giả đặt tên chương hơi dài nên mình bớt đi chút (ở phần tiêu đề).

(1) Lý Liên Anh là một thái giám trong triều đình nhà Thanh thế kỷ XIX, là người thân cận và tâm phúc của Từ Hi Thái hậu. Ông là Tổng quản thái giám trong thời kỳ Từ Hi còn đương nhiệm, được biết đến là nhân vật có thực quyền, thậm chí lấn át cả hoàng đế và làm loạn cả hậu cung nhà Thanh. (Nguồn: wikipedia)