Chương 14: Tam trừ

An Cửu còn có thể cảm nhận được mặt nạ trên mặt ngăn cách tầm mắt, nàng suy tư một chút, móc ra một cây kim nhỏ, đâm vào đầu ngón tay.

Giọt máu màu đỏ mang theo cảm giác đau đớn, xem ra nàng thật sự còn sống, hơn nữa một lần nữa sống lại vào ngày mà nàng sắp chết.

An Cửu không được học nhiều, nhưng An Cửu vô cùng thông minh. An Húc lúc trước đem An Cửu ra làm đồ chơi gϊếŧ thời gian, lúc vui vẻ sẽ dạy nàng đọc sách, hắn chỉ tốn một chút thời gian. An Cửu biết viết chữ còn có thể đọc sách, An Cửu rất thích đọc sách, cho dù xem không hiểu, có thời gian nàng liền xem, nhìn một cái, nàng sẽ cảm thấy mình không phải là một con kiến. Dù sao con kiến cũng không biết chữ chứ?

An Cửu nghĩ, nàng thật sự đã thực hiểu rõ bốn chữ “Vị nhân tác giá” (thay người khác làm giá y). Nàng còn nhớ rõ phía dưới khăn hỉ thêu long phượng, khuôn mặt xấu hổ mang theo nét sợ hãi của Bạch Vân Ải, chỉ là nhớ tới, lòng của nàng liền đau nhói, mà đau đớn qua đi, lại là một cỗ bình thản nói không nên lời, giống như là một sự giải thoát.

Cả đời này nàng chưa từng hoài nghi sinh mệnh của nàng tồn tại vì An Húc, nhưng khoảng thời gian sau khi nàng chết, nàng có thêm rất nhiều thời gian để suy nghĩ.

Trong lòng nàng sinh ra nghi ngờ, vì sao nàng phải vì An Húc mà sống? Tại sao nàng phải vì An Húc mà chết? Chẳng lẽ An Húc đối với nàng rất tốt sao? Chẳng lẽ nàng không có giá trị sinh tồn?

Vốn trong trí nhớ, toàn bộ đều là mọi lúc ở chung với hắn, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, An Cửu cảm thấy mình trước giống như một người điên, sao lại có thể thích một nam nhân như vậy?

“Chẳng lẽ là bị hạ cổ? "An Cửu thì thào tự nói.

Nàng tự giễu, trên người mỗi tử thị đều bị hạ cổ độc, để bảo đảm bọn họ tuyệt đối trung thành, bọn họ phải dùng sinh mệnh bảo vệ chủ tử, bởi vì nếu chủ tử không còn, mẫu cổ cũng sẽ chết, khi đó cổ con trong cơ thể bọn họ sẽ phát tác, tất cả bọn họ cũng sẽ chết theo.

An Cửu không có nhiều thời gian suy nghĩ vấn đề này, giống như lần trước, nàng nghe được tiếng còi tập hợp, trinh sát sắp mang tin tức phía Bình Dương Vương trở về.

Mà nàng lập tức trở thành con cờ vứt bỏ, chết dưới loạn tiễn.

"An Cửu, ngươi còn muốn vì nam nhân phụ lòng ngươi mà chết trong mưa tên sao?" nàng tự hỏi, không đáp, đáp án lại rất rõ ràng trong lòng. Thật vất vả sống lại, nàng không muốn lại chết một lần nữa, không muốn lại bị mưa tên cắm lên người, lẻ loi chết đi.

An Cửu lẳng lặng đứng ở phía sau An Húc, nghe hắn cùng phụ tá thảo luận kế hoạch chạy trốn, hết thảy đều không thay đổi, thay đổi chỉ có An Cửu, nàng không còn là An Cửu trung thành và tận tâm, nguyện ý vì An Húc lên núi đao, xuống biển lửa.

"Hương Chi cùng Vân Chi cùng ta lớn lên từ nhỏ, ta làm sao có thể hy sinh các nàng?"

“Phái An Cửu đi." Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Bạch Vân Ải vẫn ngang ngược như trước.

Trong lúc An Húc đang im lặng, An Cửu đi tới trước mặt An Húc, nàng chắp tay quỳ xuống, "Chủ tử, An Cửu nguyện đi, nhưng An Cửu có một thỉnh cầu. Nếu An Cửu có thể sống sót, cầu chủ tử thả tự do cho An Cửu.”

Ai không biết đây là nhiệm vụ chịu chết?

An Húc nhìn An Cửu đang quỳ trước mặt mình, tim như bị thắt lại, bị Bạch Chức Tú nhìn chằm chằm.

“Được." Hắn cắn răng đồng ý.

“Xin chủ tử ban thưởng cho An Cửu tam trừ." An Cửu thừa cơ yêu cầu thêm, "Nếu An Cửu chết, cũng muốn ra đi không vướng bận gì.”

“Chuẩn." Yêu cầu An Cửu đưa ra lúc này, hơn phân nửa hắn đều sẽ đồng ý.

Tử thị của Ám các chỉ có khi lập được công lớn mới có thể được chủ tử ban thưởng tam trừ, vì khống chế tử sĩ, có ba loại thủ đoạn, Thứ nhất, thuốc tuyệt tự: để bảo đảm tử thị không có hài tử của mình, không có bất kỳ ràng buộc ưu tiên nào với chủ nhân. Thứ hai, độc kiềm chế: Tử thị bị hạ độc dược cần định kỳ giải trừ, nếu tự tiện thoát khỏi chủ nhân, không quá ba tháng sẽ vỡ ruột mà chết. Ba, cổ độc: Mẫu cổ do chủ tử nắm giữ, chỉ cần tử thị có bất kỳ hành vi không tôn trọng chủ tử nào sinh ra, chủ tử có thể lập tức phát động mẫu cổ để tử thị bỏ mình, mà nếu chủ nhân tử vong, cũng sẽ dẫn đến tử thị tử vong.

Người hầu cận được ban thưởng tam trừ, có thể giải ba loại độc dược trên người, trở thành một người thực sự tự do, chỉ là sau khi loại bỏ, không thể làm bất cứ hành động nào tổn hại đến nguyên chủ.

“An Cửu, bổn vương trước tiên cho ngươi nhị trừ, tam trừ ngươi phải hoàn thành nhiệm vụ, còn sống đến đòi bản vương." An Húc vốn đã lấy ba loại giải dược ra, nhưng sau khi phục hồi tinh thần liền giữ lại một loại.

Hắn có cảm giác nếu An Cửu sống sót, sẽ không trở về gặp mình, cho nàng nhị trừ, loại thứ ba chưa trừ, An Cửu bất kể thế nào cũng phải trở lại bên cạnh hắn.