Lúc đi ngang qua yêu hồ, nghe yêu hồ kể với chúng ma quỷ bằng hữu là nó đã oanh liệt mê hoặc nữ nhân nam nhân, hoàn thành xuất sắc phần việc của mình nhanh gọn cỡ nào, tôn giả không nhịn được cười xen một câu, "Đều là dùng tà thuật, nếu không có tà thuật, ngươi không đoạt tâm được nhiều người nhanh đến thế đâu."
Yêu hồ không phục kêu, "Tôn chủ, bản thân ta cũng đủ đẹp đủ mị hoặc nha, không có thiên phú ta vẫn câu dẫn người chết vì ta được."
Lúc bình thường, tôn chủ bọn họ rất dễ tính.
Nhưng cũng tương đối, khi ngài ấy không vui, thì cả bọn họ cũng sẽ gặp tai ương.
"Nhắc đến câu dẫn... hình như ta là người chậm chạp nhất." tôn chủ nhíu mày.
"Ngài thuần dùng bản sắc cá nhân, không thêm chút yêu pháp nào, nên họ chậm yêu ngài cũng đúng thôi." một tiểu quỷ kêu. Nếu không có yêu pháp phụ thêm, thì làm sao con người có thể dễ dàng nhất kiến chung tình với một con quỷ?
Tôn chủ lại toàn dùng tình yêu, chậm rãi đoạt tâm đối tượng, còn nó khi thực hiện nhiệm vụ này lại đơn giản hơn, nó nói trực tiếp với tên kia, nó sẽ thực hiện nguyện vọng cho y, đổi lại y mất mạng, và bọn họ đã đồng ý dùng mạng mình để trả thù, để bảo hộ thân nhân... nó cũng thuộc dạng đã hoàn thành công việc rất nhanh, tuy không nhanh bằng yêu hồ mỗi đêm gϊếŧ xong một người.
"Tuy chậm yêu ta, nhưng vẫn là yêu ta...." tôn chủ sờ sờ mặt mình, "Vậy tại sao ta đã dùng bao năm công lược Diệp Y, chân ái trung thực gấp vạn lần so với khi đối mặt lũ đó, mà Diệp Y lại không yêu ta nhỉ?" hắn đã bộc lộ bản sắc với tất cả tế phẩm hắn nhắm vào, nhưng bọn họ vẫn đâm đầu si mê hắn đó thôi, chỉ mỗi Diệp Y vẫn sợ hãi né tránh hắn.
Ai.... đúng là cuộc đời, kẻ mình không muốn cứ sán vào mình, người mình ưa thích thấy mình liền chạy.
***
"Diệp Y a, sắp tới ngươi sẽ phải hôn mê một thời gian." hắn hôn lên môi y, âu yếm làn da mềm mại, cọ cọ mặt vào mặt y, muốn họ dính thật sát vào nhau.
Yêu Diệp Y quá, thật rất rất yêu Diệp Y.
"Ta phải hôn mê bao lâu?"
"Những 9 ngày." hắn thở dài não nề, âu sầu than, lại hăng hái đè Diệp Y xuống hôn hôn, "Ta sẽ nhớ Diệp Y lắm.... thật nhớ nhớ a." Đương nhiên ta vẫn luôn bên ngươi, sẽ tự tay ta khâu da thịt sắp đặt xương cốt ngươi lại, nhưng ta sẽ không được trò chuyện với ngươi, không được nhìn vào mắt ngươi, không được nghe ngươi nói..... nên vẫn tiếc nuối lắm. Vẫn thật nhớ nhớ ngươi.
"...." Chỉ 9 ngày mà tên này làm như 9 năm vậy...
"Diệp Y, đặt tên cho ta đi."
"Ta không phải cha mẹ ngươi."
"Cái tên phải do người thân yêu nhất đặt cho mình nha, ta muốn Diệp Y đặt tên cho ta, dù sao ta cũng quên khuấy tên cũ rồi." tên này lại cọ cọ dụi dụi, cứ như cách chó con vẫy đuôi cọ vào chân người làm nũng vậy.
"Hay để ta đặt tên cho Diệp Y nhé."
"Không cần." y không phải cha mẹ hắn.
"Thôi không đặt vậy, ta thấy cái tên Diệp Y vẫn rất hay, ta đã quen gọi nó rồi. Nhưng Diệp Y ngươi phải đặt tên cho ta đi, đặt tên cho ta đi."
"Ta không biết đặt tên."
"Không sao, chỉ cần là tên Diệp Y đặt thôi. Ta yêu Diệp Y, ta sẽ yêu cả cái tên Diệp Y đặt cho ta."
Diệp Y bị y làm nũng đến không chịu được, chậm rãi mở miệng nói "Mai Biếи ŧɦái được không?" cái tên bộc lộ đúng bản chất con người y, ngoài cái tên đó ra, hắn còn nghĩ được vài cái tên khác, như "Mai Hỗn Đản", "Mai Ác Quỷ"... hắn nghĩ ra được mười cái tên có họ Mai, không tên nào dễ nghe, cái tên nào cũng là đang mắng tên này.
Hắn cứ nghĩ y sẽ phản đối, nhưng y cười đến cực kì rạng ngời, mĩ sắc mừng rỡ tỏa ra bốn phía, "Được nha! Ta rất thích, Diệp Y!" Y vươn người hôn một cái lên môi hắn, hắn bị y làm ngẩn ra.
Y thích cái tên này thật à?
....Thế là Mai tôn giả có cái tên Mai Biếи ŧɦái, y công bố cái tên này trước mặt chúng thuộc hạ, tự giới thiệu nó với người ngoài, nhưng ngoài Diệp Y, không một ai dám gọi cái tên này trước mặt y.
Chính Diệp Y cũng tự thấy cái tên này quá là không dễ gọi, nghe không hề lọt tai, nên đã hạn chế gọi nó, mãi về sau, khi hắn hơi có chút cảm tình, hơi tha thứ cho gã này một chút, hắn mới lên tiếng đề nghị đổi cho y một cái tên dễ nghe hơn.
Mai Biếи ŧɦái yêu hắn vô cùng, sủng ái hắn cực độ, đừng nói đổi cái tên hay hơn, coi như đổi cái tên khó nghe hơn y vẫn sẽ cười tươi đón nhận, ưa thích cái tên hắn tặng cho.
***
Mai tôn giả đứng bên tế đàn, đang chậm rãi xếp từng chút máu thịt, biểu tình chuyên chú trang nghiêm.
Trên mặt đất xếp đầy điệp phiếu, mỗi điệp phiếu đều ghi lại nguyện ước với y, mỗi cái đều thấm đẫm nguyện lực, mang đầy hi vọng và lòng biết ơn.
81 thi thể phân thành 9 chỗ, mỗi người trong họ đều tự nguyện chết đi, không mang huyết sát oán khí, ngược lại tường hòa mãn nguyện.
81 người này đều có bát tự tương thích với ngày chết của Diệp Y.
Mỗi ngày một thi thể trong mỗi đống phân giải thành vô số huyết sắc li ti, toán loạn rơi vào điệp phiếu, điệp phiếu liên tục phát ra lam sắc, sắc xanh mơ hồ li ti chảy vào máu thịt đang được xếp trên tế đàn.
Mỗi ngày mất 9 thi thể.
9 ngày 81 thi thể.
Điệp phiếu cũng trở nên trong suốt, thân hình trên tế đài cũng trở nên rõ rệt, ngũ quan đã đầy đủ, nhịp tim đập đều đặn, lá phổi cho đến từng nội tạng xương cốt đều hoàn chỉnh.
Mai tôn chủ nhìn thân thể hoàn chỉnh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trên tế đàn, mỉm cười, "Hoàn thành."
Hắn muốn cho Diệp Y một cơ thể sống, muốn Diệp Y trở thành người chết vẫn sống. Không phải đơn thuần có thể đi lại ăn uống, mà là chân chính sống.
Nói đơn giản hơn, là hắn muốn cho Diệp Y một sinh mạng vĩnh hằng. Diệp Y sẽ hưởng thụ được mọi thứ một người sống có thể hưởng thụ, nhưng sẽ mãi mãi không già không chết, mãi mãi sống bên hắn.
Muốn cho một vong hồn mới 10 năm tuổi đạt được điều đó, ngoài Mai tôn giả, không ai có thể làm được.
Mười năm, mười năm để một vong hồn có thể "sống", hắn tự thấy mình đã lập kỉ lục trước chưa có ai sau này cũng sẽ không có.
Bây giờ, dưới da thịt này là máu đỏ, không còn là âm huyết màu đen, ngay cả thân nhiệt cũng đã có được...
Đổi lại cho việc này, Diệp Y sẽ yếu ớt như người thường, không thể tu luyện được nữa, mãi mãi chỉ như người thường, nhưng không sao, có hắn cường đại là được rồi. Hắn sẽ bảo vệ Diệp Y.
Hơn nữa, Diệp Y nên yếu đuối không có lực lượng một chút, như vậy mới dễ dàng nắm trong tay, mới không tài nào thoát khỏi hắn.
Mai tôn giả tươi cười, chạm môi lên môi y, "Ngươi đã sống rồi, Diệp Y."